Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 144




Cố Ngạo ăn no nê một buổi rồi bế cậu ra xe chở về nhà . Quán xá để nhân viên lo , đóng cửa sớm nghỉ sớm . Bị anh hành hạ lâu vậy đầu óc cậu còn mơ màng chìm trong giấc ngủ . Tới nơi anh bế cậu vào nhà , Uông Nguyệt Hoa đang ngồi nhăm nhi trà , thấy vậy liền chăm chọc anh : " Ai dô ! Con trai của mẹ làm gì với tiểu Dụ thế a ? Con kì ghê nha , ở ngoài mà cũng thịt vợ con được . Chờ tối về nhà ăn sau có chết đâu . Con coi tiểu Dụ mệt mỏi vậy mẹ thương nó quá đi . Tiểu Dụ phải làm việc ở cửa hàng , vất vã gần chết mà con còn hành nó . Vậy có nước quán bánh của nó phá sản sớm quá . "

Anh biểu tình không quan tâm tới bà , bế Trang Dụ lên phòng . Lúc đi anh còn nói phong lông : " Trời ơi đau lỗ tai quá không nghe nổi cái gì luôn . Nãy giờ có ai nói chuyện với mình không ta ? Chắc không có đâu , nhà này đâu có người ăn không ngồi rồi rãnh rang mà đi nhiều chuyện đến thế . "

Uông Nguyệt Hoa tức muốn hộc máu , bà la oai oái : " Cái thằng con trời đánh này . Con không nghe mẹ nói là sao hả ? Đứng lại đó cho mẹ biểu . Bửa nay mẹ phải làm con khuất phục , quỳ gối dưới chân mẹ mới thôi . Con có nghe không . Đứng lại ngay ! A a a ! Tức quá . "

Bà la không được hét không còng , ngồi xuống kéo kéo tay làm nũng với Cố Chính Khanh : " Ông xã ! Tiểu Ngạo ăn hiếp em kìa . Anh thay em trị nó đi anh . Nha nha . Ông xã ! Anh chịu trị nó , tối nay em cho anh trị . "

Ông đặt tờ báo xuống , rùng mình đẩy bà ra : " Tui mệt và quá bà ơi . Già rồi ông xã ông xéo gì nữa . Bà không chọc ghẹo nó lấy gì nó chọc ghẹo bà . Bà an phận chút đi , để tui yên . Tui là hàng hết đát rồi dùng không nổi nữa . "

Bà tức chập hai : " Ông nói xạo ! Tui làm nũng ông phái gần chết . Bữa trước còn lăng giường với tôi . Đó đó , cái kia của ông đứng thẳng lên rồi kìa . "

Ông tưởng thật , ngó xuống , tay chạm chạm đủng quần : " Có đứng đâu . Nó xụi lơ như cộng rơm . Bà tào lao . Già rồi tháng làm lần thôi . Làm nhiều đau lưng thấy mồ . Mai mốt tui bị thoát vị đĩa đệm bây giờ . "

" Yên tâm ! Tui có mua thuốc bồi bổ cho ông . Đảm bảo không hiệu quả không tính tiền . Không mệt đâu . Tối tui lấy cho ông coi . Dạo này mấy thằng con mình làm ấy ấy với vợ nó làm tui hứng quá trời . Hắc hắc ! "

" Ai kêu bà đi nghe trộm rồi kêu la . Báo đời không hà . Mai tui đi thay cửa để bà khỏi nghe lén . "

" Không được làm vậy với tui . Ông mà thay tui mở kịch đam mỹ hay đọc truyện cũng vậy hà . "

Trái với sự tức giận của bà hồi nãy , anh vui sướng cười hả hê vừa đi vừa huýt sáo . Đối với bà , anh chỉ có thể dùng biện pháp " Người tàn hình " , hay " người câm điếc đặc " , " bóng gió lồng lộn bay khắp nơi , phông lông chí chóe hội tụ một phương " . Mấy phương pháp này sử dụng rất có hiệu quả , đỡ tốn chất xám suy nghĩ cách để bà bớt sửu nhi . Người thông minh như anh đây chơi là phải chất , trai mê phát ngất , gái mê chết mất , kẻ thù chết tất , yêu vợ chân thật , thích chui mật thất , ra vào mật đạo ( tự hiểu ha :big_smile: ) , của quý phải cất , lúc cần đem xuất trận .

Anh về nhà rồi mới nhớ hình như bỏ quên bốn nhóc con ở trường mất tiêu rồi . Còn cỡ 15' nữa chúng tan học . Anh uể oải nằm xảy lai xuống giường cùng vợ : " Chán thiệt , bữa nay tới ca mình đi rước tụi nhỏ về . Ai ai , làm biến quá đi , có con mệt quá hà , dù có thấy tụi nó hay không tụi nó vẫn là của nợ của đời mình - của nợ hạnh phúc . Anh moi điện thoại ra điện cho Cố Diễm : " Alo ! Anh cả đi rước tụi nhỏ dùm em nha . Mai mốt em rước bù cho . Bửa nay mất sức dữ quá đi hết nổi rồi . "

Cố Diễm cười nhạt , nói qua điện thoại : " Được rồi ! Mà em ấy ấy với vợ em chứ gì . Sướng thấy bà cố còn than mất sức . Anh cũng muốn mất sức vậy vớ vợ anh a . Chán ghê . Vợ anh làm ở đoàn giải trí công ty em . Bất tiện dễ sợ . Phải chi vợ anh làm luôn công ty anh thì sướng rồi . "

Cố Ngạo cũng cười khanh khách : " Anh cả không chịu chủ động thì tự chịu đi than cái giề ! Em cách bửa là chủ động lái xe tới quán vợ em thăm nom , trông chừng nha . Bỏ công , bỏ sức mới có thịt mà ăn . Thịt đâu mà tự dâng tận miệng cho anh suốt . Chủ động chút đi anh cả à . "

" Anh không có rãnh như em đâu . Công ty bận rộn thời gian đâu qua thăm vợ . Nhưng mà em nói cũng có lý . Để vài bửa anh tranh thủ qua công ty em tìm vợ . "

" Ok ! Bay anh lát về gặp . Em ngủ miếng đây . Ăn no là phải đi ngủ . Hắc hắc ! Tối nay chúc anh ngon miệng rồi qua công ty em ăn ngon miệng hơn ?? . "

Nằm đánh giấc được hơn nửa tiếng . Hai thằng con của anh đã la chí chóe lên làm vợ chồng anh muốn ngủ cũng khó . Chắc vài bửa anh thay cái cửa cách âm tốt hơn , nhà này giọng ai cũng trong và thanh hết .

" Bà nội , ông nội . Tụi con lại đem cháu dâu tương lai của mọi người tới chơi đây . Bé Hạo thưa ông bà nội đi em . "

Bé Hạo khoanh tay cúi đầu thưa : " Dạ con chào ông nội , bà nội . Con mới tới ! "

" Ừm ! Ngoan lắm ! Lại đây bà bế cái nào . "

Bé Hạo nhào vào lòng bà , để bà ôm lên ngồi . Tiểu Minh , tiểu Tinh ngó qua ngó lại hỏi ; " Bà nội ! Cha và baba đâu rồi ? Sao mấy bửa nay hai người họ không tới rước tụi về con a . Bận gì bận lắm thế không biết ? "

Bà sưng sỉa , nói móc nói xéo : " Ừ ! Cha với bán các con bận ghê lắm . Lăn lộn từ ngoài đường cho tới công ty mà . Không bạn cũng uổng . Hai người đó đang ở trên lầu ngủ bù đấy . "

Hai nhóc gật gật đầu : " Tụi con hiểu rồi . Ý bà nội nói chuyện vân bị cha hút máu , gặm xương , động phòng này kia đấy mà . Cha giỏi ghê . Lát cha xuống kêu cha chỉ bí kiếp sao để động phòng sướng nhất . Dù sau còn có 15 năm rưỡi nữa là tụi con cưới bé Hạo rồi . Học sớm biết sớm . Bé Hạo theo tụi anh đi tắm rồi xuống ăn cơm . Lát nửa lên phòng chơi game bắn cá . "

" Dạ ! " bá Hạo nghe lời rời khỏi người bà , mỗi tay một nắm một người đi lên lầu . Hi anh em Cố Hiếu , Trang Hòa nhìn nhau : " Thiết nghĩ , chúng ta cũng nên kiếm vợ thôi em à . Hai tụi nó bỏ quên mình rồi . Thấy sắc quên anh em là chuyện có thật đấy . Tụi mình mai vô tìm vợ tương lai thôi . Kiếm trai tốt nhất , con gái một mình bà nội đủ ồn rồi , không nên kiếm thêm . "

Một nhác ? đâm vào trái tim đen xì của bà . Ôi đau lòng quá đi thôi . Cháu nội mà còn chê thì thôi rồi . Con gái trong nhà họ Cố sắp tuyệt chủng . À bà không còn là con gái nữa mà là một người phụ nữ 18 tuổi tâm hồn .

Tới bửa cơm tối , mọi người tụ tập ăn cơm . Lúc này , mọi người mới để ý thấy một bên mắt bị bầm đen của Cố Ngạo . Hai nhóc con xung phong hỏi trước : " Cha ơi ! Mắt cha bị trâu húc ? hả gì mà đen xì lì thế ? Hay cha có xu hướng muốn chuyển sang làm gấu trúc ? Cha hành hạ mình vậy cũng không thêm tí dễ thương nào đâu . Cha sẽ làm cộng đồng ghét gấu trúc đấy . "

Cố Ngạo tỉnh bơ , còn Trang Dụ thì nhột nhột trong lòng . Anh gian xảo nói : " Ừm ! Cha bị trâu húc thật đây các con . Con trâu đực trong nhà mình này , không hề xa lạ với ai hết . "

Uông Nguyệt Hoa chớp chớp mắt : " Chẳng lẽ là tiểu Dụ làm con thành thế này ? Tiểu Dụ à , con chỉ mẹ phương pháp trị chồng con nha . Mẹ phải hành nó tới chết đi sống lại mới hả dạ . "

Cậu xấu hổ , cúi gầm mặt không dám nhìn thẳng vào ai . Trang Bảo đùa với bé Hi đang được Cố Hàm bồng quay qua bênh vực cậu liền : " Không phải đâu mẹ . Tiểu Dụ hiền khô với thương chồng nữa . Con tin em ấy không có làm chuyện đó . Chắc là tiểu Ngạo bị trâu húc thiệt đó . Trâu điên ghét mấy anh đẹp trai phong độ , na ná chồng con vầy nè . Bửa coi tivi về động vật có thấy á , rồi thêm mấy ông bận đồ áo đỏ , mặt sắc lang , đểu đểu là bị trâu cho ăn đạp rụng trứng . Tiểu Ngạo nâu, mắt là đỡ đấy . "

Mọi người nhịn không được cười lớn : " Ha ha ha ! Trâu điên đâu ra ở thành phố này rồi xông ra đạp vào mắt tiểu Ngạo một cước đẹp thế . Trâu vợ đạp đấy . Tiểu Bảo ngây thơ , đáng yêu quá hà . "

Bà ráng ép hỏi Trang Dụ cho bằng được : " Mẹ biết là con đánh nó . Con chỉ mẹ với , mẹ đội ơn con nhiều nhiều . Mẹ năn nỉ con luôn . "

Thiệt là bà khiến cho cậu khó xử mà . Cậu hướng mắt chờ mông sự phủ nhận của Cố Ngạo . Ai dè anh khai ra hết trơn hết trọi .

" Mẹ khỏi hỏi em ấy . Để con nói cho mẹ biết . Vợ con chơi thiết đầu công đấy . Hồi trưa em ấy đọc tin tức trên Facebook rồi đùng đùng nổi giận lôi đình , nhào tới đấm đá , mắng con loạn xạ . Con kìm tay chân em ấy lại , còn để quên cái đầu em ấy , cái vợ con thúc cho con một phát . Ôi mẹ ơi cảm giác nó lâng lâng , con mắt vui quá chui vô né mặt trời luôn . "

Bà vỗ tay bốp bốp , bốn bé vỗ tay cùng bà . Bé Hạo không hiểu mô tê gì , thấy hai anh chồng tương lai xúi cái vỗ tay theo luôn .

" Mẹ cho con một lời khen . Tiểu Dụ giỏi lắm ! "

" Baba ! Chú ba giỏi lắm . "

Trang Dụ bụm mặt , không dám nhìn đời nữa : " Mọi người đừng chọc con nữa mà . Con đâu có cố ý đâu , con chỉ cố tình thôi . Ấy lộn là vô ý thôi . "

Bà mở điện thoại lên mở Facebook coi : " Con coi tin gì trong đây mà nổi giân thế ? Nó trong trang nào vậy . Mẹ muốn coi nữa . Tò mò quá đi mất . "

Cố Ngạo nói luôn : " Hội đam mỹ Ngạo Dụ gì đấy , quên rồi không nhớ rõ lắm . Mẹ tìm đi lát ra chứ gì . "

Bà ấn ấn hồi lòi ra cái hội của đám hủ nữ đó : " Ây da ! Đây nè . Mẹ giờ mới biết nhóm này . Mẹ phải xin vào nhóm mới được . Ấn gửi nè . Lướt coi chút tin . Đây đây ! Tin động trời tiểu Dụ không đánh cũng uổng . "

" Đâu đâu cho tụi con coi với . "

" Con cũng muốn coi ! "

Nguyện băng rủ nhau chụm lại chỗ bà coi . Mọi người đọc xong bụm miệng , trợn to mắt .

" Ôi ! Tiểu Ngạo ! Anh ba ghê vậy . Cha hay đấy ! "

Anh gật gật đầu : " Cám ơn ! Quá khen quá khen . "

Cậu tức tối giẫm chân anh , Cố Ngạo nhanh nhẹn rụt chân sang chỗ khác , gian tà cười : " Em không đánh anh được nữa đâu nha . Anh đã có phòng bị hết rồi . Lát vào phòng cho em hành anh sau nha . Bây giờ để anh nở mũi một tí . "

" Hứ ! Nỡ tét luôn đi ! Đồ khùng ! "

Uông Nguyệt Hoa vội vàng hỏi cậu : " Tiểu Dụ ! Con có nhận được thuốc chưa ? Con có xài mấy chai tăng tinh lực này nọ không ? Cho mẹ xin vài chai . "

Cậu gật gật đầu : " Dạ gửi rồi . Nguyên thùng ở quán ấy . Con không có mang về . Ngày mai con đem về cho mẹ . Ủa mà khoang mà xin làm gì vậy mẹ ? "

Bà gãi gãi đầu , cười hì hì : " Mẹ xin cho ba con xài . Ổng già rồi cầm được bổ sung tinh lực . "

Cố Ngạo chọc bà : " Mẹ già rồi còn ham hố cái kia làm gì . Ba hết hứng với mẹ thì thôi . Mọi sự tùy duyên , hãy để nó xui theo tự nhiên . Hắc hắc ! "

" Kệ mẹ ! Con xen vào làm gì . Con tập trung ăn vợ con là được rồi . Ba mày coi vậy chứ còn khỏe lắm đấy . Mẹ sẽ bồi bổ cho chồng mẹ thêm . Ông xã , mai em đưa anh đi tập Gym . Em giảm béo , anh tăng cơ bắp và tinh lực . "

" Thôi ! Tôi không đi . Bà không biết xấu hổ hay ngượng à . Chuyện này cũng nói , riếc con cháu chẳng còn ai trong sáng hết . Tui sợ bé Hạo với tiểu Hi tương lai cũng bị bà dạy hư cho coi . "

" Không có . Tui là một người bà nội tốt nha . Tui là tấm gương sáng hoắc như ánh mặt trời chiếu rọi để tụi nhỏ noi theo . "

" Ọe ! Sáng quá chọc mù mắt thiên hạ mẹ ơi . "

Nguyên đám con trai , con dâu phản ứng , công kích bà một lượt . Tội quá xá tội đi .

Bàn qua bàn lại hồi hai nhóc con kêu cha chỉ chuyện giường chiếu . Trang Dụ mắng gần chết hai đứa mới thôi không hỏi về vấn đề này nữa . Cố Ngạo xui xui hổng chừng chỉ bậy tụi nhỏ là chết bé Hạo . Mới mấy tuổi mà lo xa quá xa suy ra nó sai quá sai . Làm ba thật khổ , phải đâu chuyện đùa , với con cái hư , phải sắc thép cơ , ai đâu dũng cảm , ra dạy con tôi .

Trang Dụ tựa lưng vào ghế nghĩ đầu óc của gia đình này thiệt là " trong sáng " và " tốt " . Ai da đau lòng quá .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.