Hạnh Phúc Hay Vết Thương

Chương 15: Dám cá cược không?




Dạo gần đây tôi đã không còn buồn về chuyện cũ nữa rồi, nhưng tôi thường hay tìm đến game để giải tỏa căng thẳng thành ra tôi dần mê game lúc nào không hay. Tôi có quen một cô nàng gần nhà, cậu ấy trước đây từng học cùng lớp tiểu học với tôi, nhưng tôi không thường xuyên để ý tới. Sau này mới biết cậu ấy cũng gần nhà mình, cậu ấy là người đã chỉ tôi chơi game.

Vào một buổi trưa nọ, khi vừa đi học về hai đứa bọn tôi liền làm vài trận game cho thoải mái đầu óc. Chúng tôi vừa chơi vừa trò chuyện rất vui, cho đến khi một dòng tin nhắn xuất hiện.

"Chào cậu, tớ đứng đây từ sáng." Đọc xong dòng tin ấy tôi liền nghĩ thầm trong đầu thằng cha nào bị khùng hay sao mà nhắn tin cho tôi kiểu đó. Tôi không trả lời lại, tên đó nhắn tiếp.

"Cho làm quen nhá." À thì ra là muốn làm quen với tôi, tính tôi cũng khá thoải mái nên cũng cho hắn ta làm quen, kể ra thì tôi mới biết tên đó là người quen của nhỏ bạn tôi. Vậy nên đây chắc không phải chỉ là trùng hợp.

Đang vui vẻ trò chuyện tôi mới chợt nhớ ra chiều nay mình có buổi học thêm trên trường, tôi lại vội vàng cất điện thoại mà chạy đi học ngay. Tôi lên đến chỗ học rồi mà anh ta vẫn chưa chịu kết thúc cuộc trò chuyện, vẫn cứ làm phiền tôi suốt cả buổi.

Hỏi nhỏ bạn tôi thì biết anh ta học ở trường tôi nhưng trên tôi 2 tuổi lận. Tôi học sáng còn anh ta học chiều, vậy mà cũng ráng làm phiền tôi cho được. Mấy đứa bạn thấy có trai nhắn tin cho tôi là bắt đầu chọc ghẹo, chúng nó cứ trêu mãi như thế làm tôi cảm thấy hơi khó chịu.

Kết thúc ngày dài mệt mỏi, tôi về nhà ăn uống tắm rửa xong xuôi thì bắt đầu ngồi vào bàn học. Mọi thứ vẫn như thường ngày, tôi cứ đi học về là ăn uống tắm rửa xong lại học bài, học xong sớm thì tôi sẽ chơi điện thoại một lát rồi đi ngủ.

Khoảng vài tuần sau lại một việc động trời đến với tôi, lúc đó tôi vừa làm bài tập về nhà xong. Mới mở thông báo điện thoại tôi đã hiện lên một đống tin nhắn của anh trai kia. Bất ngờ hơn là anh ta rủ tôi đi chơi.

"Thứ 5 này em học mấy tiết, em rảnh không?"

"Rảnh, có việc gì không thế?"

"Đi xem anh đá banh nhé,ở sân gần trường mình ấy. Có em xem anh sẽ có động lực hơn."

"Hôm đó em bận đi xem lớp em đá rồi, xin lỗi nhé."

"Lớp em hình như cũng đá cùng sân với anh mà, khác là anh đá trước thôi."

"Thế thì cũng không đi." Anh ta cứ ngồi thuyết phục tôi mãi, đến lúc tôi chịu đi thì anh ta nói.

"Em dám cá cược với anh không?"

"Cá gì?"

"Nếu kèo hôm đó lớp anh thắng, anh sẽ tỏ tình em và em làm bạn gái anh." Nghe qua thôi cũng biết anh ta có tình ý với tôi rồi, nhưng tôi không hứng thú gì với trò cá cược này cho lắm. Vậy nên tôi chỉ trả lời cho xong chuyện. Thế nhưng anh ta tưởng tôi đồng ý thật nên cứ được nước lấn tới.

Hôm đấy tôi cũng đi cùng các bạn nam trong lớp tới sân, tôi còn chưa hề biết mặt mũi anh ta như thế nào đám bạn tôi đã hét lên.

"Bạn trai mày kìa, ông đang đứng đằng kia đó."

Rất nhiều người ở đó nên tôi cũng không dám nhìn ngó gì nhiều, nhưng trong đội đó có một người anh học thêm ngoại ngữ cùng tôi. Ánh mắt tôi dồn về anh ấy nhiều hơn là tên kia. Trận đấu giữa các đội cũng bắt đầu, tôi thì không thích xem đá banh, nên chỉ ngồi trong sân ăn bánh uống nước với mấy nhỏ con gái khác.

Đang yên đang lành từ đâu có trái banh từ xa bay thẳng vào mặt tôi, tôi chưa kịp hoàn hồn lại thì lại có tiếng mấy đứa bạn tôi vang lên.

"Ê ê đá banh trúng bạn gái của anh Hiếu rồi kìa. Thế này thì chết chắc." Tôi nghe được những lời đó chỉ biết bất lực, chúng nó chỉ toàn ngồi ghép đôi tôi với người tôi không hề thích. Anh ta thấy thế cũng vội chạy lại xem tôi có bị làm sao không, nhưng tôi quay mặt đi chỗ khác nên anh ta ngậm ngùi quay về sân. Trận đấu cứ thế tiếp tục, vừa kết thúc trận của anh ta là đến trận của lớp tôi nên tôi đã ở lại xem một chút.

Quay qua quay lại thì thấy anh ta đã rời khỏi sân, tôi nghĩ anh ta cũng về rồi nên lại theo dõi trận đấu của lớp tôi. Ngồi một lúc lâu tự nhiên người đó trở về chỗ này, tay cầm bịch bánh tay cầm chai nước suối đến đưa tôi. Dưới sự hò reo của đám bạn tôi, tôi chỉ đành nhận cho anh ta vui.

Nhiều người tưởng rằng sau buổi đi xem đá banh đó tôi và anh ta sẽ thành một cặp đôi hạnh phúc, nhưng sau trận đấu tôi đã từ chối anh ta. Vì lí do gì hả?

Vì khi tôi về nhà tôi nghe bạn của anh ta kể rằng anh ta cố tình bảo người anh học cùng tôi đá dở một xíu, để tôi chú ý anh ta nhiều hơn. Mọi việc ngày hôm đó anh ta làm là cố tình tạo sự chú ý của tôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.