Editor: May
Thượng đế lão nhân, lúc ngài tạo người nhất định đã lười biếng ngủ gà ngủ gật có phải không? Không thì sao ngài lại thiên vị như vậy chứ!
Ánh mắt Thịnh Vị Ương chợt lóe, còn chưa kịp thu hồi, đã bị người đàn ông đột nhiên xoay người phát hiện.
Lỗ mũi Hoàng Phủ Bạc Ái hừ nhẹ, môi mỏng lãnh mị lại nói ra lời khắt nghiệt,
“Muốn nhìn liền nhìn, giường đã lên, còn giả bộ thuần khiết cái gì!”
Thịnh Vị Ương lập tức sắc mặt trắng bệch.
Nhìn ánh mắt trào phúng của người đàn ông, trong đầu tưởng tượng thấy chính mình một chân đạp lên trên khuôn mặt đáng giận kia, lại còn có dùng sức xoay gót chân.
Hừ!
Hả giận!
Thịnh Vị Ương xốc chăn lên, thân mình cũng xích lõa bỗng dưng bạo lộ ở trước mắt người đàn ông, ánh mắt Hoàng Phủ Bạc Ái trầm xuống, nhìn cô tùy tiện nắm khăn tắm trên mặt đất lên bọc lại trước ngực.
Thịnh Vị Ương đi đến trước mặt Hoàng Phủ Bạc Ái, mắt đánh từ đầu đến chân người đàn ông,
“Chỉ dựa vào thân thể xấu xí này, bà đây còn khinh thường nhìn!”
……
Quăng xuống một câu nói, trước ngực Thịnh Vị Ương mang theo khăn tắm khó chịu, lại dùng sức túm một chút, xoay người hùng dũng oai vệ đi đến toilet.
Lưu lại vị Bạc Ái thiếu gia nào đó, vẻ mặt như đi vào cõi thần tiên, gương mặt xanh trắng tím đen lại bạo hồng, vặn vẹo không nỡ nhìn thẳng!
Thịnh Vị Ương vừa mới nói cái gì?
Thân thể…… anh xấu xí? Còn…… Còn khinh thường nhìn?! Trước mắt, còn không ngừng hiện lên ánh mắt cực kỳ khinh bỉ thậm chí chán ghét của cô.
“Rầm” một tiếng, cửa pha lê phòng tắm bị người phụ nữ đóng lại thật mạnh.
Còn không phải là đập cửa ư, ai chẳng biết chứ!
Giờ phút này nội tâm cửa pha lê phòng tắm cũng là hỏng mất, đàn ông phụ nữ biệt thự này, đều là bạo lực bạo lực a……