Hàn Ngu Chi Quang Ảnh Giao Thoa

Chương 377 : Phong Lang Cư Tư




Thế nhân thịnh truyền Hàn Quốc chỉ có một thành thị, gọi là Seoul, ngoài nó ra địa phương khác tất cả đều là nông thôn.

Lời này là rất đúng, thậm chí bản thân người Hàn Quốc đều cho là như vậy, ngoại trừ Seoul ra chướng mắt địa phương khác. Nhưng có một chỗ có chút tiểu ngoại lệ, đó chính là Busan.

Đây là bến cảng lớn nhất Hàn Quốc, là một trong những bến cảng bận rộn nhất trên thế giới, Thành phố lớn nhất Hàn Quốc ngoại trừ Seoul ra, địa phương duy nhất không bị Triều Tiên đánh chiếm qua trong chiến tranh Triều Hàn. Nó có tổng diện tích hơn 760 km², dân số nhiều đến 13 triệu. Đối với Hàn Quốc tổng nhân số chỉ có hơn 50 triệu mà nói, có thể nghĩ Busan có được dân số vượt qua 1/5 cả nước là khái niệm gì.

Tại quy mô công nghiệp, Busan gần với Seoul, trong đó đóng tàu, lốp xe các loại sản nghiệp công nghiệp đệ nhất Hàn Quốc, hơn nữa còn có được trung tâm giao dịch chứng khoán duy nhất Hàn Quốc. Ngoại trừ Seoul ra, nơi đây chính là trung tâm mậu dịch, trung tâm kinh tế của Hàn Quốc.

So sánh với đảo Jeju, Busan ở mọi phương diện địa vị đương nhiên hơn xa, hơn rất nhiều.

Cho nên Đường Cẩn Ngôn đã từng nhả rãnh Thất Tinh Bang, ở Busan làm đại vương không tốt sao? Địa phương ngưu bức như vậy không đủ ngươi chơi? Đổi lại là hắn tuyệt đối không có ý nghĩ liều mạng dây dưa tiến quân Seoul ăn tro, chỉ có thể nói người Hàn Quốc Seoul tình kết không phải Đường Cẩn Ngôn có thể lý giải.

Đề nghị của Đường Cẩn Ngôn lần này có chút vi diệu.

Busan có thể xem như hang ổ của Moon Jae In bọn hắn, mà Park Won Soon đang tranh thủ liên nhiệm thị trưởng Seoul chính là đồng minh của Moon Jae In. Nếu như muốn ủng hộ Park Won Soon, vậy vị trí thị trưởng Busan có phải có thể làm trao đổi hay không? Cho dù không muốn trao đổi, có còn đủ tinh lực giữ được hay không?

Park Geun Hye đối với chuyện này khẳng định cảm thấy rất hứng thú.

Won Hee Ryong cũng cảm thấy rất hứng thú.

Càng hay chính là, Won Hee Ryong chính là ủy viên đảng Thế Giới Mới của Park Geun Hye, chân chính người một nhà. Đề nghị của Đường Cẩn Ngôn, lập tức đem chuyện này từ ý đồ cá nhân tranh thủ tiến lên của Won Hee Ryong, biến thành sự vụ đảng phái. Won Hee Ryong không có trò chuyện nhiều, vội vàng rời đi, rõ ràng hắn đang cân nhắc thay đổi kế sách, tìm kiếm đảng phái nội bộ chung nhận thức rồi.

Mà người tranh cử thị trưởng Seoul Chung Moon Joon cũng là ủy viên đảng Thế Giới Mới, vì ngăn ngừa nội chiến, Chung Moon Joon hiển nhiên cũng sẽ rất cam tâm tình nguyện ủng hộ Won Hee Ryong liếc về phía Busan.

Thậm chí chuyện tiếp theo cũng đã không liên quan đến Đường Cẩn Ngôn... Hắn chẳng qua là nói ra cái tiểu kiến nghị mà thôi, tối đa hậu kỳ cho chút đầu tư?

Đường Cẩn Ngôn đứng ở trước cửa sổ, nhìn bóng lưng Won Hee Ryong rời đi, khóe miệng nổi lên vui vẻ. Won Hee Ryong cũng không phải người bình thường, từ lúc đảng Thế Giới Mới còn gọi là đảng Quốc Đại, hắn liền làm qua uỷ viên cao nhất, chân chính lão chính khách lọc lõi, môn sinh thuộc hạ cũ khắp nơi đều có. Hắn một khi nhắm vào vị trí nào, đối với mọi người đều được coi là phiền toái rất lớn, hơn nữa tư cách như hắn thật sự có tự tin sau khi thành sự không bị mất quyền lực.

Bất kể việc này có thành hay không, Busan lão lần này khẳng định phải sứt đầu mẻ trán rồi. Chuẩn bị tranh cử, dài đến 1 năm, một năm nay các ngươi còn có thời gian rảnh gây phiền toái cho ta?

Tốt nhất đừng để cho lão tử làm thành, thật sự làm thành, các ngươi còn không chỉ là sứt đầu mẻ trán rồi... Thị trưởng của hang ổ là người của đối phương, loại chuyện này nghĩ như thế nào cũng phải làm cho người ta thổ huyết ba lít đấy, đây không phải phong Lang Cư Tư vậy là cái gì?

Ai bảo các ngươi suốt ngày tìm việc cho lão tử, cũng để cho các ngươi nếm chút việc vui a.

Tiếng gõ cửa vang lên. Đường Cẩn Ngôn đối mặt cửa sổ không quay đầu lại: "Tiến vào."

Cửa mở, một thanh âm quen thuộc ở sau lưng có chút trầm thấp nói: "Ta hướng Đường hội trưởng chào từ biệt, công ty Đại Đường nhiệm vụ hoàn thành, ta chuẩn bị trở về Saudi Arabia."

Đường Cẩn Ngôn chậm rãi xoay người lại, nhìn xem Jung Eun Ji ba ba trước mặt.

Jung phụ thần sắc bình tĩnh.

Đường Cẩn Ngôn thở dài: "Ta còn có việc ủy thác Jung tiên sinh, nếu như Saudi bên kia không có ký hợp đồng, không ngại ở thêm mấy tháng."

Jung phụ nhíu mày: "Chuyện gì?"

"Không biết Jung tiên sinh có hứng thú cải tạo chốn cũ hay không."

"Chốn cũ?"

Đường Cẩn Ngôn mỉm cười: "Địa phương Đường mỗ cùng Jung tiên sinh lần đầu gặp nhau."

Jung phụ rốt cuộc thay đổi sắc mặt, hít một hơi thật dài, lạnh lùng nói: "Đường hội trưởng hôm nay ỷ vào có tiền có thế, có thể khi nhục người như vậy?"

Đường Cẩn Ngôn lắc đầu: "Jung tiên sinh đã hiểu lầm, ta không có loại ý tứ đó."

Dừng một chút, chăm chú giải thích nói: "Hang ổ Cheongnyangni của ta, hoang phế đã lâu, hộp đêm sòng bạc không lên mặt bàn, đã là kế cuối trong sản nghiệp của ta, ta sớm có ý cải tạo. Hôm nay sòng bạc Đại Đường hoạt động vững vàng, chúng ta cũng hấp thu không ít kinh nghiệm quý báu, là thời điểm đem hang ổ khách sạn rách nát kia toàn diện cải tạo rồi. Ý nghĩ của ta là cải tạo thành giải trí thành tổng hợp cỡ lớn, kiêm hộp đêm cao cấp cùng sòng bạc cao cấp tại một thể. Trong đó thiết kế sòng bạc, Jung tiên sinh đã quen thuộc, hy vọng có thể tiếp tục giúp ta."

Jung phụ trầm ngâm không nói.

Đường Cẩn Ngôn lại nói: "Mặc dù chỗ kia có hồi ức không thoải mái giữa ta cùng ngươi, nhưng chuyện này đúng là công sự. Nếu như Jung tiên sinh không muốn làm, ta cũng không bắt buộc."

Trên thực tế có rất nhiều nhà thiết kế có thể tìm, sở dĩ còn muốn dùng Jung phụ, đơn giản vẫn là có chút tình kết quấy phá mà thôi. Đường Cẩn Ngôn biết rõ, Jung phụ cũng biết.

Trọn vẹn trầm mặc một phút đồng hồ, Jung phụ mới thở dài: "Công sự, có thể làm. Bất quá ta vẫn là muốn xin phép nghỉ vài ngày, quay về Busan nghỉ ngơi một chút, đồng thời thăm..."

"Thăm nữ nhi nhi tử?" Đường Cẩn Ngôn nở nụ cười: "Thăm nhi tử có thể trở về Busan, thăm nữ nhi liền ở lại nơi này là được rồi."

Jung phụ khó hiểu: "Ân?"

"Hôm nay công viên Everland khai trương, Park Cho Rong với tư cách phát ngôn hình tượng, là phải có mặt đấy. Đương nhiên đồng thời Apink toàn đội cũng sẽ đến đây, với tư cách khách quý biểu diễn khai trương. Trên thực tế lúc này các nàng đã ở trong khách sạn rồi, Eun Ji đương nhiên là ở đây..." Đường Cẩn Ngôn dừng một chút, lại nói: "Chỉ có điều Jung tiên sinh có nguyện ý để cho Eun Ji biết rõ ngài ở chỗ này hay không, cái này liền tự làm quyết định a."

Jung phụ im lặng không nói gì.

Đường Cẩn Ngôn trong lòng nổi lên vài phần cảm giác quái dị.

Lại một trận chiến cùng Busan lão sao?

Bên kia hướng vị trí thị trưởng của Busan lão khởi xướng tiến công, bên này thì sao...

Jung phụ là gì? Là BOSS? Là mình trở ngại lớn nhất giữa mình cùng Eun Ji trước đây? Không phải, hắn chỉ là thể hiện cụ thể ngăn cách giữa mình cùng Eun Ji mà thôi. Hôm nay thể hiện này, giống như có lẽ đã không tồn tại rồi.

Hắn ở trong quá trình một lần lại một lần vì chính mình làm công, đã quen... Quen với tư cách nhà thiết kế, giám sát công trình của công ty Đại Đường, cũng đã quen đối mặt Đường Cẩn Ngôn hắn, đồng thời đã quen nhận thù lao cùng tiền lương của công ty Đại Đường, còn kém không có đem mình thật sự coi thành một nhân viên tầng giữa làm việc rồi.

Thậm chí hắn đã có thể ở chỗ này cùng nữ nhi gặp mặt...

Đây cũng là một trận... Phong Lang Cư Tư đối với Busan lão sao?

Đường Cẩn Ngôn giương mắt nhìn trên tường treo "Thận chung như thủy", nhìn vài giây, thấp giọng nói: "Ta hiện tại muốn đi khách sạn các nàng ở, Jung tiên sinh cùng đi không?"

Jung phụ nhìn chằm chằm vào con mắt của hắn: "Ngươi đi làm gì?"

Đường Cẩn Ngôn thản nhiên nói: "Ta đi gặp... Nữ nhân ta thích."

Jung phụ thẳng tắp mà nhìn chằm chằm vào hắn.

Đường Cẩn Ngôn nói tiếp: "Nàng gọi Park Cho Rong."

Jung phụ nhấp chặt môi.

*) Phong Lang Tư Cư: Chỉ chuyện đại tướng Tây Hán Hoắc Khứ Bệnh leo lên núi Lang Cư Tư (Khentii, Mông Cổ) xây đàn tế thiên nhằm tuyên cáo thành công.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.