Hạc Giấy

Chương 16: Đánh dấu tạm thời




Hoàng Viết Lực đôi mắt đỏ ngàu đầy phẫn nộ giáng từng cú đấm trời giáng vào mặt của nam sinh đang bị hắn cường thế giữ lấy. Tin tức tố mạnh mẽ ngang tàn rợp trời đổ ập xuống nam sinh kia.

Đánh đã tay xong, cơn tức giận đã vơi bớt, hắn nắm lấy tóc của nam sinh kia kéo người lên lạnh lẽo nói.

" Dám tuôn những lời ghê tởm với mẹ tao lần nữa, mày sẽ không chỉ bị đánh như hiện tại đâu. "

Nam sinh kia mặt mũi đã bầm dập thâm tím gật đầu như giã tỏi.

Hoàng Viết Lực ánh mắt rét lạnh đem Alpha này ném xuống đất. Cậu ta loạng choạng cố gắng lết người dậy đi khỏi nhà vệ sinh.

Hoàng Viết Lực vốc nước lên mặt hòng làm vơi bớt đi lửa giận còn sót lại. Mẹ kiếp, mỗi lần có kẻ nhắc đến mẹ hắn là hắn lại điên tiết không thể nhịn được.

Điều chỉnh lượng tin tức tố trong không khí để bản thân bình tĩnh lại.

Hoàng Viết Lực mở cửa nhà vệ sinh đi ra ngoài.

'Ding'

Hoàng Viết Lực khựng lại.

Hình như... Hắn vừa nghe thấy một âm thanh rất quen thuộc.

Hoàng Viết Lực hướng mắt vào phòng vệ sinh Beta đang đóng kín.

Bên trong, Ninh Đình Phúc cố gắng tổn thương chính mình để hòng lấy lại được lí trí. Cậu hiện tại đã sắp bước vào trạng thái không thể không chế tin tức tố. Cậu đang tính sẽ nhờ Diệp Hồng Ngân mang thuốc ức chế đến cho mình. Đây là tình thế bất khả kháng, cậu không còn sự lựa chọn nữa.

Nghĩ thế Ninh Đình Phúc run rẩy lấy di động từ trong túi ra. Nhưng cậu đã đánh giá quá cao bản thân mình rồi.

'Choang'

Di động rơi lăn lóc trên đất, cơ thể cậu run rẩy đến lợi hại.

" Mẹ nó... Hoàng Viết Lực! "

Cậu nhất định sẽ đập cho Hoàng Viết Lực một trận!

Chết tiệt! Hiện tại nếu có Alpha nào xuất hiện phát sinh ra chuyện gì. Cậu xin hứa thứ nhất sẽ đập chết Alpha đó sau đó sẽ đập chết Hoàng Viết Lực! Dĩ nhiên sau đó cậu sẽ không sống, giết người đền mạng là lẽ đương nhiên.

Bên ngoài, Hoàng Viết Lực đầy vẻ ngờ vực nhìn vào bên trong.

Mèo con yếu đuối đang ở bên trong sao? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

... Sao hắn lại nghĩ sẽ có chuyện gì với một Beta được?

Ngay lúc hắn định rời đi thì bỗng nhiên một mùi hương đã khiến hắn chấn động đột ngột xuất hiện.

Mùi hương này là một mùi hương ngọt ngào đến mức khiến người khác mụ mị đầu óc. Hương sữa lan tràn trong không khí, một mùi hương thơm ngọt, mềm mại đến khiến người ta si mê. Một mùi hương vừa ngây thơ lại vừa quyến rũ đến cùng cực. Hương sữa chính là mùi hương có thể khơi gợi lên cảm xúc giao động mãnh liệt của Alpha nhất.

Hoàng Viết Lực chống tay lên cửa, tầm mắt hắn nóng rực nhìn xuyên qua cửa kính. Chỉ có nhà vệ sinh của Omega nữ mới lắp kính mờ còn những nhà vệ sinh còn lại căn bản không có.

'Ding'

Tiếng chuông trong trẻo đặc trưng vang lêm va vào tai Hoàng Viết Lực khiến hắn như bừng tỉnh.

Mùi hương này.. hắn đã từng ngửi thấy rồi.

"... Mẹ kiếp! "

Không có thêm thời gian để do dự nữa, Hoàng Viết Lực đẩy thẳng cánh cửa phòng vệ sinh Beta bên ngoài ra sau đó đóng chặt lại.

Gân xanh trên trán của Hoàng Viết Lực nảy mạnh.

Bước vào bên trong ngay lập tức cả cơ thể hắn đã bị vây lại bởi tin tức tố thơm ngọt kia. Hương sữa ngọt ngào bao phủ lấy cơ thể Hoàng Viết Lực. Chúng vờn quanh chóp mũi hắn giống như đang tìm mọi cách để thu hút sự chú ý của hắn vậy.

Yếu hầu hắn khẽ lăn, Hoàng Viết Lực hướng tới một căn phòng vệ sinh đang đóng kín vô cùng nổi bật trong những căn phòng mở toang. Ánh mắt hắn nóng rực đầy lửa dục.

Tin tức tố thơm ngọt đang điên cuồng đâm vào tâm trí hắn chính là thoát ra từ đây.

Hoàng Viết Lực chưa bao giờ cảm thấy năng lực chịu đựng của bản thân lại thấp như hiện tại.

Dựa vào tin tức tố có thể ảnh hưởng hắn mạnh mẽ đến bậc này chắc chắn phải là cấp A hoặc cao hơn là S.

Hoàng Viết Lực cũng tự ý thức... Tin tức tố này có độ phù hợp với hắn vô cùng cao.

Máu nóng trong thân thể hắn sôi trào, toàn thân hắn như phát hỏa.

Hoàng Viết Lực cố gắng kiểm soát cơ thể để tránh tiết ra tin tức tố nhiều nhất có thể, nhiều sẽ không tốt cho Omega đang phát tình bên trong.

Hắn chống tay lên cánh cửa, thở từng nhịp nặng nề khó nhọc.

Nghe được tiếng động bên ngoài, thần kinh đã sắp mất đi sự kiểm soát rơi vào trạng thái mê man bắt đầu thức tỉnh bản năng cảnh giác của Ninh Đình Phúc. Nhưng nó cũng chẳng khiến cậu tỉnh táo được bao nhiêu khi mà hương tin tức tố vị cà phê kia len lỏi qua từng khe cửa quấn lấy cơ thể cậu không buông.

Ý thức của cậu lúc này còn chìm trong mê huyễn hơn cả lúc nãy, tin tức tố vốn đã mất kiểm soát thì hiện tại giống như được mở khóa vậy, chúng ngang bướng không nghe lời cậu nôn nóng thoát ra ngoài quấn quýt với mùi hương cà phê kia.

Hoàng Viết Lực chống tay bên ngoài nhận thấy nồng độ tin tức tố đã tăng lên, hắn biết người bên trong sắp không chịu được rồi... bản thân hắn cũng đến giới hạn rồi.

Hoàng Viết Lực khàn giọng cất tiếng hỏi:"... Ninh Đình Phúc, phải không? "

Ninh Đình Phúc tựa lưng vào tường kinh ngạc mà tự hỏi:" Sao cậu ta biết được? "

Cậu nhớ bản thân luôn rất cẩn thận cơ mà, cậu chưa từng để ai biết được tin tức tố của mình, biết bản thân là Omega, sao mà hắn lại..?

" Trả lời tôi. "

Hoàng Viết Lực trầm giọng, hắn siết chặt nắm đấm của mình cố gắng kiềm giữ tin tức tố đang muốn làm loạn, muốn chiếm đoạt tin tức tố thơm ngọt kia.

Ninh Đình Phúc lúc này không có lựa chọn, cậu đã ở đường cùng rồi, hiện tại cậu chỉ có cách là nhờ hắn giúp mà thôi.

Ninh Đình Phúc hé miệng... có điều cậu đã đánh giá quá cao bản thân mình rồi, hiện tại dù cậu có cố gắng thế nào đi nữa thì thoát ra cũng chỉ là những tiếng rên nhỏ vụn không thành lời mà thôi.

Tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng nhiên...

Ninh Đình Phúc nhìn xuống hạc giấy bạc nhỏ nhắn trên cổ tay.

Phải, Hạc Nhi!

Hoàng Viết Lực đợi đến sắp mất sạch kiên nhẫn thì...'ding'!

Tiếng chuông trong trẻo đã vang lên.

Dựa vào tiếng chuông này Hoàng Viết Lực đã xác định được hai chuyện. Đầu tiên là hiện tại cậu đã không còn đủ sức để nói nữa, thứ hai chính là đúng là người ở bên trong là cậu!

Con hạc giấy đó ban đầu Hoàng Viết Lực không hề thích nó, suốt ngày rung rung phiền phức không chịu được. Nhưng sau đó quen hơn thì hắn nhận ra âm điệu của cái chông nhỏ hình con hạc này hình như khác mấy loại chuông thông thường, tiếng vang lên cũng êm tai hơn nhiều. Từ đó hắn cũng hài lòng hơn, quan trọng là nó là của cậu nên hắn cũng thích ứng nhanh lắm. Còn hiện tại thì hắn trực tiếp chuyển từ hài lòng sang biết ơn cái chuông nhỏ này luôn!

Sức của Alpha vốn dĩ đã rất lớn huống chi là Alpha cấp S như Hoàng Viết Lực. Đã thế hiện tại hắn còn đang chịu sự kích thích đến từ tin tức tố của cậu nữa.

Ninh Đình Phúc khóa trái cửa nhưng chẳng tốn tới nửa phút, thậm chí chẳng đến mười giây, một phát Hoàng Viết Lực liền cưỡng chế mở xong cánh cửa.

Hắn vừa bước vào liền lập tức cảm thấy máu trong cơ thể đang đồng loạt sôi trào, bản năng đã khắc sâu vào xương tủy của Alpha đang điên cuồng gào thét.

Thu hút hắn hiện tại không phải đơn thuần là mùi hương tin tức tố thơm ngọt đang làn tràn trong không khí này, mà nhiều hơn chính là người hiện tại đang tựa lưng vào tường, thiếu chút nữa là không chịu được mà nằm xuống đất rồi.

Yếu hầu Hoàng Viết Lực khẽ lăn.

Cậu thiếu niên ngày thường luôn lạnh nhạt vô tình với mọi thứ xung quanh hôm nay giống như biến thành người khác vậy. Đôi mắt luôn lạnh lùng nhạt màu bình thường hiện tại đã được thay thế bởi một đôi mắt mông lung phủ một tầng sương mờ mông lung. Ánh mắt không còn vẻ đạm nhiên thậm chí là lãnh khốc mà lại là một ánh mắt mê ly đầy quyến rũ khiến cho người khác nhìn vào liền rạo rực. Gương mặt của cậu vốn đẹp thì hiện tại nó đã đẹp gấp trăm triệu lần. Nước da trắng mịn của cậu hiện tại đã dược phủ một tầng hồng nhạt đầy ngọt ngào và mềm mại.

Đây chính xác là câu dẫn, quá sức câu dẫn!

Hoàng Viết Lực tiến đến cố gắng trấn tĩnh bản thân hết sức có thể cẩn thận ôm cậu đứng thẳng dậy.

Ninh Đình Phúc bị động không có sức lực để mặc Hoàng Viết Lực ôm đứng dậy, đầu óc cậu hiện tại sắp không phân biệt được gì nữa rồi.

Hiện tại dựa vào tia lý trí cuối cùng cậu chỉ thốt ra được ba chữ:" Thuốc ức chế.. "

Hoàng Viết Lực ôm lấy cậu vào lòng, hiện tại hắn mới nhận ra chiều cao của hắn với cậu lại hợp ôm nhau đến thế.

Cố giữ cái đầu lạnh để phân tích lợi - hại... cùng tâm tư kia của mình thì Hoàng Viết Lực khẽ thì thầm bên tai cậu:" Không kịp nữa. "

Ninh Đình Phúc nghe không rõ nhưng chợt cậu cảm nhận được tin tức tố Alpha mạnh mẽ ban nãy được cố sức kiềm hãm hiện tại bỗng dưng như được giải phóng. Hương cà phê thơm ngát mang theo kiêu ngạo và cường ngạnh bao phủ từng tấc từng tấc trên thân thể cậu, nó như muốn khiến cho mỗi nơi nó đi qua đều để lại một dấu vết thật đậm. Ý muốn chiếm đoạt vô cùng rõ ràng.

Nhận thức được nguy hiểm Ninh Đình Phúc chợt hoảng loạn nhưng lúc này đây tin tức tố của cậu cũng đã bị hắn dẫn ra rồi. Ninh Đình Phúc nhũn chân, toàn bộ trọng lượng cơ thể đều đặt hết lên lồng ngực rắn chắc của Hoàng Viết Lực. Hiện tại cậu muốn chạy trốn mà đã lực bất tòng tâm.

Trong lòng uất ức, Ninh Đình Phúc không kìm được nức nở mấy tiếng. Nghĩ đến mình như cá nằm trên thớt khiến cho cậu trong giây phút này chẳng muốn sống chút nào.

Đây chính là cái đáng chết nhất của Omega, chết tiệt, sao cậu lại không phải là Beta chứ!?

Nghe thấy tiếng nức nở của Ninh Đình Phúc, Hoàng Viết Lực trở nên vô cùng dịu dàng, hắn ý thức được cậu không thích giới tính thứ hai của mình, hắn hiện tại đang dọa sợ cậu.

Hoàng Viết Lực dịu dàng hết mực ôn nhu vuốt ve tấm lưng cậu nhỏ giọng như muốn dỗ dành mà cẩn thận nhẫn nại giải thích:" Đừng sợ... đây là bắt buộc, lần sau tôi sẽ không làm thế. Ngoan, nếu tôi quay lại lấy thuốc ức chế cho cậu thì lúc ấy tin tức tố của cậu sẽ ảnh hưởng đến người khác. Như thế sẽ ảnh hưởng đến nhiều Omega khác còn có thu hút Alpha, hiểu không? "

Ninh Đình Phúc không đáp, vì đơn giản là hiện tại cậu chẳng nghe thấy hắn nói cái gì cả, đầu óc cậu đã không còn ở đây nữa. Mất đi lý trí, hiện tại đối với cậu chỉ đơn thuần là khao khát xác thịt với Alpha mà thôi, đây là bản năng của Omega.

Ninh Đình Phúc theo bản năng tìm kiếm môi của Hoàng Viết Lực, lý trí cậu đã biến mất rồi.

Nhận ra cậu muốn làm gì... nhưng ma xui quỷ khiến làm sao, hắn lại không cản cậu lại.

Thế nhưng nụ hôn này cũng không dài, Hoàng Viết Lực chỉ để cậu chạm môi một cái liền lập tức đặt cậu lên tường, hắn sợ nếu không kết thúc nhanh hắn sẽ làm ra thêm vài động nào khác vượt quá phạm vi cho phép. Đến lúc cậu hoàn toàn tỉnh táo cậu sẽ chán ghét hắn.

"... Ngoan, rất nhanh sẽ kết thúc thôi, đừng sợ. "

Nói xong câu đó Hoàng Viết Lực hướng tới tuyến thể đang phả ra mùi hương thơm ngọt câu dẫn hắn...

Răng nanh cắn sâu một cái thẳng lên đó không một chút do dự nào nữa.

Ninh Đình Phúc cơ thể mềm nhũn như sắp đổ sụp xuống, Hoàng Viết Lực nhanh tay đỡ lấy vòng eo gầy mảnh của cậu để cậu giữ nguyên tư thế không ngã xuống.

Tin tức tố vị cà phê truyền từng đợ vào tuyến thể cậu, sữa trộn với cà phê, quả nhiên rất hợp mà.

Kết thúc đánh dấu Hoàng Viết Lực ôm lấy Ninh Đình Phúc vào lòng thỏa mãn nhìn vết cắn trên tuyến thể của cậu.

Đánh dấu tạm thời, đã hoàn thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.