Bồng Sơn Hắc Diệu Môn
Chương 5: Giải đáp đề thi
“Đầu tiên lão phu sẽ đi vào lý giải câu Kim Giáp Trùng trước!
Kim Giáp TRùng có thể nói là động vật có hại, thường là hại lên các loại linh mễ, nhất là linh đậu.
Một đôi cánh của Kim Giáp Trùng chỉ lớn bằng móng tay, hình thể tiểu xảo, thường số lượng rất nhiều, di chuyển thành bầy thành đàn, thích gặm nhấm linh đậu vào ba mùa vụ Đông Xuân - Hè Thu - Thu Đồng.
Đối với loại này ăn hại linh trùng, thấy liền phải diệt, nhưng diệt bằng cách nào?
Ngũ Hành xung khắc, Hỏa chính là thiên địch của kim, cho nên muốn diệt Kim Giáp Trùng cần phải tìm thiên địch của chúng đơn cử là các loại linh Phong (ong) có thể kể đến như: Hỏa Dương Phong, Liệt Viêm Phong, Bắp Cày Phong (con này đùa thôi :)))). Ngoài ra cũng có thể lựa mấy chủng như Phệ Linh Phong, Hoàng La Phong,…mặc dù hiệu suất hơi không mạnh so với hai giống kia.”
Nói một hơi như phun mưa vào mặt tụi nhỏ, Chấm một cái lên bảng, lão quay xuống hỏi lại.
“Các ngươi hiểu chưa?”
Đàm trẻ thật thà chất phác, chẳng quan tâm gì đến lão, vô tư lắc đầu lia lịa.
“Thưa lão sư, Kim Giáp Trùng không thể nuôi để sử dụng được sao?”
Ngũ An ngu ngơ, vẫn vơ lên tiếng hỏi.
Lão cũng không giấu chi học đồ của mình, không tiếc hơi giải đáp:
“Dĩ nhiên có thể, nhưng lại không quá nhiều tác dụng, Kim Giáp Trùng ưu điểm của chúng chính ở lớp giáp xác giày bền như sắt thép, khi dưỡng được ra Trùng chúa thì năng suất hoạt động sẽ tăng rất cao trong các công việc nặng như đào khoáng,...trong chiến đâu cũng có chút ít tác dụng để chiến đấu.
Bất quá lại chẳng ai nuôi làm quái gì mấy loại này, Kim Giáp Trùng nổi tiếng là rối loạn không có tổ chức, nuôi dưỡng không khóe lại tự hại mình.
Không những vậy, Kim Giáp Trùng so với nhiều loại trùng khác thì mức độ tiểm năng thấp đến thảm thương, nhiều lắm chỉ nuôi được lên cấp hai. Mà trong thời gian nuôi dưỡng lại tốn hơi nhiều tài nguyên so với các anh em khác cha khác mẹ khác họ khác.”
Vốn dĩ, Ngũ An hỏi vấn đề này bởi hiện tại cách đây khoảng ba bốn tháng trước, hắn có nuôi một đôi Kim Giáp Trùng, đôi này lại sắp đẻ ra đời mới,
Nghe lão sư giảng giải mấy cái vấn đề, hắn mới vỡ lẽ ra nhiều điều, không lẽ giờ lại đem đổ sông đổ biển.
Dương lão giáo như vậy khiến hắn có đôi chút hụt hẫng.
Sắc mặt Ngũ An biến đôi, khiến cáo già lõi đời như Dương lão liền nhận ra vấn đề tức thì:
“Bất quá cũng không phải là không nên nuôi, một cái đặc điểm đáng suy ngẫm của Kim Giáp Trung chính là chúng tuyệt đối trung thành, cơ duyên bồi dưỡng nhiều thêm linh tửu hẳn có thể lột xác biến hóa thành Tử Bối Quỷ Ban Điệp.
Tuy nhiên, chuyện này chỉ tại bên trong thư tịch, có thể hay không thành sự thật còn khó nói”
Nghe xong mấy câu này của Ngũ An thần sắc phấn khởi hơn đôi điều.
Mặc dù Kim Giáp Trùng không quá tốt.
Tuy nhiên trong giới Ngự Thú, bỏ rơi linh vật, linh trùng đã nuôi chính là điều tối kỵ.
Bất cứ một Ngự Thú Sư nào mắc lỗi sơ đẳng này, một khi chuyện bị phanh phui lập tức khiến các Ngự Thú sư khác trong giới ghẻ lạnh thậm chí là hành hung cho tới chết.
(nghe giống mấy vụ án hãm hiếp cho tới chết ghê, sợ vl các bác ạ!!!!)
“Lão sư, lão sư, Tứ sư cô có nhắc đến Bệnh Khảm Vàng trên thân linh đậu, nguyên nhân bắt nguồn từ Kim Giáp Trùng.
Mấy tên đệ tử gieo trồng linh điền nghèo kiết xác như chúng ta làm sao mà thuê được linh Phong để tiêu diệt.
Không biết còn cách này đơn giản, hiệu quả hơn không thưa lão sư?”
Bên cạnh hai người, Vương Lục cũng xuất thân là con nhà nông, trước khi đậu vào lớp của Dương lão, cũng là một tên dựa vào trồng linh thực mà sống.
Một số ít các đệ tử, mặc dù có thể vào trong môn phái tu luyện, tuy nhiên thiên phú lại không quá tốt, đại đa số đều lấy linh thực mà trang trãi, mùa thu vị chi hết thảy kiếm được cũng không bao nhiêu.
Đừng nói đến thuê số lượng nhiều linh phong, coi như thuê vài ba con đã thấy rỉ máu rồi.
“Muốn diệt hết trùng này, phương pháp linh Phong đã đơn giản và hiệu quả nhất rồi.
Đối với một số môn phái lớn hơn, có thể sẽ dùng nhị giai linh dịch “Thanh Trùng Bách Dịch” để phun lên linh thực.
Bất quá, phương án này rất tốn tiền, đối với Kim Giáp Trùng gây bệnh, phun vào rất lãng phí.
Nếu đơn giản nhất thì trong Linh Thực Ngũ Quyết cơ sở thuật có một môn tên Duệ Kim Quyết. Tiêu chuẩn ít nhất phải luyện đến cấp ba mới được.”
“A. . .”
Dương lão câu trả lời, thực khiến Vương Lục hơi bối, cảm giác bất lực thì thầm:
“Quên đi, thuê mọe nó linh Phong cho rồi!”
Đối với Linh Thực Ngữ Quyết, một cái nhiều năm trồng linh thực kiếm sống như Vương Lục cư nhiên không còn lạ Lẫm gì nữa.
Cùng với Vũ Vân Quyết, Thảo Mộc Quyết, Xích Dương Quyết và Địa Linh quyết thì Duệ Kim Quyết cũng là một loại pháp quyết rất chi là quan trọng đối với linh thực phu.
Để đảm bảo linh thực, linh cốc có năng suất lớn nhất, Duệ Kim quyết là một giải pháp không tồi, Nó có thể khiến kim lực thẩm thấu vào trong linh cốc, từ đó giết chết sâu hại trong ăn gốc.
Tuy nhiên đối với Kim Giáp Trùng có da giày vỏ cứng thì lại là một chuyện khác, Duệ Kim Quyết muốn xuyên qua lớp da của nó thì phải luyện tới tầng ba mở ra Kim Khí Mang.
Mà muốn luyện được tầng ba, nhiều ít phải ngộ được một tia kiếm ý, thế nhưng kiếm ý dễ ngộ đến vậy sao?
Vì vậy mới nói, linh Phong có thể xem như là biện pháp tối ưu nhất trong trường hợp này.
“Tiếp theo, là câu cúng cùi: đặc điểm nhận dạng Thiết Bối Lang? Khi sắp lâm bồn chúng có biểu hiện gì? Phương pháp hỗ trợ kịp thời?”
Nói xong câu hỏi, Dương lão quay xuống nhìn ba tên học đồ của mình nhẹ cười tiếp tục nói:
“Này chắc cũng không ai biết! Lão phu giải thích luôn:
Thiết Bối Lang là nhất giai yêu thú, trời sinh tính tình hung hãn, tàn nhẫn, tốc độ tương đối nhanh, lông tơ cứng rắn như thiết bối, lực ngạnh kháng mạnh mẽ phi thường.
Cách thời điểm lân đồn tầm 1 -2 canh giờ, Thiết Bối Lang bắt đầu nôn nóng, luôn đánh hơi tìm nơi an toàn, thở dôc, dang đi nặng nề, mệt mỏi, luôn rên rĩ đau đớn, ổ thai có dấu hiệu di chuyển xuống phía dưới.
Với tình hình này, đầu tiên phải thu xếp một nơi an toàn tiện lợi nhất cho chúng, sau đó mới từ tốn chậm rãi tiếp cận thể hiện tấm lòng, dùng Thanh Linh Đan để giảm bớt thú tính hoang giả của yêu thú.
Nếu yếu thú có dấu hiệu quá sức lập tức sử dụng “Bổ Huyết Đan” để tăng kháng thể.
Giám sát Thiết Bối Lang con sau khi sinh để kịp thời có biện pháp xử lý ngoài ý muốn……”
.
.
.
***
Rất nhanh, buổi dạy đầu tiên trên cương vị lão sư của mình cũng đã chấm dứt.
Lúc này chiều tàn đã bắt đầu, mặt trời cũng ngã màu đỏ thắm như hòn lửa. Dương lão lặng lẽ dạo quanh khắp Hắc Diệu Môn làm quen một lượt, xong mới trở về Dục Thú Thất địa phương.
Theo như quy định của môn phái, ba người Ngũ An, Vương Lục và Hạnh Tử có thể di chuyển tới Dục Thú Thất định cư. Bất quá chỉ có hai cái Vương Lục và Hạnh Tử là di chuyển tới.
Ngũ An dù được Dương lão khuyên bảo cũng nhất định không đi, trong nhà còn một cái tiểu hài tử, phụ thân phụ mẫu đã rời nhân thế, chỉ còn một mình nên hắn cũng không nỡ rời đi.
Vả lại, sớm làm nông đã lâu, giờ di chuyển tới Dục Thú Thất định cư làm việc, bỏ lại Linh Điền, linh thực, thấy cũng tiếc.
Vài giờ sau, Đêm xuống, bên trong Dục Thú Địa, khắp nơi đều là linh Trúc hình thành một vòng tròn bao bọc một tòa quỷ dị tiểu Miếu, lối vào chỉ có một đường chính là đối diện với đại môn của miếu.
Dương lão những đem rày đều tại trong đó tu luyện, cố gắng sớm nhất hồi phục tu vị.
Cứ cái tình thế như hiện tại chỉ là Luyện Khí Thất tầng, thực quá mất mặt đi!.
Tại thời điểm đang tĩnh khí ngưng thần hấp nập thiên địa linh khí thì bên ngoài một đạo nhân ảnh lẻn vào, tay xách đèn lồng, đi tới sát cửa miểu nhẹ vang lên:
“Lão sư!”
“Vương Lục?”
Trong miếu, Dương lão bất giấc lên tiếng.
“Có chuyện gì?”
“Đệ tử có một cái thắc mắc nho nhỏ, Dục Thú Thất bao giờ mới có yêu thú để chúng đệ tử thực hành thưa lão sư!”
Bên ngoài, Vương Lục cúi đầu trầm giọng nói.
“Chuyện đó môn phái sẽ tự có sắp xếp, ngươi không cần phải lo lắng!”
Thanh âm của Dương lão lần nữa vong ra.
“Đệ tử thất thố, xin phép được cáo lui!"
Vương Lục khẽ nhận ra cử động này của mình, lập tức cáo lui.
****
Vương Lục rời đi không lâu, một đạo bạch sắc tinh quang rơi vào cách mặt đất vài trượng, một con bạch sắc linh Tước xuất hiện tại trước cửa miếu, hơn mười trượng hai cánh trên không trung phe phẩy, một trận cương phong như vũ bảo ào ào khiến đại môn của tiểu Miếu lung lay, nhanh chóng mở toát ra.
Đạo Bạch Sắc này không nghi ngờ gì chính là Tử Diệm Vân Tước!
Thiên Tuế!