Hắc Diệu Môn: Chi Quật Khởi

Chương 48 : Đạo đồ phía trước




Chương 48: Đạo đồ phía trước

“Ngươi cho rằng chỉ như vậy lão phu sẽ đáp ứng?”

Dương lão nhìn thật sâu nhàn nhạt hỏi.

Kim Huyền Phong lắc lắc đầu vội nói:

“Đương nhiên sẽ không….bất quá, muốn đi tới tòa động phủ nhất định phải tiến thẳng vào chỗ sâu của U Minh Kỳ Đàm, Vạn Khánh Quốc.

Mà U Minh Kỳ Đàm chỗ sâu lại sinh trưởng không ít U Minh Ngọc Liên, thứ này chẳn hẳn khiến ngươi động tâm đi, chúng ta sẽ tận lực giúp ngươi ngắt lấy Ngọc Liên, mặc dù nơi đó độc vật, độc trùng không tầm thường cho lắm!”

“U Minh Ngọc Liên???”

Lão sững sốt hô lên, đập bàn đứng dậy.

Lập tức Dương lão bị ánh mắt của nhị trưởng lão trố nhìn, trong lòng thầm mắng bản thân già cái đầu rồi lại hành xử thiếu không ngoan!

Thấy bộ dạng Dương lão như thế này, Kim Huyền Phong trong đầu không khỏi cười thầm, coi như bước đầu tiên hắn đã đánh đúng trọng tâm.

“Coi như là U Minh Ngọc Liên đi chắng nữa, các ngươi muốn thật nghĩ lão phu mạo hiếm một chuyến hay sao?”

Kim Huyền Phong cười nói:

“Không muốn nói ra cũng khó a!…chuyến đi này với ta tối quan trọng, không những vì trước mắt bảo vật mà còn là vì đạo đồ phía sau.

Chỉ cần Dương huynh chịu xuất đầu lần này, lão phu coi như nợ ngươi một cái ân tình, tương lai nếu có nhờ vả, chỉ cần không vượt quá ta khả năng, nhất định sẽ không chối từ.

Hơn nữa, bằng vào ta tầng quan hệ thêm vào ngươi hữu ích năng lực, chí ít chúng ta có thể bỏ ra sáu thành hỗ trợ, bốn thành còn lại thì phải coi tới bản sự của ngươi!”

Dương lão nghe xong cũng gật gật đầu tán đồng, quả thực bọn chúng cùng mình không quen không biết, trên quan hệ lợi ích hợp tác, chịu bỏ ra sáu thành hỗ trợ, cũng đã rất không tệ rồi.

Trọng yếu hơn chính là ở lời hứa kia của Kim Huyền Phong, lấy hắn đạo tâm vững chắc cùng chuyến này cơ duyên không cạn, Trúc Cơ đạo đồ nhất định không vượt quá tầm tay.

Hơn nữa, theo dự tính trước sau gì lão cũng phải đi một chuyến tới Vạn Khánh Quốc tìm kiếm U Minh Ngọc Liên, hiện tại trên trời rơi xuống cơ hội, há lại bỏ phí.

Chuyến đi lần này lại có tới tám người nhân sĩ, mức độ nguy hiểm so với bản thân tự túc mày mò, chí ít cũng được giảm thiểu đi rất rất nhiều.

Nhìn xem Dương lão không còn chút do dự nào, Kim Huyền Phong ánh mắt lộ ra một vệt tinh mang nhẹ nói:

“Trước mắt ước định như vậy đi, nửa năm sau đúng vào ngày Tết Thượng Nguyên (rằm tháng giêng) chúng ta tụ họp lại Thanh Lan tửu quán, Thiên Cổ Trấn, Vạn Khánh Quốc.”

“Ngoài sự tình này ra, nghe nói đạo huynh sắp tới chuẩn bị xuất sơn vi hành, lão phu có một cái thỉnh cầu không biết có nên nói hay không?”

“Đều là cùng một nhà, cứ tự nhiên!”

Dương lão mặt không chút biến hóa, chầm chậm nói ra.

“Lão phu vốn chuẩn bị bế quan một đoạn thời gian, từ nay tới lúc tụ họp hẳn sẽ không có mặt, cho nên tên kia đồ đệ Phùng Kiệt khoảng thời gian này liền nhờ đạo huynh thay ta dạy dỗ hắn một hai!”

Kim Huyền Phong mặt tỏ ra vẻ khó xử, nói thật lão tu chính là đao đạo, ngoại trừ thời gian tu luyện bình thường ra, còn lại đều đặt chú tâm vào đao pháp trên tay, từ lúc nhận Phùng Kiệt đến nay, lão mặc dù có quan tâm chỉ bảo, bất quá lại không phải là quá nhiều như người khác, đi được tới nay đều là hắn tự tâm có gắng.

Nay lại chuẩn bị bế quan dài hạn, tình thế đã tiến thoái lưỡng nan, tiến cũng không được mà dời cũng không xong, tốt nhất biện pháp chính là gửi cho Dương lão, vừa vặn cho Phùng Kiệt ra bên ngoài lịch luyện.

“Ân! Tiểu tử kia đột phá Khai Mạch kỳ rồi?”

Dương lão có chút sững sờ hỏi.

“Tiểu tử này tính ra vận khí cũng không tệ, trước đó đã có sẵn một thân thế tục võ phu, lại mang thiên phú hơn người, chẳng những còn phục dụng qua Tẩy Trần Đan, chỉ cần dùng một tháng thời gian đã đột phá gông giềng xiềng xích.

Sau đó lại tiếp tục đóng cửa khổ tâm tu luyện, đến giờ cũng đã Khai Mạch nhị tầng, lúc hắn xuất quan còn thật làm lão phu cảm thấy bất ngờ!”

Họ Kim ngữ khí khiêm nhường, thậm chí trong lời nói còn có ý quở trách, nhưng mặt mày lại hết sức rạng rỡ, tràn đầy tự hào, cảm tưởng như là chính bản thân hắn cũng rất bất ngờ với kết quả hiện tại của đệ tử mình, không tới năm tháng thời hạn, đã có thể phá vỡ gông giềng xiềng xích trở thành Khai Mạch kỳ, xưa nay Hắc Diệu Môn hiếm thấy kỳ tài.

“Tốt, thời gian tới ngươi liền nói hắn ở lại đây tu luyện, hắn thân mang phòng ngự linh thể, ngươi thì lại sở trường tấn công, bất kể thế nào cũng là gọi ta một tiếng sư thúc, lão phu liền chỉ điểm hắn vài ngày đi!”

Phùng Kiệt tư chất, phẩm tính đều là good chóp, đáng tiếc hắn cùng Dương lão đạo bất đồng bất tương vi mưu. Bất quá, dù sao cũng là một viên hạt giống tốt không thể cứ như vậy không mài giũa, lão tính toán chỉ điểm Phùng Kiệt một chút, vạn nhất một ngày lão có bất trắc tạ thế, nhìn lại cái này ân tình, hi vọng hắn sẽ xuất thủ tương trợ, bảo hộ Dục Thú thất đệ tử.

Kim Huyền Phong nghĩ nghĩ, Dương lão lời nói cũng có chút đạo lý, dù sao cũng đều là chim chung một tổ, Dương Phúc và hắn lại có hợp tác qua lại lẫn nhau, cho nên nhị trưởng lão hành lễ một cái liền trực tiếp nói:

“Nếu đã như vậy, thì phiền phức Dương huynh.”

Dương lão khẽ mỉm cười gật đầu nói:

“Đều là người nhà, không cần câu nệ tiểu tiết”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.