Chương 39: Gặp mặt!
Lúc này, trên Đại Nhạc Sơn, tòa nào đó chí cao Kim Đỉnh.
“Sư tôn, ngươi nói xem, chuyện ngày hôm nay có muốn hay không diệt gọn sư đồ lão già Dương Phúc? Lấy bọn chúng khả năng sau này chắc chắn sẽ mang cho chúng ta áp lực rất lớn. Không chém giết tận gốc thì đối với ta chưởng môn chức vị có ảnh hưởng cực lớn.”
Một cái bạch bào nam tử đứng ở bên cạnh nhìn Trương Hư Đạo nói.
Người này không ai khác mà chính là chục năm trở lại Cao Lãng có chút tiếng tăm trên Vạn Long Quốc tu chân giới, y nổi tiếng tuổi trẻ tào cao, thần thái mặt mũi hiên ngang chính khí, tương truyền là người kế vị chưởng môn đời tiếp theo.
“Người này sư tôn đã âm thầm quan sát hắn vài lần”
Trương Hư Đạo chắp tay sau lưng, mặc cho y phục phất phơ trong gió, hời hợt nói:
“Tên già này còn sống đối với chúng ta lợi ích lớn hơn rất nhiều!”
Cao Lãng bên cạnh cũng học theo tư thái của sư phó mình, nghĩ ngợi rồi nói:
“Sư đồ mấy người này từ thiên phú cho tới cơ duyên đều vượt trội, là hạng nguy hiểm cực độ, tiềm lực bất khả hạn lượng, nếu chúng ta không thể sử dụng được, nhất định phải diệt từ trong trứng nước, nếu có thể dĩ hòa vi quý được thì tốt nhất?”
“Cũng không phải là không có khả năng”
Trương Hư Đạo gật gật đầu:
“Bất quá, ta thân là Hắc Diệu Môn đời thứ mười tám chưởng môn, nắm trong tay tiên tổ các đời kỳ vọng, không thể để môn phái rơi vào cảnh tan đàn xẻ nghé được.”
“Đúng thế!”
Cao Lãng phe phẩy, lộ ra từng nét hiểm ác chi ý nói:
“Hiện tại lão già Dương Phúc kia chắc chắn sẽ không hướng chúng ta thần phục, vậy thì quyền sinh sát tất cả nằm trong tay sư tôn người rồi, đã dùng không được, vậy chỉ còn một đường là gán một cái trọng tội rồi đem ra đánh chết thôi.”
“Không được?…chưa phải lúc!”
Trương Hư Đạo xoa xoa trán, tựa hồ đang cân nhắc suy tính:
“Hắn lúc này còn quá nhiều lợi ích để lợi ích để lợi dụng, Huống hồ chỉ cần qua vài năm nữa, thọ nguyên cạn kiệt, chết không nghi ngờ, khi đó chỉ cần ngươi có đầy đủ năng lực đảm đương chưởng môn chức vị liền hoản hảo.”
“Ha ha, cái này thì sư phó ngài an tâm, trong năm năm tới ta đảm bảo sẽ đạt tới ít nhất là Luyện Khí hậu kỳ, nếu cơ duyên xảo hợp, đỉnh phong cũng không phải là không thể!”
Cao Lãng cười ha ha:
“Chưởng môn chi vị nhất định sẽ thuộc về ta!”
“Hừ! Ngươi kiếm trũng còn chưa có vượt quan thành công, thực lực mấy năm nay chỉ dừng lại ở Luyện Khí ngũ tầng, trong năm năm nữa không đạt tới luyện khí hậu kỳ, chưởng môn vị trí cũng đừng nghĩ tới.”
Trương Hư Đạo hừ lạnh một cái, đối với cái này đồ đệ nghiêm khắc trách cứ.
“Đệ tử hiểu rõ!”
Cao Lãng nhíu mày một cái, làm mặt bộ độc ác, rất nhanh liền biến mất, cúi chào một cái, vội vàng lui ra bên ngoài.
Trương Hư Đạo vẫn đứng đó một mình, nhìn trời nhìn mây suy tư.
Càng ngày, hắn càng thấy Cao Lãng có điều gì đó thay đổi, nó tham vọng hơn, ích kỷ hơn và tàn độc hơn hết thảy.
Có phải hắn đã quá nuông chiều tên đồ đệ này của mình hay không?
Chưởng môn chi vị có nên giao cho nó hay không?
Hắc Diệu Môn sẽ ra sao nếu Cao Lãng lên tiếp quản?
Rất rất nhiều câu hỏi được đặt trong đầu hắn lúc này.
***
Dục Thú Thất, Bích Lân Miếu bên trong, Dương lão cầm trên tay hai miếng tinh xảo hắc sắc lệnh bài, nhìn một chút, sau đó đưa cho Ưng Khuyển Song Phó, nói:
“Đây là môn phái đưa tới thân phận lệnh bài, có cái này mai lệnh bài, các ngươi vô luận là xuất nhập Hắc Diệu Môn địa vực đều sẽ rất thuận tiện.”
Hắc Diệu Môn là một trong ba đỉnh tiêm thế lực trụ cột tại cái này Vạn Long Quốc, chỉ cần cầm lấy mai này lệnh bài, toàn bộ Hắc Diệu Môn khu vực hay thậm chí là toàn bộ Vạn Long Quốc, ngoại trừ riêng lẻ vài cái khu vực trọng yếu, cơ hồ không người nào dám tùy tiện tìm bọn chúng gây phiền phức, cầm cái này mai lệnh bài, cũng tương đương với cho song phó mỗi người một cái cường đại hộ thân phù.
Ba cái sư đồ chỉ là đơn giản nói chuyện phiếm một trận, trên mặt hai đứa nhỏ liền có thêm một tia sầu bi chi sắc, tựa hồ đang lo lắng điều gì, người làm sư phó như Dương lão nhịn không được hỏi:
“Các ngươi lúc trước là nói bản thân nội thể có chuyện, đến tột cùng đã có chuyện gì xảy ra?”
Nghe Sư phó nhấc lên chuyện này, Ưng Khuyển cả người phát lạnh, run cầm cập, Khuyển Phó có chút trấn tỉnh hơn, nhưng cũng lộ ra vẻ kinh hãi thần sắc buồn bã, nói:
“Việc này phải nói đến lúc đồ nhi bị kéo vào,……”
Khuyển Phó không chút giấu diếm toàn bộ thuật lại cho Dương lão, thậm chí cái kia Ngự Linh Bảo Điển cũng đem toàn bộ nói ra.
“Quỷ Đề - Vĩnh Hằng Ma Thụ?”
Dương lão miệng lẫm bẩm cái tên này, trầm ngâm một lúc lâu, cái tên này trong tiềm thức của lão rất quen thuộc, dường như đã nhìn thấy được đề cập đâu đó rồi.
Không biết bao lâu sau đó, Dương lão đột nhiên đứng dậy, đi qua đi lại, mặt chau mày, cực kỳ căng thẳng, sau đó dời tới bàn làm việc của mình, viết xuống một bức thư.
Sau đó, trở lại chỗ hai đứa trẻ, từ trong túi trữ vật lấy ra một cuộn trục thật lớn.
“Giải!”
Dương lão căn đầu ngón tay một cái, đưa giọt máu rơi vào cuộn trục, miệng hô lớn một tiếng.
Cuộn trục lập tức thoăn thoắt mở ra, hàng loạt các văn tự kỳ quái lẫn những thù hình các loại phức tạp, đáng chú ý chính là chữ “Hồn” thật lớn đặt ở trung tâm.
Đây là một cái “tiểu Linh Hư Nhập Hồn Trận” là một đơn giản hóa của Linh Hư Nhập Hồn Trận, lão trước kia phải dùng một cái giá rất lớn mới có thể đổi lấy được 3 trương.
Lúc trước đã dùng qua 2 trương, hiện tại chính là cái cuối cùng.
Trận pháp phía trên có đúng sáu cái lỗ khảm, ngoại trừ năm cái lỗ to bằng quả trứng gà được phân bố đúng năm vị trí mũi nhọn, lỗ cuối cùng to cỡ đầu người được bố trí ở trung tâm trận pháp cũng chính là bên dưới chữ “Hồn” kia.
Không chút chần chừ, lão lấy ra rất nhiều linh thạch, để lỗ khảm đổ vào gần 100 viên linh thạch, hoàn tất mọi sự chuẩn bị, Dương lão bước nhanh tới chỗ Khuyển Phó giao cho bức thư kia, thận trọng căn dặn nói:
“Đồ nhi, nửa ngày sau lão phu còn chưa có trở lại, vậy thì chắc chắn xảy ra cái gì bất trắc, ngươi lập tức đem bức thư chuyển cho sư huynh Ngũ An, nó hắn đem cho Kim Huyền Phong trưởng lão, lại bảo Kim trưởng lão đưa đến Ấn Sơn phường thị Bao Buôn, rõ chưa!”
“Sư tôn, người định làm gì vậy?”
Khuyển Phó cơ mặt run run, trong động tác lẫn lời nói của vị sư phó trước mặt, ít nhiều cũng đã nhận ra mấy phần.
“Lão phu dự định sẽ thử xâm nhập vào gặp cái kia Vĩnh Hằng Ma Thụ thông qua hạt giống trên người các ngươi, bất quá lành hay là dữ còn chưa biết,….”
Dương lão tất bật chuẩn bị vừa làm vừa nói.
“Cái kia đáng sự quỷ vật so với sư tôn khí tức mạnh rất nhiều, cụ thể cái gì cảnh giới đệ tử cũng không rõ ràng…hay là người đừng đi, chúng ta lúc này không phải bình an vô sự hay sao!”
Ưng Phó lắc lắc đầu, mếu máo, nước mắt ngắn dài nài nỉ.
“Hảo hài tử có lòng!”
Dương lão xoa xoa đầu, lau nước mắt Ưng Khuyển nhẹ nhàng an ủi:
“Lúc này bình an vô sự, nhưng không chắc sau này vẫn sẽ như vậy, mẫu thân các ngươi trước khi đi giao lại các ngươi cho lão phu chăm sóc, cho dù xuống cửu tuyền cũng có cái mà thanh thản…lại nó lão phu thực lực thông thiên, nhiều mánh còn chưa xuất ra đâu!”
Không cần phải nói, Khuyển Phó đều biết được tất cả vị sư phó này nói ra hoàn toàn không có cái gì là sự thật.
Hay nói đúng hơn là ông ấy vì hai người bọn hắn an nguy mà mạo hiểm tính mạng đi gặp cái kia đáng sợ quỷ vật.
Ưng Phó ngồi tại trung tâm trận pháp, Dương lão ngồi phía đối diện, Trận vừa khởi, một cảnh tượng thú vị diễn ra, một tầng nhàn nhạt hào quang lục lỗ khảm linh thạch tuôn ra bao bọc lấy Dương lão.
Cả người lão như khô mộc chết đi, cơ thể lạnh tanh, mặt trắng như bột, một chút khí tức cũng không có.
Dươi sự trợ giúp của trận pháp kết hợp với hồn lực Trúc Cơ kỳ của bản thân, thần niệm của lão tăng một cảnh giới chưa từng có, lập tức nhập hóa
“Thần Du Vật Ngoại Cảnh Giới - Diệu Cảnh Không Minh - thần niệm, tâm nhãn tùy ý vươn xa”
Xuyên vào bên trong hạt giống từ nội thể của Ưng Phó, chỉ thấy vô số “dây mơ rễ má” không biết phải bắt đầu tìm hạch tâm từ đâu.
Phải gần một canh giờ sau, lão mới tìm thấy thứ mình cần.
Không chút ngần ngại, Thần Du Vật Ngoại cảnh giới hóa thân lập tức phá không mà đi, cũng không lâu lắm, lão bay vào một đầm lầy, cây cối sinh trưởng lớn mạnh đến đáng sợ bất quá không khí lại cực kỳ u ám, nơi nơi đều là tử khí khí tức.
Một cái thật lớn quỷ vật sáu tay, khắp nơi vết khâu trên cơ thể, ngồi bệch dưới đầm nước vừa nhìn lão vừa cười một cách đầy man rợ, miệng thở ra một hơi dài, như cuồng phong, bão tố vừa đi qua, đem lông, da, mí mắt, y phục cả người lão rợn lên, tung bang trong gió.
Dương lão cảm nhận được đầu này quỷ vật tản ra khí tức cực kỳ cường đại cổ quái, lão bất giác biến sắc, cung kính ra mặt nói:
“Vãn bối Hắc Diệu Môn Dương Phúc bái kiến tiền bối…..”
Còn chưa nói hết câu, đầu kia quỷ vật đã cười lạnh một cái, giơ ngón tay chỉ về phía lão.
Trời đất như quay cuồng, đầm nước chợt nổi lên từng đợt gơn sóng, nhanh dần thành lớn đánh về phía lão.
Mặc dù bản thân hiện đang ở trạng thái Thần Du Vật Ngoại, cản trở trăm điều, nhưng lại không làm khó được lão.
Mười ngón tay nhẹ nhàng tuôn ra như từng sợi tơ tằm, lão vung lên một cái, đem mười sợi tơi phóng tới cuốn lấy một cái cành cổ thụ, thuận thế theo đó bay đi, rời xa khỏi phạm vị công kích của mấy tầng sóng kia.
“Khặc khặc khặc….cũng có chút năng lực vậy thì….”
Quỷ vật này tiếp tục không có ý định buông tha Dương lão, tầng tầng lớp lớp dây leo sắc bén bốn phương tám hướng tấn công tới.
“Khốn kiếp!”
Dương lão căn răng chửi thề một cái.
Vận dụng phải hơn phân nửa năng lượng Thần Du Vật Ngoại ra để dùng tơ tằm cuồn cuộn không dứt bao bọc lại Dương lão từ đầu chí đuôi, phải hơn chục lớp là ít.
Dây leo, dây liết gì đó toàn bộ đánh tới đều bị đẩy ra ngoài, thậm chí còn không thể phá vỡ được lớp tơ tằm kia.
Nhận thấy đã không còn cái gì động tỉnh nữa, Dương lão liền thu hồi tơ tằm, trở lại hình dạng ban đầu, đối với Quỷ Vật nói tiếp:
“Cả ta lẫn tiền bối đều không có nhiều thời gian, vậy liền đi thẳng vào vấn đề đi!”
“Không biết tiền bối cần gì ở hai đứa nhỏ? Có thể hay không để ta thế mạng thay bọn chúng gánh chịu nghiệt duyên này?”
Nghe lời này, đầu kia quỷ vật đang bật cười cũng câm nín lại, có thể lấy mạng ra làm vật thế chấp cho hai cái đồ đệ bình an, nhìn quanh cũng hiếm thấy, không có bao nhiêu người như thế này.
“Ta cần là bọn chúng duyên phận, duyên khởi, không phải một cái Kim Đan kỳ tu sĩ, bản nguyên còn không có đầy đủ, thậm chí ngay cả thọ nguyên cũng chưa tới mười năm thời gian nữa!”
Quỷ vật nghiêm túc hẳn lên thản nhiên nói.