Chương 36: Tẩy Trần Đan.
“Nhị đệ, chúc mừng ngươi!”
“Nhị trưởng lão, chúc mừng, chúc mừng a!”
Đám đông trưởng lão rất nhanh đã di chuyển xuống tới nơi, tấp nập hướng Kim Huyền Phong chúc mừng chia vui.
“Phùng Kiệt bái kiến chư vị sư thúc!”
Phùng Kiệt nhìn mấy người trưởng lão hội, cung kính hành lễ.
“Tốt , tốt, sư thúc ta không có đồ gì tốt, còn mỗi viên “Tẩy Trần Đan” này liền tặng cho ngươi đi!”
Dương Viễn Trần lấy một cái hộp gỗ nhỏ đưa cho Phùng Kiệt, tươi cười nói.
Kim Huyền Phong lẫn mấy vị trưởng lão nghe đến thứ trong hộp gỗ là Tẩy Trần đan, mặt không tránh khỏi khiếp sợ.
Tẩy Trần Đan là nhất giai thượng phẩm đan dược, tên như ý nghĩa, đối với luyện khí kỳ tu sĩ không có bất cứ cái gì hữu dụng.
Bất quá, phàm nhân người thì lại là đột phá đại dụng, bình thường người có linh căn chủng ít nhất phải mất ba, bốn năm để lĩnh ngộ khí cảm, tuỳ theo tư chất linh căn mà quyết định nhanh hay chậm, có người chỉ cần 1 năm, có người hai năm, nhưng cũng có người ba, bốn, năm mới lĩnh ngộ được.
Lấy tư chất của Phùng Kiệt, ngắn thì một năm dài thì cũng phải hai năm mới có thể lĩnh ngộ ra khí cảm, nhưng có Tẩy Trần Đan nó lại khác, chỉ cần một viên liền có thể lập tức lĩnh ngộ được, song song đột phá lên Khai Mạch kỳ.
Nếu như Tẩy trần đan xuất hiện tại phàm tục, không có gì ngạc nhiên nếu có một trường hạo máu tanh mưu máu xảy ra.
Tẩy Trần Đan đối với môn phái, tông môn diệu dụng rất lớn, tuy nhiên lại không có bao người có thể luyện ra thành, lấy trình độ luyện đan chuẩn nhị giai như Dương Viễn Trần còn chưa chắc mười thành luyện ra.
Huống chi là lưu lạc đến phàm tục địa giới.
Nhìn lấy Phùng Kiệt, Kim Huyển Phong tiếu tiếu, bình tĩnh nói:
“Mau tạ ơn ngũ sư thúc ngươi đi, chỉ nho nhỏ một viên Tẩy Trần đan, liền có thể để ngươi lập tức trở thành Tuyệt đỉnh cao thủ phàm tục hay nói cách khác là Khai Mạch kỳ tu chân giới.”
“Thật sự?”
Phùng Kiệt kinh hãi ra mặt, vừa vui, vừa sợ đón nhận lấy hộp gỗ...miệng lắp ba, lắp bắp đối với Dương Viễn Trần cúi người:
“Tạ ơn Ngũ sư thúc tặng đan!”
“Dừng ở đây được rồi, mau tiếp tục đi!”
Trương Hư Đạo trước giờ vẫn y vậy, nhẹ nhàng dứt khoát nói, khuôn mặt vẫn lạnh tanh không chút biểu cảm, không biết là đang lấy le với đám tân sinh hay là trong lòng đang có cái gì suy nghĩ khác thường đây. (Ngó thằng cha này là biến thái lắm chớ!!!)
Trưởng lão hội cũng không có gì phản bác hay nề nà, nhanh chóng trở lại vị trí của mình để cho Cao Thiên Tuệ đại trưởng lão tiếp tục chủ trì đại hội.
“Người tiếp theo, Hồng Xương Long!”
“Hạ hạ tư chất, Mộc, Thuỷ, Hoả Thổ tứ thuộc tính linh căn….người tiếp theo, Phượng Vũ!”
“Hạ Thượng tư chất,…..”
Từng lượt từng lượt người được gọi tên, đi lên kiểm tra trước Thần Thụ, chốc lát đã tới lượt của Ưng Phó.
Ưng phó tuổi còn nhỏ, tính tình thường ngày rất nghịch ngợm lại có thêm cộng tác “Ông chúa bày trò” như Vương Lục nữa, khiến cho lão rất chi là đau đầu.
Bất quá, tiểu hài tử hôm nay lại rụt rè, e sợ một cách đáng báo động, ngay cả Dương lão cũng lo lắng có phải nàng bị Thanh Lân Ưng mổ đến chấn thương sọ não, thần kinh đảo lộn rồi hay không nữa.
“Dương huynh, nghe nói hai cái hài tử kia là ngươi tân đệ tử a!”
Dương Vệ liếc nhìn Dương lão một cái rồi lại nhìn sang hai đứa nhỏ, vuốt vuốt hai cái ria mép nói.
“Để đạo hữu chê người, hai tiểu hài tử đối với ta đều là Hữu Duyên Hữu Phận, làm sao nỡ lòng nào không thu được hahaha!”
Dương lão há miệng cười to, trả lời lấy lệ, nói cho qua chuyện, nhưng vẻ mặt lại lo lắng khác thường.
Ưng Phó nhẹ nhàng đưa tay phải be bé của mình thận trọng đặt trên Quỷ Diện, lập tức Thần Thụ Oang ra ba vòng quang hoàn, Ngũ Chỉ phía trên hiện ra ba loại thuộc tính linh căn Thuỷ, Mộc, Thổ.
Bất ngờ thay, một luồng Tử sắc quang tiên (roi) từ trong mặt quỷ bắn ra hướng chỗ Khuyển Phó đang đứng lao tới.
Dương lão hai mắt mở to, lập tức biến mất tại chỗ, thoáng cái đã xuất hiện phía trên Khuyển Phó, mộc trưởng thuận thế đánh xuống chắn trước mặt đứa nhỏ.
Tuy nhiên, tại thời khắc ấy, tử quang bỗng dưng tách ra thành từng ti nhỏ, xuyên qua mộc trượng, bắt lấy Khuyển Phó kéo về Quỷ Diện.
Sự tình xảy ra quá nhanh, chưa tới mười nhịp hô hấp đã kết thúc, thậm chí ngay cả Trương Hư Đạo xuất hiện cũng không thể ngăn cản tử quang kia.
Dị tượng vừa xuất không khỏi khiến chư vị trưởng lão ở đây bật người đứng dậy, bất lực chỉ có thể nhìn chằm chằm thần thụ.