Hắc Diệu Môn: Chi Quật Khởi

Chương 35 : Giá Y Thể




Chương 35: Giá Y Thể.

Người đột nhiên xuất hiện không ai khác mà chính là nhị trưởng lão: Kim Huyền Phong.

“Nhị đệ, ngươi….”

Cao Thiên Tuệ còn đang định nói gì đó thì liền bị Kim Huyền Phong cắt lời:

“Lão phu trước nay chưa từng vừa mắt cái nào ứng tuyển chân truyền đệ tử, ngươi tư chất không tồi, linh căn thuộc tính lại rất phù hợp, tuổi tác có chút lớn nhưng không phải là vấn đề…..Nguyện ý hay là không?”

Sự quyết đoán của Kim Huyền Phong vô tình khiến mọi người có chút bất ngờ, ai cũng biết hắn trước nay ít nói, tính tình băng lãnh, chuyện chân truyền đệ tử lại càng không bao giờ đề cập hay có cái gì nhận xét qua dù chỉ một chút.

Tuy nhiên hôm nay lại là một cái ngoại lệ khác thường….

Trong khi Phùng Kiệt còn đang choáng ngợp trong những sợi cảm xúc lẫn lộn thì phía sau Thần Thụ đột nhiên có biến hóa dữ dội.

Như đã biến, thần thụ có năm nhánh tượng trưng cho năm ngón tay chỉ lên trời, biến hóa lần này không phải tại phía trên năm ngón tay này.

Mà là tại chính giữa lòng bàn tay, bất ngờ tỏa ra một tầng kim quang nhàn nhạt, đồng thời có âm thanh binh khí cọ xát chói tai vang lên, những mảnh hoàng sắc kim loại chừng bàn tay đung đưa dần dần hiện ra, phảng phất như là một bộ Hoàng sắc chiến Y đang hình thành.

Phía trên chiến y còn hiện ra vài chữ màu vàng: Giá Y Thể.

“Giá Y Thể?”

“Giá Y Thể?”

Cả đám trưởng lão hội ngờ nghệt không biết chuyện gì đang xảy ra, nhìn dòng chữ thật lớn kia không biết lý giải thế nào cho hợp lý.

“Hảo tiểu tử, tiếp chiêu!”

Dương lão im lặng từ lúc bắt đầu tới giờ đột nhiên xuất hiện hướng Phùng Kiệt đánh ra một đạo hào quang.

Đại hội diễn biến xoay chuyển, biến hóa khôn lường, liên tiếp nhiều sự kỳ lạ cùng thời điểm xảy ra liên tiếp nhau, không khỏi làm mọi người ngẩn ra, còn không có kịp ra mặt ngăn cản Dương lão.

Dương lão ra tay quá nhanh, Phùng Kiệt thậm chí còn chưa suy nghĩ được điều gì, bản thân cơ thể theo phản xạ giơ hai tay lên chắn trước mặt.

Đúng lúc này, huyết mạch cho tới tứ chi cơ thể hắn chợt nóng bừng như muốn nổ tung. Chưa từng tu luyện qua cái gì pháp môn tu tiên, nhưng thật lớn dòng linh khí xung quanh không ngừng bị hắn kéo về phía mình, hoàng sắc quang mang lóe mắt sáng chói bao phủ khắp cơ thể Phùng Kiệt.

“Oanh” một tiếng.

Đạo hào quang kia như va phải một sức mạnh vô hình nào đấy trực tiếp cản phá ra hai bên.

Quang mang từ từ yếu đi, lộ ra một Phùng Kiệt hoàn toàn khác lạ, cơ thể hắn lại được bao phủ bởi một lớp nhàn nhạt sơ sài hoàng sắc chiến giáp.

“Quả nhiên là như vậy, ngươi là Linh Thể giả!”

Dương lão tay chống mộc trượng, tay chắp sau lưng, ánh mắt già nua như đang nhìn thấu tất cả, nhẹ mỉm cười nói.

Cứ như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra bao giờ, thần sắc hoàn toàn ung dung bình thản.

“Phải chúc mừng Kim trưởng lão rồi, vớ được một cái đệ tử không tồi đâu!”

Lão mặc dù thanh âm không lớn, nhưng tại địa phương này chúng tu sĩ đều nghe rõ ràng.

“Linh Thể giả?”

Bên trưởng lão hội chỗ, liếc mắt nhìn nhau hỏi, chỉ có Trương Hư Đạo là vẫn không có hiện ra cái gì biến dạng thần sắc.

Kim Huyền Phong nhìn thoáng qua cách đó không xa Phùng Kiệt, rồi lại bình tĩnh hướng Dương lão hỏi:

“Không biết Linh Thể Giả mà Dương huynh vừa đề cập tới là cái gì?”

Phùng Kiệt hơn năm thành đã là nửa cái đệ tử của Kim Huyền Phong, dĩ nhiên thân sắp làm sư, đồ đệ ẩn tình không thể không can thiệp được.

“Đơn giản mà nói, Tu chân giới cơ bản thiết yếu bắt nguồn từ đan điền linh căn chủng, tuy nhiên đấy chưa phải là tất cả, Huyết Mạch giả và Linh Thể giả là hai chủng ngoại lệ.

Huyết mạch giả, linh thể giả là người đã kích phát được một loại huyết mạch, linh thể đặc thù nào đó trong cơ thể, từ đó sinh ra một hoặc vài thiên phú đặc biệt mà người bình thường linh căn chủng không cách nào bắt chước hay học được.

Tuy nhiên, số lượng người nắm giữ đã ít và có thể kích phát Ngoại lệ chủng thiên phú càng thưa thớt, cơ hồ vạn người không có được một.

Giá Y Thể là một loại Linh Thể lấy ngạnh cường làm chủ, thông qua quá trình kết hợp giữa pháp lực và ngoại luyện để gia cố tường khí hộ thể của bản thân, dùng diệt thế công của địch thủ, đứng vào thế bất bại.

Một khi luyện tới cảnh giới cuối cùng cơ thể có thể được bao bọc bởi một lớp dày Kim Y Chiến Khải.

Giá Y Thể tổng cộng có ngũ quan cảnh giới: Tịnh Quan, Đáp Quan, Phong Quan, Bế quan, Khải Quan.

Tịnh Quan, đem tịnh hóa pháp lực cùng ngoại luyện để thao luyện, quan này tương đối đơn giản.

Khi đã tới một giao giới nhất định, Tịnh Quan đã chuyển hóa qua Đáp Quan, giai đoạn này chủ thể cần phải dùng một môn luyện thể tâm pháp để luyện khí lực vào thân và các chí.

Phong Quan, kết nối thân và các chi lại với nhau, tạo thành quan bán, trừ khi Giá Y Thể bị đánh vỡ hoặc bị địch thủ đánh trúng chỗ nhược điểm như: thất khiếu, điểm mù…. còn không thì khó mà có thể trọng thương được, thời điểm này xem như đã đến tiểu thành cảnh giới.

Phong quan được coi như là tiểu thành, bất quá Giá Y lại chưa có thu hẹp lại vào trong cơ thể, phải qua tới Bế Quan mới thực sự trải nghiệm đột phá này, khi đó lực phòng ngự lại được gia cố thêm ba thành kết hợp chung với luyện thể võ công, địch ra đoàn dù mạnh hay yếu đều bị chấn dội lại, dù không chết cũng tử vong (:))))

Và cuối cùng là Khải Quan, dùng khí luyện hoành thể đúc thành tường khí hộ thân che phủ toàn cơ thân, lấy diệt giảm thế công của địch, đưa bản thân vào thế của một kẻ bất bại.

Nếu như người luyện là kẻ thông minh sẽ không tập trung toàn luyện phòng ngự, mà phải đảm bảo cân bằng giữa thủ và công, ông bà ta có câu “có công mài sắc, có ngày nên kim” sắc còn đem mài được, đường nói chi là Giá Y Thể.”

Dương lão hiển nhiên rất thích mấy kiểu làm thầy người ta, giảng giãi từng khía cạnh rất rõ ràng, chi tiết.

Đến nỗi ngay cả Trương Hư Đạo nghe xong cũng cảm thấy bản thân không bằng, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ,dường như không tin vào những gì mà lão vừa mới nói.

“Dương huynh, Giá Y Thể của tiểu tử này hoành tráng như vậy, hẳn là một loại linh thể rất mạnh đi a!”

Cao Thiên Tuế mặt mày phập phùng hứng chí nhìn Dương lão vui mừng nói.

Bất quá, đáp lại chỉ là vài cái lắc lắc đầu.

“Nói mạnh thì Giá Y Thể không mạnh, châm chước mà xét thì không tồi, nhưng chỉ dừng lại ở mức không tồi mà thôi, trên linh thể bảng hai trăm danh đầu, còn chưa có cửa bước vào.

Vạn Long Quốc chỗ này có người kích phát được linh thể đã rất tốt rồi, hiếm thấy, hiếm thấy.

Hơn nữa, mỗi linh thể hàm chứa thiên phú đặc thù khác nhau, chỉ cần ngươi vận khí đầy đủ cùng chăm chỉ cần cù tu luyện, tương lai bất khả hạn lượng!”

Dương lão đi tới giáp gần mặt với Phùng Kiệt, nắm lấy vai hắn, căn dặn, kiểu như vừa đám vừa xoa.

Lúc này Kim Huyền Phong đã không còn cái gì chần chờ nữa, đối với Phùng Kiệt lần nữa lặp lại:

“Ngươi có bằng lòng bái ta vi sư hay không?”

“đệ tử Phùng Kiệt bái kiến sư phó!”

Không như lần trước ngẩn ngơ, Phùng Kiệt không chút do dự, tức khắc quỳ trên mặt đất, nghiêm túc hướng nhị trưởng lão Kim Huyền Phong dập đầu ba cái.

Thu được một cái đồ đệ hợp ý, Kim Huyền Phong hết sức cao hứng, đỡ Phùng Kiệt dậy.

“Hảo đồ nhi, mau đứng dậy!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.