Hắc Diệu Môn: Chi Quật Khởi

Chương 34 : Hữu Duyên Hữu Phận




Chương 34: Hữu Duyên Hữu Phận

Thời gian một tuần rất nhanh đã qua đi.

Trong bảy ngày này, toàn bộ Tiếp dẫn đội đều đã quay trở lại môn phái, không khí bỗng chốc nhộn nhịp, khẳng khái hẳn lên.

Đại hội chuẩn bị cũng đã đâu vào đó, tươm tất, chỉ cần chờ tới ngày liền có thể thi hành.

Thời điểm này, Ưng, Khuyển song Phó phần lớn thời gian đều ở tại bên trong Dục Thú Thất địa phương, được Dương lão dạy dỗ từ Tam Cương, Ngũ Thường cho tới Tu chân giới cơ bản kiến thức.

Ngoài thời gian trên giảng đường ra thì còn lại thì giời chúng đều đặt hết lên Dục Thú Thất hậu sơn, cùng với Vương Lục, Hạnh Tử không khỏi khiến lão đau đầu không thôi.

Nhất là Ưng Phó, con bé đối với Thanh Lân Ưng cực kỳ thân thiết, cứ hở cơ ra là nhõng nhẽo đu theo Vương Lục đòi dẫn lên Tổ chim chơi cho bằng được.

Khuyển Phó thì lúc nào cũng suy nghĩ hành động chững chạc hơn tuổi, đối với tu luyện rất chú tâm, hăng say, cố gắng. Nếu đem ra so sánh, Ưng Phó còn phải học tập nhiều hơn mới có thể đuổi kịp.

Lấy tư chất của hai đứa nhỏ này, chỉ cần hai năm thời hạn sẽ nhanh chóng trở thành Luyện khí kỳ tu sĩ.

Luyện khí kỳ cảnh giới, đây là bước khởi đầu sơ khai, đặt nền móng cho chặng đường cao hơn, đồng thời cũng là điểm xuất phát chân chính đầu tiên của tu chân giới.

Lấy đan điền làm “hạt nhân” trung tâm, dùng thiên địa linh khí như nhiều hạt electron chuyển động xung quanh.

Một khi đã tiến tới cảnh giới này, người tu luyện sẽ chắt lọc tinh hoa trong trời đất (Thiên đia linh khí) hấp thụ vào bên trong cơ thể tồn tại ở đan điền dưới dạng linh khí.

Tại sáu tầng đầu, chướng ngại vật tương đối đơn giản, chỉ cần hấp thụ đầy đủ linh khí liền có thể.

Bất quá khoảng cách giữa một tên Luyện Khí lục tầng và một tên Luyện Khí thất tầng lại khác biệt một trời một vực.

Sáu tầng đầu linh khí sau khi hấp thụ sau khi đi qua đan điền sẽ được điều di chuyển vào các mạch toàn thân trên cơ thể.

Qua đến bảy tầng, khi đã kết thúc quá trình, linh khí sẽ một lần nữa chảy ngược tụ lại tại đan điền, khiến cho kỳ kinh bát mạch lần nữa tẩy rữa, bắt đầu đặt nền cho Trúc Cơ cơ hội.

Có thể nói đây chỉ cần bước qua được cánh cửa này, thực lực đại trướng, làm được một số thứ mà tại sáu tầng trước không thể với tới, đơn cử như việc khai giải Linh nhãn và tu luyện các loại pháp thuật võ công yêu cầu hạn chế tu vi.

Muốn đánh qua được cánh cửa này ngoại trừ bản thân tư chất cá nhân ra còn cần vận khí cũng như nổ lực của cá nhân và hậu thế phía sau hơn bao giờ hết.

Đó là lý do vì sao mà Luyện Khí hậu kỳ tại Vạn Long Quốc tương đối ít.

***

Những ngày qua, Vạn Long Quốc tu tiên giới đặc biệt hết sức sôi động, Linh Anh Phái cùng với Tuyên Cổ Cung mở cửa chiêu sinh thu đồ lan truyền khắp nơi ngóc ngách.

Mà Hắc Diệu Môn bốn năm một lần đại hội thu đồ lúc này đây bắt đầu, không hề bêu rếu, rộn ràng, nhộn nhịp.

“Tốt, giờ lành đã đến. Hôm nay là Thu Đồ đại điển, chính thức bắt đầu. Không nhiều lời thêm, các ngươi đi theo ta.”

Tại một nơi nào đó bí ẩn của môn phái, Trương Hư Đạo chưởng môn thay mặt trưởng lão hội cao cao tại thượng bồng bền trên không hô.

Hai con ngươi như hai cái camera chạy bằng cơm thao láo liếc qua hơn ba mươi danh vừa rồi thức tỉnh linh căn.

Nói rồi, Hắn quay mặt lại giáp mặt với một tòa thật lớn núi đá, từ bao giờ trên tay đã xuất hiện một cái lam sắc trận bàn.

“Khai!”

Hắn đột nhiên hô lên.

Trận bàn xoay tròn rời khỏi tay hắn, bay vào Núi đá, một trận “ầm, ầm” như sống dậy rung lên.

Trong không khí, từ từ hiện một tòa thật lớn pháp trận, đạo đạo trận văn lồ lộ sáng lên, rồi mới mở ra một cái thông đạo quang sắc xuyên vào bên trong.

“Còn chờ gì, không chịu vào!”

Trương Hư Đạo hướng mọi người hét lên.

Cả đám người lù lù, lũ lượt đi vào, nhóm trưởng lão hội đi đầu, mấy tên chấp sự đi phía sau hướng dẫn tân sinh.

Men theo quang sắc thông đạo, mọi người liền tiến vào một hang động dưới lòng đất.

Đám nhỏ lần đầu tiên nhìn thấy tiên nhân pháp thuật không khỏi ngạc nhiên, mặt đầy phấn khích, miệng chữ ‘A’, mồm chữ ‘O’.

Đi đầu trưởng lão hội, dĩ nhiên không thể thiếu Dương lão được, lão lẳng lặng di chuyển nhìn xung quanh, trong lòng thầm nghĩ:

“Đây hẳn là đầu kia linh mạch, Diệu nhi đã từng đề cập qua đi...từ bên ngoài liền đã có thể cảm nhận được Linh tuyền dòng chảy, xem ra cũng không phải bình thường linh mạch, nói là căn cơ của Hắc Diệu Môn, chắc cũng không sai!”

Thông đạo càng đi càng lớn dần, chốc lát, mơ mơ hồ hồ đã có thể nghe được tiếng dòng chảy.

Lại xuyên qua một đoạn bậc thang nữa, mạch nước ngầm rất lớn đã hiện ra trước mắt mọi người.

Ở nơi này, thạch nhũ cùng với rất nhiều kỳ hoa dị thảo lấp la lấp lánh tựu như tiên cảnh, lung linh xinh đẹp mê hồn.

"Thật là đẹp."

“Đẹp thật sự!”

đám nhỏ hai mắt tỏa sáng, vừa hưng phấn vừa khẩn trương, không biết cái gì tiếp theo sẽ đón tiếp bọn chúng.

Bất quá, tâm trạng đó chỉ tồn tại trong phút chốc….

“Khô Mộc?”

Dương lão thì thầm nhíu mày.

Một đầu đáng sợ mặt Quỷ cổ thụ, cao khoảng chừng gần chục trượng, ai cũng không biết đây là giống gì đại thụ, chỉ biết theo cổ tịch, từ khi Hắc Diệu Môn khai sơn thành lập thì nó đã có ở đây từ rất lâu rồi.

Bao nhiêu năm tháng qua, cổ thụ vẫn tĩnh lặng im lìm, tĩnh lặng như vậy.

Điểm đặc biệt chính là cổ thụ phần lớn các bộ phận đã mục nát, chỉ còn sót lại đúng năm cành tương ứng như năm ngón tay chỉ lên trời.

Tương truyền các đời chưởng môn trước được chính cổ thụ trở về báo mộng cho biết năng lực xác định Linh căn năng lực.

So với các loại linh khí như Linh Cô Bát mà trước kia Dương lão trắc linh căn cho Ung Khuyển song phó, phải nói là tốt và chính xác hơn rất rất nhiều.

Vì vậy mà cũng từ đó, cái tên “Thần Thụ” được ra đời.

“Được rồi, phía dưới nghe theo lão phu sướng tên, người được gọi tiến lên phía trên. Chỉ cần dùng tay đặt trên mặt của Thần Thụ, liền xong việc, rõ chưa???”

Trương Hư Đạo nhẹ giọng nghiêm khắc lại nói.

“Đã rõ.”

Nhóm thiếu niên rối rít đáp lời.

Thật ra trước khi đến đây, bọn hắn cũng đã nghe người các chấp sự nói qua, chỉ cần tư chất thật tốt thì đường đi sau này sẽ càng xa hơn, thành tựu đạt được tất nhiên cũng sẽ không bị giới hạn ở cấp thấp tu chân giới đáy chót.

“Cổ Linh.”

Đại trưởng lão đi tới phía trước thần thụ, tay cầm một trưng dài danh sách lập tức hô lên.

Lẫn trong đám đông, một cái tiểu nữ hài đem giơ tay lên, vừa chen vừa lấn đi lên phía trên, bước chân chầm chậm thận trọng đi tới trước, rụt rè e sợ đặt tay lên trên mặt Quỷ của Thần thụ.

Lập tức, tay đứa nhỏ bị cuốn vào bên trong một đoạn trên mặt quỷ hai con mắt như bị khâu lại đột nhiên mở ra thật lớn, hắc quang tuôn ra gián chặt lên người nữ hài, khiến cho đứa nhỏ bất giác giật mình liên tục kêu thét thất thanh.

“Hạ Thượng tư chất, Thủy Thổ Mộc Kim tứ thuộc tính linh căn, không tệ, khởi đầu xem như tương đối tốt”

Cao Thiên Tuệ cố gặng nụ cười, vui vẻ nói.

Thật lòng mà nói, khởi đầu như này không thể đáp ứng được sự kỳ vọng của hắn, người ta nói Người càng lớn tuổi, càng khó tính quả thực không sai chút nào….

Tiểu nữ hài không biết xảy ra chuyện gì, vừa run vừa sợ nhìn lên Thần Thụ hiện lên ba vòng quang Hoàn.

Đồng thời, trên bốn nhánh cây lần lượt phun ra từng màu sương mù: Lam, Hạt (nâu), Lục, Tẩu (Vàng). quay tít trên không nửa xích liền hóa thành một ụ núi đá thật lớn, mấy điểm bọng nước nho nhỏ, chục món binh khí đủ các thể loại cùng với vài sợi dây leo lục sắc to lớn thoăn thoắt bám khắp ngón tay.

Nhìn sơ qua cũng biết được chủ thuộc tính là Thổ, trong bốn loại thuộc tính chiếm hơn sáu thành độ cảm ứng.

Chốc lát sau, thần thụ mới thả lỏng tay nàng ra, dị tượng trắc linh cũng theo đó mà biến mất, trở lại như lúc bắt đầu.

Cao Thiên Tuệ cầm lên một khối ngọc bài, hỏi tiểu nữ hài nói:

“Tiểu hài tử, ngươi tên là gì?”

“Thưa trưởng lão, ta gọi Cổ Linh.”

Chỉ chờ có vậy, hắn liền đem Cổ Linh danh tự nhập vào ngọc bài.

“Tốt, đây là ngươi Ngọc bài thân phận, trở lại hàng ngũ đi!”

Đại trưởng lão hiền hậu đưa ngọc bài cho tiểu nữ hài nói.

‘Người tiếp theo, Phùng Kiệt”

Cao Thiên Tuệ lại lần nữa hô lên.

Nghe tới tên mình, một cái hình thể đô con, cơ bắp cuồn cuộn trung niên tầm hơn ba tư (34) tuổi nhanh chân đi tới phụ cận thần thụ.

Đây là một trong số ít người thức tỉnh linh căn muộn của nhóm tân sinh năm nay.

Theo thường lệ, linh căn thức tỉnh người sẽ lần đầu hiện lộ tại lúc mười cho đến mười hai tuổi, để tiện cho nguyên tắc ai cũng có phần, hễ bốn năm một lần, môn phái sẽ cử Tiếp Dẫn sứ về khắp nơi địa bàn của mình tìm kiếm có linh căn thức tỉnh hải tử.

Tuy nhiên, vẫn còn một số trường hợp thức tỉnh linh căn muộn, điều này tuy ít nhưng lại không hiếm gặp.

Phùng Kiệt mặc dù có chút kích động, nhưng vẫn hết sức bình tĩnh đặt tay lên trên Mặt quỷ, hai con ngươi mở thật to ra ngước lên phía trên đầu mình nhìn chằm chằm.

“Roẹt, Roẹt, Roẹt, Roẹt, Roẹt!”

Cùng môt lúc đồng loạt năm cái quang hoàn phóng ra chói mắt.

Trên tầng cao hơn nữa, ba đợt sương mù màu sắc theo thứ tự: Thanh, Hạt, Tẩu ứng với Mộc, Thổ, Kim thuộc tính cũng nhanh chóng hiện ra.

“Chúc mừng ngươi, Trung trung tư chất, Mộc Thổ Kim ba loại thuộc tính linh căn, chủ thuộc tính: Kim, chiếm bốn thành độ cảm ứng, Mộc, Thổ hai loại còn lại lần lượt chiếm ba thành.”

Cao Thiên Tuệ thần sắc thay đổi ba trăm sáu mươi độ cùng nhịp đập thể thao, hưng phấn ra mặt, cao giọng hô lớn.

Nói rồi, hắn quay sang trưởng lão hội chỗ, nhẹ nói:

“Đây là một trong số ít Trung phẩm linh căn đệ tử, ta nghĩ mọi người ở đây nên căn nhắc thu nhận?”

Phùng Kiệt cái này trung niên nam tử, thân tuy mang trung phẩm linh căn, hơn nữa lại là trung trung, cũng chính là trung phẩm linh căn bên trong trung đẳng.

Hắc Diệu Môn mấy trăm năm qua, trung phẩm linh căn xoay qua quảnh lại cũng chưa tới năm người trọng điểm bồi dưỡng.

Lấy hắn linh căn phẩm chất, nếu như là mười hai tuổi thức tỉnh như bao người, chí ít tiền đồ bất khả hạn lượng, Trúc Cơ khả năng cũng hơn hẳn bao kẻ khác.

Chỉ là linh căn thức tỉnh quá muộn, nếu như là đã có tu luyện qua trước đó thì còn có cơ hội, bất quá từ lúc này mới bắt đầu tu luyện thì…..

Bầu không gian bỗng chốc tĩnh lặng, trưởng lão hội người không ai nói lời nào.

“Được rồi!”

Một cái âm thanh quen thuộc bất ngờ vang lên, thoáng cái người này đã đi xuống phía Phùng Kiệt, mặt đối mặt, lạnh như tanh nói:

“Đã Hữu Duyên Hữu Phận, thì về đây với lão phu!!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.