Cố Tuyên Duy cảm thấy, nếu một ngày nào đó bản thân hắn bị phong sát, thì chắc chắn là do người đại diện và trợ lý của hắn liên hợp lại sát hắn.
“Tôi có là gay cũng không muốn làm với cậu. Cậu cút ra ngoài mau lên”. Cố Tuyên Duy bày ra tư thế mà hắn tự cho là vô cùng soái, kết quả vừa nhìn Hà Tất liền sụp đổ.
Tiểu tử kia đang cong mông về phía hắn để thu dọn hành lý, quần áo vứt lộn xộn ở trên sofa, làm cho phòng khách vốn gọn gàng sạch sẽ giờ chẳng khác gì bị trộm đột nhập đánh cướp.
Bất quá đây cũng không phải trọng điểm. Trọng điểm là, quần bò của Hà Tất mẹ nó là quần cạp trễ, áo sơ mi rộng thùng thình, y cong mông như vậy nên cái eo trắng trắng nho nhỏ cứ thế lộ ra. Cố Tuyên Duy cả người nóng lên, hắn thế mà lại muốn sờ vào cái eo kia.