Từ khi hai người cùng chen chúc dưới một mái hiên, Cố Tuyên Duy cảm thấy cuộc sống của mình ngày càng khốn khổ.
Hắn thuộc cung Xử Nữ, đủ thứ bệnh thần kinh, đồ vật này nọ nhất định phải để đúng vị trí. Chính là từ khi Hà Tất đến đây, cuộc sống gọn gàng ngăn nắp của hắn trở thành một lời khó có thể nói hết.
“Hà tất!”
Cố Tuyên Duy có chứng quáng gà, nửa đêm đi WC phát hiện đèn buổi tối đã bị người ta tắt mất, mà có khả năng làm chuyện này thì chỉ có Hà Tất.
“Hà Tất! Hà Tất! Lăn ra đây cho tôi!”
Cố Tuyên Duy nghẹn tiểu ngồi ở trên giường, hắn cảm thấy nếu mình mà là người sói, chắc chắn lúc này sẽ biến thân cắn chết Hà Tất.
Hà Tất đang chìm trong mộng đẹp đương nhiên sẽ không để ý tới ông chủ nhà mình, y là cái loại một khi đã ngủ thì bên ngoài động đất cũng chẳng biết. Cho nên giờ phút này, y vẫn bận say sưa với giấc nồng.