Chương 6: Thầy biến thái?...Lại muốn thịt nữa sao
“Là sao lúc đó em sẽ biết…giờ mau nghĩ sớm đi” Nói xong anh quay lưng bỏ ra ngoài
Nó nhìn anh ngơ ngác….mặc dù nó không hiểu nhưng nó cũng không quan tâm chỉ cần nó không bị anh ăn thịt là đã ok
Miệng nó cười rạng rỡ bước đi vào phòng tắm…lúc đi ra quần áo đã sạch sẽ tươm tất nó đi thẳng lên giường ngủ ngon lành
[…]
Suốt một tuần sau đó anh không được đụng vào người nó dù chỉ một cái…mỗi lần lại gần nó đều nói em chưa khỏi….Chưa ăn được đâu thầy…nghe vậy anh đành ngậm ngùi bỏ qua cho nó
Ở trên lớp hay ở nhà anh nhìn nó xong đều nuốt một ngụm nước bọt để kiềm chế cơn dục vọng trong người của anh
Hôm nay là tròn 2 tuần…Cơn dục vọng trong người anh cũng đã không thể kiềm lại được nữa anh như muốn phát điên lên…
Ăn cơm xong nó lại thong thả ra ghế sofa ngồi…nó bắt chéo chân thiên thang kiêu ngạo xem tivi uống trà….Mặt anh lạnh lùng đi lại chỗ nó rồi giọng lạnh cất lên
“Mau lên phòng thôi “
Nó nghe mà muốn phun ngụm trà trong miệng ra,cặp mắt to tròn ngước lên nhìn anh
“Thầy…thầy…ý gì vậy thầy” giọng nó ấp úng
“Làm chuyện hôm trước tôi và em đã chưa làm được”giọng tà mị
Nó càng mở to mắt nhìn anh tay run rẩy bỏ ly trà xuống bàn…giọng cũng run nói
“Thầy nhưng em vẫn chưa khỏi “
“Vậy à…em còn tính lừa tôi đến bao giờ nữa…em đã khỏi từ tuần trước rồi giờ còn muốn gạt tôi”anh nghiêm giọng nói
“Thầy thật mà em vẫn chưa khỏi…thầy tha cho em đi”giọng nó bắt đầu ướt át
“Vậy được để tôi xem em có giả vờ hay nói thật “nói xong anh ẵm nó lên lầu
“A…aaaa..thầy bỏ em xuống…em không muốn lên lầu”nó vừa nói vừa không ngừng cọ quậy trong lồng ngưc anh
Anh thì vẫn bình thản ôm chặt nó lên lầu”CẠCH” tiếng mở cửa lại phát lên là âm thanh quên thuộc đó vậy tức là nó lại tiếp tục bị anh đánh chén
“Thầy bỏ em ra…em…em ghét thầy..”nó gào lên
“Vậy em chứ ghét đi…tôi không quan tâm đau “anh vẫn rất vô tâm ôm nó đặt xuống giường
“Thầy tránh ra đi… Đừng có lại gần em”
“Để tôi xem coi em đã hết chưa “ vừa ngắt lời anh đã nắm chân nó lôi lại gần tay nhanh nhẹn vén váy nó lên tay kia luồn vào xem thử thì miệng anh nhếch lên
“Em đã khỏi lâu rồi…còn lừa tôi “anh nói
“Thầy…em…em không cố ý “nó nói giọng sợ hãi
“Vậy bắt đầu thôi “ anh đứng dậy tay đưa lên cơi bỏ thắt lưng xuống
Nó nhìn vậy càng hốt hoảng hơn nữa
“Thầy em không muốn “
“Em không muốn…nhưng tôi đang rất muốn”giọng anh dâm đảng nói
Nó giờ nhìn anh không khác gì con sói đang đói thèm khát thịt của nó…
“Mau lại đây đèn bù cho tôi lần trước đã bỏ lỡ đi…”
HẾT PHẦN 6:
Chương 7
“Nào mau lại đây đền bù cho tôi lần trước đã bỏ lở đi” anh cười gian xảo mở lời câu dẫn nó
Nó nhìn anh không nói gì… Mặt nó khó chịu ấp úng không nên lời
“Sao còn không nhanh lại đây” anh cau mày lên nhìn nó nói
“Dạ” nó chầm chậm bò lại cạnh giường
“Tối nay muốn kiểu nào, tôi sẽ phục vụ em…” giọng anh chứa đầy tà ý nói
“Thầy à… Hãy nương tay với em một chút đi…Mai em còn phải đến trường nữa đó” giọng nó ấm ức nói
Anh nghe vậy nhếch mếp cười “Hừm” một cái cất giọng thiên ngang nói
“Mau cởi áo cho tôi”
Nó nghe vậy bò lại gần anh ngước cặp mắt long lanh chu mở hỏi anh
” Thầy ơi…Cởi từ dưới lên trên hay cởi từ trên xuống dưới ạ”
Anh muốn bật cười bởi câu hỏi của nó nhưng cố nén lại…. Anh nhìn xuống khuôn mặt ngơ ngác của nó trả lời
“Em thích cởi như thế nào thì cứ cởi như thế đó đi”
“Dạ” trả lời xong nó đưa tay lên cởi từng cái nút áo của anh bắt đầu từ nút cao nhất…. Từng nút từng nút cứ thế bị nó gỡ ra… Rồi hiện trước mắt nó là thân hình vạm vỡ không tì vết của anh khiến nó phải chầm chồ…. Nhìn từ góc độ này thì phải công nhận rất đẹp
Làm nó không khỏi lẩm bẩm trong miệng….
“1 múi 2 múi 3 múi 4 múi 5 múi 6 múi …woa… Thân hình đẹp… Đúng là cơ cắp lực lưỡng mà… Đẹp… Đẹp quá…” nó cứ lầm bầm mãi
“Này…Em đang lẩm bẩm thứ gì vậy” anh nói
Giọng của anh làm nó gật hết cả mình …
“Hả…Không có gì… cởi xong rồi thầy” nó vô tư nói
“Xem ra em còn nôn nóng hơn cả tôi nữa… Vậy được không làm mất thời gian… chúng ta bắt đầu thôi” nói xong anh đè nó xuống giường
“Thầy ý em không phải vậy ” nó hét lên
“Vậy hả… Để sau rồi nói” vừa ngắt lời anh đã hôn lên cổ của nó… Từng chỗ anh hôn qua đều để lại một dấu tím đỏ trên vùng da trắng nỏn đó
“A….aaaaa…. thầy đừng cắn em nữa đâu quá” nó nói như muốn khóc
Anh thấy nó nói vậy cũng mặc kệ… Bỏ ngoài tai lời của nó… Cứ tập trung vào chuyện mà anh đang làm…Anh chỉ muốn anh sạch nó…tay anh từ từ luồn vào trong áo nó khéo léo kéo chiếc áo ngực của nó ra tay thô bạo xoa bóp bầu ngực căng mịn của nó …
HẾT PHẦN7:
Chương 8
Anh chỉ muốn ăn sạch nó… Tay anh nhẹ nhàng luồn vào trong áo nó khéo léo kéo chiếc áo ngực ra… tay thô bạo xoa bóp bầu ngực trắng nõn đầy đặn của nó
Nó nằm dưới thân anh mà cảm nhận cái cảm giác đau rát thấu tới xương… Người nó cũng bắt đầu cọ quậy muốn tránh né khỏi bàn tay thô bạo đang tham lam di chuyển nhiều nơi khác trên cơ thể nó
Anh hôn cổ nó xong thì rời môi xuống ngực của nó vừa hôn vừa cắn không thương tiếc…
“Ưm…aaa.. đau… thầy em đau…” nó rên rĩ
“Đau sao…” anh hỏi lại nó
“Ùm.. đau..” nó nói như không ra lời hơi thở cũng chở nên dồn dập khi anh đưa tay vào nơi kính đáo nhất của nó mà khuấy đảo…
Anh chếch mép cười tiến lên sát lên tai nó thì thầm…
“Được… Không trêu đùa ngực em nữa… Chúng ta đến nơi khác…” vừa ngắt lời anh cắt nhẹ vào tai nó một cái… Làm nó gật mình nhắm mắt cắn môi chụi đựng
Người nó bắt đầu run rẩy dữ dội… khi tay anh càng lúc càng tiến xâu hơn vào trong cơ thể nó… một ngón rồi lại hai ngón cứ thế đâm vào….
“Ưm…ưm..aa.. đau…” nó rên lên trong đau đớn…
Sau khi thỏa mãn nơi kính đáo của nó xong… Anh chếch mép cười vì đã hài lòng… anh rút tay ra di chuyển lên đùi nó xờ soạn… rồi đem cục thẩm căng cứng nãy giờ đâm vào người nó…
Làm nó rên rĩ không ngừng…
[•••]
Một lúc trôi đi.. khi cả hai dần đã cạn kiệt sức…. nhưng điều đấy cũng không khiến anh chịu rời khởi người nó
Nó mở cặp mắt mệt mỏi nhìn anh
“Thầy… Vẫn chưa đủ sao em buồn ngủ rồi”
“Nếu em buồn ngủ thì cứ ngủ đi…Tôi còn muốn trêu đùa trên cơ thể em” anh cười gian xảo nói
Nó nằm dưới nhìn lên anh mà thật hết chịu nỗi anh… Trong tình trạng này mà anh bảo nó ngủ trước đi… sao có thể ngủ được chứ…. khi mà có người không ngừng sờ mó trên cơ thể nó….
Nó chỉ biết nhắm chặt mắt… thầm nghỉ mong trời sáng thật mau…
[•••]
Sáng hôm sau tại trường nó vào giờ giải lao… Nó đi khập khiển từ phòng vệ sinh ra để về lớp… Thì đột nhiên sau lưng nó có một người đi lại là bạn thân của nó..
Nhìn thấy nó đi có vẻ khó nhọc nên mở lời hỏi nó…
“Này… Cậu làm sao vậy” giọng quan tâm
Nó quay đầu lại cười nhạt mặt bí xị nói
“Chó cắn thôi”
“Chó cắn..” bạn nó trợn mắt ngạc nhiên hỏi lại
“Ùm” nó gật đầu nhẹ
“Mình nhớ nhà cậu làm gì có nuôi cho… mà cậu đi tiêm để phòng ngừa bệnh dại chưa” bạn nó nói
“Chưa…” vừa ngắt lời thì sóng lưng nó đột nhiên có một luồn khí lạnh dồn đến… Chưa kịp nhìn lại thì anh đã lạnh lùng đi lên trước mặt nó…. làm nó hoảng cả hồn
Nó vừa đi vừa suy nghỉ lo sợ những lời vừa nãy của nó không biết có bị anh nghe chưa thì tin nhắn điện thoại nó rung lên
Nó móc ra xem… thì người đứng im lại mặt tái mét lên… miệng ú ớ…
“Em được lắm… dám nói chồng tương lai của mình là chó sao… Được tối hôm nay tôi sẽ cho em biết chó cắn thật sự là như thế nào… Xem em còn có thể bước xuống giường được không”
HẾT PHẦN 8
Chương 9
“Chết…! Chết thật rồi”
Nó đứng run rẩy nắm chặt điện thoại trong tay miệng lẩm bẩm nói
“Này? Cậu sao vậy, sao trán lại toát hết mồ hôi thế kia” cô bạn đứng cạnh cất giọng vừa hỏi vừa đưa tay lên lau mồ hôi trên trán cho nó
“Huhu… Tớ sắp chết tới nơi rồi, tối nay chắc chắn tớ sẽ banh xác mất”
“Cậu nói gì vậy! Sao, có chuyện gì, banh xác là sao?” bạn nó cất giọng khó hiểu hỏi lại
“Thôi cậu đừng nên biết làm gì..?” nó nói xong thì thất thần từng bước đi vào lớp để lại cô bạn thân của nó khuôn mặt đơ ra khó hiểu
Trong giờ học! Đúng ngay giờ dạy của anh
Nó ngồi ngoan ngoãn không dám nhúc nhích, cặp mắt thì luôn nhìn chộm để ý anh, nó ngồi cả buổi mà vẫn không thấy anh nhìn nó lấy một cái, cũng không thèm gọi nó lên bảng để kiểm tra bài khuôn mặt cứ tỏ ra lạnh lùng cho đến hết tiết học thì anh bước ra khỏi lớp! Anh làm vậy càng làm nó lo sợ hơn
Buổi tối hôm đó!
Trong bữa cơm. Nó ngồi khép nép không dám nói gì chỉ lo tập trung ăn cơm
Ngồi một lúc mà nó cũng chẳng thấy anh lên tiếng nó đành mở miệng nói trước
“Thầy” giọng nó rất nhỏ nhẹ diệu dàng
“Sao?” anh thì không thèm nhìn nó giọng lạnh lùng trả lời lại
“Thầy…! Thầy không có vấn đề gì chứ” nó giọng thăm dò anh
“Vấn đề gì! Ý em chuyện hồi sáng em bảo chồng tương lai mình là chó đó hả?”
Nghe anh nói hết câu xong thì tim nó bổng dưng đập nhanh hẳn. Người nó bắt đầu run
“Thầy? Không chấp mấy chuyện nhỏ nhặt đó đâu đúng không” nó cắn chặt môi nói
“Tất nhiên, tôi là người rộng lượng mà” anh ngước mặt lên nhìn nó còn nở một nụ cười thánh thiện hiền hòa
“Thật không thầy, vậy tức là thầy không trừng phạt em đúng không ạ” nó hớn hở hỏi
“Ừ” anh gật đầu nhẹ nụ cười trên môi vẫn còn
“Thầy thật tốt” nó vui mừng nói
“Tôi ăn xong rồi! Em ăn xong thì nghĩ ngơi sớm đi” anh nói xong thì đứng dậy đi lên lầu
“Dạ… Hí hí”
Sau bữa cơm nó tung tăng vui vẻ đi lên lầu! Nó vừa mở cửa thì giật cả mình khi anh đang ngồi trong phòng nó
“Thầy làm gì trong phòng em vậy” nó bước vào phòng khuôn mặt ngây thơ nhìn anh hỏi
“Còn làm gì nữa! Tất nhiên là tôi phải dạy thêm ngoài giờ cho em về môn “chó cắn” mà hồi sáng em nói đấy” anh ngồi bắt chéo chân thiên ngang nói
“Hả? Thầy vừa nãy nói tha cho em mà”
“Lúc nãy tôi có nói từ tha cho em hả?” anh nhìn nó hỏi lại
“Nhưng… Nhưng thầy đã hứa không trừng phạt em về chuyện đó nữa mà”
“Đừng nói nhiều, lúc nãy là tôi không muốn em ăn cơm mất ngon nên mới không nói, giờ thì mau lại đây để tôi dạy cho em” anh vừa nói vừa đi lại chỗ nó
“Đừng mà thầy không cần dạy đâu” nó khua khua tay nói chân thì lùi lại phía sau
“Lệnh thầy cấm cãi” anh nói xong thì đưa tay ra kéo nó ôm chặt vào lòng
“Thầy… Bỏ em ra đi! Em biết sai rồi mà thầy” nó sụt sịt nước mắt nói
“Trò chơi này là em bắt đầu nhưng kết thúc phải là do tôi” anh ôm chặt eo nó nói
“Thầy… Em.. Em” nó đứng trong lòng anh không ngừng cọ quậy vùng vẩy
“Là em khiến tôi phải làm sói mà, giờ sói đã thèm thịt thì làm sao mà khống chế được nữa” anh nói xong thì bế thẳng nó đi lại giường lớn
Hết phần9:
Chương 10
“Là em đã khiến tôi phải làm sói đấy thôi! Giờ sói đã thèm thịt thì sao có thể khống chế được chứ”
Anh nói xong thì bế thẳng nó đi lại phía giường đặt nó nằm xuống thong thả nằm đè lên người nó! Anh giữ chặt hai tay nó lên đỉnh đầu giọng ôn nhu nói
“Bắt đầu môn học thôi! Đêm nay tôi sẽ dạy cho em thật tận tình” giọng anh ma mị gé sát vào tai nó nói
“Không…! Không cần đâu thầy em không cần học” nó cọ quậy chân đạp lung tung hét lớn
“Sao lại không chứ…! Đêm nay tôi đang có nhã hứng không kiềm chế lại được nữa” anh nói xong thì bắt đầu luận động thư giãn cơ thể
“Thầy… Aaaa… Đau quá”
“Đau như vậy thì em mới đúng môn học hôm nay chứ” anh thều thào vào tai nó vài chữ rồi bắt đầu tiếp công việc
“Aaaa,..đừng cắn em, đau quá”
“…”
“Đồ em sao thầy cơi hết sạch vậy…! Đừng mà thầy” nó vừa nói nước mắt cũng vừa tuôn ra
“…”
“Thầy…Aaa em đau huhu….” nó hét lên nhưng cũng không thay đổi được gì anh vẫn thong thả đánh chén ra vào cơ thể mỗi lúc một nhanh hơn
“Nhẹ… Nhẹ một chút…” nó ôm chặt lưng anh rên rỉ nói
[…]
Suốt cả một đêm nó la hét đủ kiểu van xin anh, nhưng cũng không có tác dụng gì mà ngược lại cổ họng của nó bị đau đến mức không thể nói nỗi lên từ nào… Thân thể bây giờ của nó mệt lả như không còn chút sức sống, khắp người thì đau nhức giả man nhất là nơi tự mật của nó cảm giác đau rát đến cực điểm, nó dần khép đôi mắt sưng đỏ vì lúc quá nhiều lại nghỉ ngơi mặc xác anh thích làm gì thì làm căn bản giờ nó cũng chẳng còn sức để la hét hay đôi co với anh nữa
Anh thì cứ quấn quýt mãi lấy cơ thể mền nhũn như cộng bún của nó không tha, rồi cứ thế ra sức luận động trên cơ thể nó
Sáng hôm sau
Nó nheo mày mở mắt ra nhìn xung quanh! Nó nhìn một hồi mà không thấy anh đau nó cũng không thèm quan tâm, nó chỉ biết cơ thể đau nhức lại càng đau nhức hơn, nó cũng trả biết đêm qua anh hoạt động trên cơ thể nó bao lâu nhưng mà sao mới sáng ra lại cảm nhận là nó đau đến mức không thể nhấc chân đi xuống giường được nữa
Nó nằm vặn vẹo cơ thể miệng thì không ngừng rên rỉ…! Thì đột nhiên cánh cửa phòng mở ra
“Tiểu thư! Cô tỉnh rồi ạ” người làm đi làm đi vào lễ phép hỏi
“Ùm… Có chuyện gì không vậy” nó nằm trên giường không nhúc nhích hỏi lại
“Đồ ăn sáng tôi đã chuẩn bị xong rồi tiểu thư mau xuống nhà dùng bữa đi ạ”
“Tôi không nhấc chân nỗi, cũng không đói nữa, tôi không ăn…”
“Tiểu thư không sao chứ??”
“Tôi không sao… Nhưng mà đồ lưu manh biến thái đâu rồi”
“Dả! Ý tiểu thư là cậu chủ đó hả”
“Đúng vậy” nó gật đầu nhẹ
“Cậu chủ lúc sáng có việc bận nên đã đi trước rồi tiểu thư”
“Ừ! Tôi biết rồi” giọng nó đau đớn khó chịu trả lời
“Vậy không còn gì thì tôi xin phép xuống nhà làm việc tiếp đây ạ” nữ người làm nói xong thì cúi đầu chào một cái bước ra khỏi phòng
Sau khi nữ người làm rời khỏi thì nó quay mặt qua đưa tay lên với với cầm chiếc điện thoại gọi cho ai đấy
“Này? Cậu xin cho tớ nghỉ học hôm nay nha”
“Sao thế? Cậu bị gì nữa à”
“Đúng vậy tớ đêm qua vừa mới bị chó ăn dại cắn tiếp! Sáng nay không lết xác xuống giường được cả người đau nhức khó chịu” nó cất giọng nói móc anh
Hết phần10: