Gọi Bố Là Anh - Trúc Diệp Nãi

Chương 39




- -

Lâm Tử Tích vốn dĩ đã xỉn ngắc ngứ rồi, giờ còn bị đè ra hôn gần mười phút, đến khi được buông ra thì cả người hắn đều hỗn loạn cả lên.

Hắn mê man nhìn Cố Trạch Thành cởi áo ngủ, vất đại xuống đất, sau đó trần truồng đè lên người mình.

Hắn mơ hồ cảm thấy hình như có gì đó sai sai nhưng lại nhanh chóng vứt cảm giác này ra sau đầu, ngược lại vươn tay, tò mò bóp bóp mấy cái lên lồng ngực rộng lớn cường tráng trước mặt.

"Cứng quá à." Lâm Tử Tích bóp xong, ngẩng đầu cười hì hì với Cố Trạch Thành, nói.

Cố Trạch Thành cầm bàn tay ấy, kéo đến bên miệng mình, nhẹ nhàng hôn một phát, sau đó cúi đầu ghé sát vào lỗ tai hắn, dùng giọng điệu sặc mùi dụ dỗ, hỏi: "Trên người tôi còn có chỗ cứng hơn, em có muốn sờ không?"

"Muốn... Chỗ nào cơ?" Lâm Tử Tích hỏi.

Cố Trạch Thành kéo tay hắn mò xuống bụng dưới của mình bụng, nơi đó đã ngóc đầu nhổng cao và cứng như thép tự bao giờ.

Lâm Tử Tích sờ soạng cây thép khủng thô dài ấy vài cái thì cảm nhận được thứ trong tay mình càng lúc càng hùng tráng dữ tợn, hắn như mấy thằng bé muốn góp đồ chơi chung với đồng bọn, kêu lên: "Của tôi cũng có thể cứng nữa đó, mặc dù không có to như vậy!"

Ba Cố bị lời khen ngây ngô của hắn lấy lòng, không nhịn được cười một tiếng, sau đó lại cúi đầu hôn hôn lên môi hắn, "Vậy chúng ta làm cho chỗ đó của em cũng cứng lên có được không?"

Lâm Tử Tích nghĩ nghĩ, cảm thấy nếu cơ ngực của mình luyện không ra như ba Cố nổi, vậy phía dưới có thể cứng ngắc giống vậy cũng được đi —— dù sao thì body của người trước mắt thật sự quá hoàn mỹ quá sexy, có thể giống đối phương một chút thì tốt rồi.

"Không thành vấn đề nha." Hắn gật gật đầu nói.

Tay phải Cố Trạch Thành giống như một con rắn bò linh hoạt, chầm chậm mò từ cổ Lâm Tử Tích mò xuống, lần lượt sờ mó mơn trớn những chỗ nhạy cảm của hắn như xương quai xanh, đầu v*, bụng... cuối cùng ôm vòng lấy cậu em còn đang mềm oặc co mình nằm ngủ đông của hắn, cầm trong lòng bàn tay không lỏng không chặt, nhẹ nhàng xoa nắn.

"Ưm..." Tất cả các chỗ nhạy cảm trên người đều bị đụng chạm, Lâm Tử Tích không khỏi vươn hai tay ra ôm cổ người đang đè mình, khép hờ mắt thấp giọng phát ra tiếng thở dốc sung sướng.

Cố Trạch Thành lại thuận thế cúi đầu hôn hắn, khi môi lưỡi giao hòa thì tay phải của anh cũng thoáng dùng sức, tuốt tuốt thật nhanh để kích thích khúc thịt mềm trong tay.

Không mất bao lâu, Lâm Tử Tích đã bị anh hôn đến choáng váng, bị anh sờ đến cứng.

"A, tiểu Tử Tích cũng cứng này." Cố Trạch Thành một lời hai ý chòng ghẹo, rồi chuyển qua cắn nhẹ lên vành tai tinh xảo của Lâm Tử Tích, lại dùng đầu lưỡi đảo qua lỗ xỏ khuyên nho nhỏ không đeo bất cứ đồ trang sức gì.

Tuy rằng trước kia ba Cố luôn không thích mấy thằng con trai đeo khuyên tai, cảm thấy đó là chuyện mà chỉ có đám côn đồ không đứng đắn của xã hội mới làm, nhưng bây giờ anh không thể không thừa nhận rằng cậu trai trẻ đang nằm thở hổn hển dưới thân anh mà đeo hoa tai thì đích thật là rất đẹp.

Khuyên tai lần trước mua ở buổi đấu giá là hiệu gì nhỉ? Có lẽ nên đặt một cái tốt hơn cho em ấy... Ba Cố vừa nghĩ vừa men theo chiếc cần cổ trắng ngần nọ, mút hôn dọc một đường xuống dưới.

Cố Trạch Thành liếm láp trước ngực Lâm Tử Tích hồi lâu, luân phiên ngậm hai bên đầu v* hắn ở trong miệng, bú mút cho đến khi chúng nó săn cứng như đá mới chịu buông tha hai viên thịt đáng thương này, cơ mà ngay lúc rời đi, anh lại thình lình dùng răng cắn nhẹ núm vú trái của hắn, đột ngột kéo ra ngoài, rồi nhả miệng, để mặc cho hạt đậu đỏ kia tự bắn ngược trở về.

"Ố a..." Lâm Tử Tích ưỡn ngực lên theo phản xạ, phát ra một tiếng thở dốc hoảng hốt.

Nhưng cậu em của hắn lại vì đầu v* bị đối xử thô bạo mà hoàn toàn thức tỉnh, oai hùng sung mãn ngóc cao đầu trong tay Cố Trạch Thành.

Cố Trạch Thành cười khẽ một tiếng, tiếp tục mút hôn da thịt trơn nhẵn trắng bóc của Lâm Tử Tích, đi dọc một đường xuống dưới, đầu lưỡi mềm mại đảo vòng mấy cái ở rốn hắn, sau đó dời xuống chút nữa, bỏ qua vùng cỏ tươi tốt, trực tiếp ngậm lấy khúc thịt trắng trẻo sạch sẽ y như chủ nhân của nó.

Đời này Lâm Tử Tích chỉ "tiếp xúc thân mật" với đôi tay mình —— tuy rằng trước kia hắn từng nghe giang hồ đồn qua cái gì mà "dụng cụ ép nước R20 thần thánh" linh tinh, cũng từng động tâm, cơ mà bởi vì sợ một ngày nào đó tin tức mua sắm bị tiết lộ lật thuyền, cho nên về mặt giải phóng dục vọng, trước giờ hắn chỉ đơn thuần dùng tay tự cấp tự túc thôi —— bây giờ cậu em mới vừa bị người ta liếm mút nhẹ một cái, cả người hắn đã chịu không nổi, run rẩy phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào bùi tai.

Thậm chí còn chưa tới một phút đồng hồ mà cái lỗ nhỏ trên đỉnh khúc thịt đã bắt đầu rỉ tuyến dịch trong suốt.

"Nhóc xử nam?" Cố Trạch Thành ngẩng đầu nhìn thoáng qua gương mặt mất trí đê mê của hắn, dù không nghe được câu trả lời thì anh cũng đã biết đáp án rồi, tâm tình không khỏi càng thêm sung sướng.

Ba Cố vốn dĩ đã cảm thấy hơi áy náy vì lần đầu tiên ái ân của hai người mà lại diễn ra trong tình trạng Lâm Tử Tích đang say rượu, bây giờ biết hắn còn nguyên tem thì càng dịu dàng hơn với hắn, đồng thời dùng cả hai tay lẫn môi lưỡi âu yếm khúc thịt dưới bụng cùng cặp tinh hoàn của Lâm Tử Tích.

Vì thế chẳng bao lâu sau, thân thể Lâm Tử Tích đã căng lên, thở dốc loạn xa, ngâm kêu lung tung, lên đỉnh, từng dòng dịch trắng xuất ra từ lỗ chuông.

Một giây trước khi Lâm Tử Tích bắn, Cố Trạch Thành nhả khúc thịt trong miệng ra, dùng bàn tay khép hờ bụm lấy đầu của nó, tiếp hết chất lỏng trắng sữa bị phọt ra vào trong tay mình.

Cố Trạch Thành nghiêng người tới trước, cúi xuống hôn Lâm Tử Tích một cái, sau đó mở hai chân hắn, để lộ nụ hoa bí ẩn khép chặt giấu giữa cặp mông tròn lẳn.

Cố Trạch Thành đưa bàn tay dính đầy dịch trắng tới trước hậu môn Lâm Tử Tích, dùng chính tinh dịch của hắn bôi trơn cho hắn, thong thả đẩy ngón trỏ vào.

"Ô..." Thân thể lần đầu tiên bị dị vật xâm nhập, Lâm Tử Tích không khỏi nhíu mày phát ra tiếng thở dốc trầm thấp, nhưng nhanh chóng dịu lại dưới những nụ hôn buông nhẹ nhàng trên trán.

Cố Trạch Thành chậm rãi cắm nguyên ngón tay vào cái lỗ chật hẹp nọ, nhẹ nhàng xoáy xoáy, đẩy đưa vài cái, quan sát thấy Lâm Tử Tích không có phản ứng khó chịu nữa, thế là lại duỗi thẳng ngón giữa, dùng cả hai ngón trỏ và giữa để chọc vào đóa cúc non kia.

Lâm Tử Tích có chút kháng cự, rồi lại được vị nằm trên người mình trấn an tiếp.

Cố Trạch Thành cực kỳ kiên nhẫn, không ngừng dùng ngón tay mở rộng cái động bí mật của Lâm Tử Tích, mãi cho đến khi nơi đó có thể nuốt được ba ngón mới rút hết ra, đỡ dương v*t đã sớm phồng to đến mức gân máu nổi cộm lên, đặt ngay lỗ hậu môn hắn.

"Tử Tích..." Cố Trạch Thành vỗ vỗ mặt Lâm Tử Tích, bắt hắn nhìn mình, "Bây giờ là ai đang chịch em?"

Lâm Tử Tích mơ mơ màng màng nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai trước mắt thật lâu, cười "Hắc hắc" mấy tiếng mới nói: "Là daddy!"

Cố Trạch Thành hỏi tới cùng: "Daddy là ai?"

Người đang nằm dưới thân anh lập tức dùng giọng điệu tự hào lớn tiếng trả lời: "Là Cố Trạch Thành!"

Ba Cố lại hôn một cái lên môi hắn để khen thưởng, sau đó, cầm khúc thịt dữ tợn bên dưới, không chút lưu tình nong ra cánh cửa bí động vốn khép chặt, cắm vào trong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.