Chương 35
Chương 35
Chiến Quốc Việt văn gật đầu Trường mầm non Montessori Thành NamI Bé Tùng nhìn trường mầm non siêu sang trọng, trong mắt lóe lên ánh sao: “Hóa ra trường mầm non dành cho con nhà giàu trông thế này à?” Khi bé Tùng bước vào trường mẫu giáo, mấy bạn học đi ngang qua cậu, khi nhìn thấy bé Tùng còn cho rằng bé Tùng là Chiến Quốc Việt hèn yếu, có thể hiếp đáp.
Bọn học cố ý giễu cợt cậu: “Nhìn kìa, thẳng tự kỷ đến rồi” Bé Tùng rất tức giận, hóa ra bình thường bọn họ nhục mạ Chiến Quốc Việt theo như vậy.
Chiến Quốc Việt là anh em của cậu, cậu không cho phép bất kỳ ai bắt nạt Chiến Quốc Việt.
Bé Tùng giận đùng đùng, xông lên phê bình bọn họ: “Xin lỗi cho tao!” Mấy đứa kia cười phá lên hi hi ha ha, một đứa rất cứng cáp, cao hơn những đứa khác một cái đầu, bước tới đẩy mạnh bé Tùng.
Cậu ta còn hung hăng đe dọa bé Tùng: “Quỷ tố cáo, nếu muốn chúng tao xin lỗi thì chui qua chân tao đi” Bé Tùng từ nhỏ đã tập taekwondo, thân hình đánh vững đóng chắc. Tên béo đẩy cậu, cậu vẫn không nhúc nhích.
Chiến Quốc Việt nếu gặp phải tình huống như vậy sẽ cực kỳ bực mình, chỉ muốn thoát khỏi cảnh nhốn nháo này càng nhanh càng tốt.
Nhưng cậu càng muốn trốn tránh thì những đứa trẻ này càng cho rắng cậu dễ bắt nạt Điều này tạo ra một vòng luẩn quẩn, Chiến Quốc Việt vừa vào trường thì đám trẻ con này phải những nhiễu, về lâu dài sẽ sinh ra cảm giác chán ghét đến trường, Bé Tùng không giống Chiến Quốc Việt, tính cách cậu sôi nối, thích nghịch ngợm, quậy phá, sợ nhất là đi học nhàm chán.
Tên mập đi tới trước mặt Bé Tùng, hai chân giang rộng, chỉ phía dưới ra lệnh cho bé Tùng, nói: “Quỷ tố cáo, chui qua háng tao. Hôm nay tao sẽ không động đến mày”
Bé Tùng thả cặp sách xuống đất Nhóm trẻ con tưởng rằng cậu sẽ chui xuống chân tên béo, từng đứa vỗ tay hoan hô: “Chui, chui, chui…” Chỉ có điều, Bé Tùng lia chân, đánh tên béo văng xuống đất. Nhóc béo bị ngã dập lưng, lập tức khóc bù lu.
Mấy tiểu huynh đệ thấy lão đại bị bắt nạt, cả xông lên. Bé Tùng dùng năm đấm chào hỏi, khiến cả lúc gào khóc loạn lên Bé Tùng lạnh lùng cầm cặp sách lên, uy hiếp: “Trước đây tao không đánh lại, không phải vì sợ chúng mày mà là không muốn đánh chúng mày, sau này tôi mà còn thấy đứa nào chửi tao là quỷ tố cáo, tao không mách giáo viên nữa, tao sẽ dùng nắm đấm giải quyết chúng mày”
Đám trẻ bị bé Tùng đánh bầm tím mặt mày, từng đứa một chạy đến chỗ cô giáo khóc.
Bé Tùng lè lưỡi nhìn bọn họ: “Ai mới là quỷ tố cáo đây?” Hôm nay cậu thay Chiến Quốc Việt xả cục tức trong bụng ra, xem đám ranh con này sau này còn đám bắt nạt Chiến Quốc Việt không.
Bé Tùng nhanh chóng bị giáo viên gọi lên văn phòng.
Cô giáo njnh hót thấy đám trẻ con kia không chỉ giàu có, mà nhà còn có chút quyền thế. Vì vậy, với “Chiến Quốc Việt’ vào trường với tư cách là một “thường dân” liền đặc biệt thiết công vô tư.
“Chiến Quốc Việt, sao con lại đánh nhau?” Giáo viên nghiêm khắc phê bình bé Tùng, Bé Tùng còn đang sắp xếp câu cú, liền nghe thấy giáo viên thở dài, dùng giọng rất thấp, rất nhỏ nói: “ Vớ phải cái đứa học sinh vấn đề này, đúng là phiền”
“Chiến Quốc Việt, gọi điện thoại cho bố mẹ con, gọi bố mẹ đến trường mầm non” Cô giáo quyết định mời phụ huynh.