(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hộp thuốc đặt ở đầu giường, Lý Giai Di nhìn thấy mở ra, từ bên trong lấy ra băng keo cá nhân cùng một thuốc xịt.
Vừa định rời đi, cô nhìn thấy tấm ảnh cưới trên đầu giường.
“Thật xứng đôi.” Lý Giai Di đɑng nghĩ ngợi thì phòng ngủ bị người đẩy ra.
“Đang nhìn gì vậy?” Áo sơ mi Thạch Đông Thăng mở rộng, lộ ra cơ bắp rắn chắc, anh đến gần, trên người mang theo cảm giác áp bách.
“Sao anh vào đây? Chồng tôi đâu?” Giai Di lập tức cảm nhận được tín hiệu nguy hiểm.
“Cậu ta ở đâu à? Cô nghĩ xem?” Thạch Đông Thăng cười tới gần Lý Giai Di.
Giai Di mở to hai mắt, hai người đàn ông này điên rồi sao?
“Sợ à?” Anh ôm chặt cô, thuốc trong tay rơi xuống đất.
“Đồ khốn!” Lý Giai Di dùng sức giãy giụa, trong quá trình dây dưa cô đã tát một cái vào mặt anh.
Đông Thăng không quan tâm, anh đè cô lên giường, dùng môi cọ xát vành tai nói: “Chồng cô đɑng chịch vợ tôi!”
“Sẽ không!” Lý Giai Di không tin lời của anh.
“Không tin phải không? Chính cô tự nghe đi!” Thạch Đông Thăng kéo váy ngắn của cô xuống, bao gồm cả quần lót.
Trong phòng bếp, Trịnh Đằng Huy cùng Hàn Nhã Văn đứng chung một chỗ, cậu không nhúc nhích, Nhã Văn quay lại nhìn hỏi: “Cậu muốn giúp tôi mang canh ra ngoài à?”
Trịnh Đằng Huy đã bị mê hoặc, bản năng đàn ông làm cậu ôm lấy Hàn Nhã Văn, sau đó hôn lên môi cô, vừa hôn vừa thò tay vào váy, gấp gáp cởi quần lót xuống.
“Hừm…” Nhã Văn nhìn thấy cậu tiến vào, liền hiểu hai người đàn ông này tính làm gì, cô không cự tuyệt, mặc kệ ngày mai như thế nào, giờ khắc này cô muốn làm tình cùng Trịnh Đằng Huy.
Hai người tiến vào trạng thái, nụ hôn không thể tách rời, khi hai chân mở ra, Trịnh Đằng Huy móc dương ѵậŧ ra chuẩn bị cắm vào, cô nhắc: “Từ từ đút vào, mấy ngày nay chị không làm, còn rất chặt.”
Trong phòng ngủ Lý Giai Di đɑng bảo vệ thân dưới, nhưng vẫn bị Thạch Đông Thăng tách hai chân ra.
Ký ức thân thể quen thuộc, Giai Di ngoài miệng cự tuyệt, nhưng khi được Thạch Đông Thăng liếm lên môi âm hộ, cô vẫn đầu hàng.
“Thật dâm đãng!” Thạch Đông Thăng dùng đầu lưỡi chà sát, anh ngậm lấy mút mạnh vào. Bởi vì thú nhận với Hàn Nhã Văn nên đã nhiều ngày anh không chạm vào Giai Di, nói không muốn là giả, cho nên đầu lưỡi liếm càng thêm gợi tình.
“Anh cút… ưm…” Sức chống cự của Lý Giai Di càng ngày càng yếu, cuối cùng biến thànᏂ tiếng kêu dâm loạn.
Đông Thăng liếm đến nỗi môi dính đầy nước dâm, nhìn từ trên xuống giống như một kẻ biến thái, đầu lưỡi của anh liên tục chọc vào cửa âm đ*o.
“Đừng… ưm… a…” Lý Giai Di nắm lấy ga trải giường, cô nhìn ảnh cưới trên đầu giường, khoái cảm càng thêm mãnh liệt.
Thạch Đông Thăng liếm một lúc thì ngửi được mùi động tình, gậy th*t dưới háng lập tức cương cứng, anh thả gậy th*t ra mà không cởi hết quần, gậy th*t tím đen to mọng đã sẵn sàng chờ được đâm vào.
“Chờ đã… ư…” Lý Giai Di che lại lỗ thịt nh̵ưng bị anh kéo ra, nắm dương đút quy đầu vào.
“Ư! Chặt quá!” Đông Thăng phát ra tiếng thở hổn hển, gậy th*t làm âm đ*o căng ra, anh không có nhiều kiên nhẫn, cứ thế mà đút toàn cây đi vào.
Mặc dù lỗ nhỏ của Lý Giai Di đã bị liếm cho mở ra nhưng món đồ kia của anh có kích cỡ quá kinh người, khiến âm hộ cô run rẩy khi anh cắm vào.
Hai người ϯɾσηɡ phòng bếp đɑng làm đến điên cuồng, Hàn Nhã Văn ngồi trên ngăn tủ, Đằng Huy kiễng chân lên đâm cô, dương v*t đỏ tím nguyên cây đưa đẩy, động tác kịch liệt khiến cả ngăn tủ đều đong đưa theo.
“A… tuyệt quá… chịch chết chị đi… a…” Hai tay Hàn Nhã Văn chống lên tủ, hai chân quấn lấy vòng eo vạm vỡ của cậu, lỗ thịt bị đẩy ra, lộ ra thịt non mềm mại bên trong, cô lớn tiếng kêu dâm, khiến cậu càng thêm ra sức thọc vào rút ra.
“Con đĩ, thích cái chày thịt bự này làm chị không?” Trịnh Đằng Huy buông cô ra, cậu thỏa mãn khi ngủ với vợ người khác, gậy th*t rút ra một chút liền tàn nhẫn cắm mạnh vào.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");