(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Được.” Nhã Văn miệng lưỡi khô khốc, chân tay đều đang run run, này còn mệt hơn lăn lộn trên giường nữa.
Buổi tập hôm nay chưa xong, nh̵ưng hai người ăn ý mà dừng lại, Nhã Văn thu dọn xong thì chào hỏi qua với cậu, liền chạy sang phòng tập yoga.
Trịnh Đằng Huy ngốc tại chỗ còn chưa khôi phục lại, cậu ngồi lên miếng lót yoga, dương v*t cứng đến khó chịu, cũng may là phòng tập riêng chỉ có hai người bọn họ, nếu không để cho người khác nhìn thấy thì thật xấu hổ chết mất.
Tới 7 giờ tối, Nhã Văn kết thúc chương trình học yoga, Đằng Huy cũng đến giờ tan tầm.
Cậu lái xe tới, liền hỏi cô có muốn cùng nhau trở về không.
Nhã Văn vốn định cự tuyệt, nhưng trực tiếp từ chối thì có vẻ bản thân đang chột dạ vì chuyện xảy ra vừa rồi, cho nên liền đáp ứng cậu.
Ngồi vào xe, Trịnh Đằng Huy thắt dây an toàn, bật điều hoà lên, sau đó hỏi: “Chị muốn nghe nhạc không?”
“Được, cậu bật bừa một kênh đi.” Hàn Nhã Văn nghĩ đây là xe của cậu, cô cũng không muốn yêu cầu nhiều.
Đằng Huy bật bluetooth, tùy tiện bật một bài hát tiếng Anh, là một bài nhạc vui nhộn, rất hợp để nghe lúc tâm tình tốt.
“Chưa đi sao?” Nhã Văn đợi một hồi không thấy cậu xuất phát mới hỏi.
“Chị còn chưa thắt dây an toàn.” Trịnh Đằng Huy nhắc nhở.
“Chị quên mất, xin lỗi.” Nhã Văn nhanh chóng tìm đai an toàn, cô luống cuống tay chân, như thế cũng không tìm được.
“Chị gấp cái gì?” Đằng Huy bắt lấy tay cô, rút đai an toàn ra, khoảng cách hai người còn gần hơn khi nãy, sắp dán mặt vào nhau.
Cô và cậu nhìn nhau, nhất thời quên mất động tác, cô không dám thở, dựa vào ghế dựa sau lưng mà đổ mồ hôi lạnh.
Trịnh Đằng Huy vội vàng nuốt nước miếng, khuôn mặt người phụ nữ mỹ lệ ngay trước mắt, cậu nghĩ tới ở phòng tập thể thao, hai người ma sát thân thể nhau, đầu óc cậu dần không nghe sai bảo, nhất là khi nhìn thấy ánh mắt cô cũng có dục vọng.
“Cậu….” Nhã Văn vừa phun ra một chữ, liền bị cậu đè lên ghế.
Ghế dựa tự động ngã ra sau, Trịnh Đằng Huy chống tay lên trên, nhìn chằm chằm Nhã Văn, trước khi tan tầm cậu có chạy 5km, giải tỏa không ít dục vọng trong người ra, hiện tại hormone quấy phá làm cậu không cách nào khống chế được.
Hàn Nhã Văn cũng hoàn toàn mất đi sức chống cự, cô chủ động ngẩng đầu lên, hôn lên miệng cậu.
Lần này triệt để kích thích Đằng Huy rồi, cậu trực tiếp bóp chặt cằm cô, môi lấp kín xuống, đầu lưỡi thử liếm lấy vành môi, chờ cô mở ra liền trực tiếp duỗi vào.
“Ô……” Lực đạo đàn ông quá mãnh liệt, Nhã Văn bị bắt hé miệng, đầu lưỡi kia giống như con rắn, câu lấy lưỡi cô liếm mút.
Hai người hôn đến hăng say, hoàn toàn quên mất còn ở dưới lầu phòng tập, bị cảm xúc bí ẩn xưa nay chưa từng bao vây lấy, đầu lưỡi càng dùng sức mà triền miên bên nhau, ăn lấy nước miếng của đối phương.
Bên trong xe phóng đãng, Đằng Huy đè lên người Nhã Văn, tay nắm lấy một bên ngực xoa nắn, dương v*t sớm cương cứng của cậu cọ lên đùi cô.
“Ô…… Chờ…… Ô….” Hàn Văn chống đỡ không được, áo bên trên đã bị cậu vén lên, lộ cả rốn ra ngoài.
Đằng Huy hoàn toàn chìm trong dục vọng, cậu xốc quần áo cô lên, bắt đầu hôn xuống dưới.
Nhã Văn bị cậu vuốt đến ra nước, phía dưới đã ướt đẫm, Đằng Huy cởi bỏ nịt ngực, dùng miệng cắn lấy núm vú cô.
Một bên cậu mút lấy núm vú, một bên duỗi tay đến mảnh đất tư mật của cô ma sát.
“Ưm….. không….. A……” Xung quanh quầng vú Nhã Văn đều là nước miếng của Đằng Huy, nhưng cậu dường như vẫn không thỏa mãn, vẫn luôn gặm cắn không ngừng.
Trịnh Đằng Huy sờ thấy phía dưới cô đã ướt đẫm, không cắm ngón tay vào mà dựng thẳng người dậy, tụt quần xuống, cây gậy khổng lồ màu đỏ tía liền bắn ra ngoài.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");