Giáo Sư Biến Thái Của Tôi

Chương 48




Truyện được đăng tại AzTruyen.net

"Nói đi!? Rốt cuộc thì tất cả mọi người đang thông đồng với nhau để dụ dỗ em về với Tô Lam phải không hả???"

Nhưng Vũ Thất không trả lời, anh ta chỉ nhìn cô nở nụ cười.

"Để anh thanh toán tiền chỗ này cho!"

Vũ Thất lấy ra vài tờ tiền đưa cho nhân viên đứng gần bàn

"Em cũng về trường sớm đi! Đừng có mà la cà đấy"

Nói xong rồi liền quay lưng cõng Lục Đậu Hũ đi mất

Còn Đường Tịch ngồi tức giận thở phì phò, qua một lúc thì thở dài, cầm ly uống một hớp bia cuối cùng rồi đứng lên đi bộ về trường...

Ngày mới, ngày thi lại cận kề, công cuộc học tập của Đường Tịch vẫn đều đều như trước

Mãi cho đến tối trước ngày thi, cô đang ngồi trên giường ăn bánh kem thì điện thoại lại vang lên tin nhắn từ Tô Lam

"Đã ôn bài hết chưa? Nếu ôn xong rồi thì đi ngủ sớm đi, ngày mai còn dậy sớm để đi thi. Nhớ đấp chăn kĩ vào, tối nay trời lạnh lắm đấy!"

Đường Tịch cảm thấy lòng có chút ấm, sau khi đọc xong rồi cô liền bỏ điện thoại xuống, tiếp tục ăn bánh kem của mình

Đôi khi không cần trả lời, vẫn hiểu được tâm tư của đối phương.

Nhưng mà đối phương là Tô Lam, tâm tư của hắn Đường Tịch cô nào đâu thể biết hết được!

Ngày thi của Đường Tịch cũng trôi qua một cách suông sẽ

Đặc biệt hôm nay đầu óc Đường Tịch minh mẫn một cách kì lạ, làm bài thi rất nhanh đã xong

Quy định của nhà trường, ai đã thi xong thì có thể ra ngoài trước. Nhưng cô lại không ra ngoài mà vẫn còn ngồi trong phòng thi

Chuông báo giờ thi kết thúc, các bạn học đều ào ào đi ra như ong vỡ tổ. Đường Tịch đứng trước cửa chờ bọn Cố Nhanh hợp mặt rồi cùng kéo nhau đi ăn

"Lục Đậu Hũ đâu rồi?"

"Cậu ta á?"

Lạc Hân thở dài nói

"Cậu ta thi xong trước bọn tớ liền vọt ra về để gặp lão công của cậu ta rồi!"

Như vậy Lục Đậu Hũ và Vũ Thất chắc đã hòa lại với nhau rồi!

Đường Tịch gật đầu rồi cười nói cùng bọn Cố Nhanh đi bộ đến quán chè gần trường

"Tiểu Tịch! Hôm nay cậu không đi với giáo sư Tô à?"

Chu Uyên ngồi ăn chè đối diện cô lên tiếng

"Tối tớ mới đi! Bây giờ ăn xong tớ phải về kí túc ngủ một giấc để bù lại hao tổn thể lực trong mấy ngày qua cái đã!"

"Vậy chắc là giáo sư Tô đến rước cậu đúng không?"

"Chắc là vậy!"

Đường Tịch trả lời, một mặt không quan tâm đến vấn đề rước hay là không rước, một mặt thì vẫn ăn lấy ăn để

"Xem ra cậu không thể về kí túc ngủ được rồi"

Cố Nhanh lắc lắc đầu nói

"Tại sao lại không?"

Đường Tịch khó hiểu hỏi lại

Miệng Cố Nhanh chỉ nở nụ cười bí hiểm, ánh mắt hướng về phía sau lưng cô

"Bởi vì ai đó đang đến lôi cậu đi kìa!"

Đường Tịch quay đầu lại 180 độ nhìn về phía sau lưng mình. Quả thật Tô Lam đang đến chổ của bọn cô

"Anh đến đây làm gì?"

Tô Lam nở nụ cười đúng chuẩn soái ca nhìn lại ba người ngồi trên bàn chào hỏi

"A! Giáo sư Tô đừng cười nữa, tim của chúng em sắp tan chảy ra rồi!!!"

Ba người kia đều đồng lọat ôm lấy ngực mình mà nhăn nhó nhìn Tô Lam

Tô Lam buồn cười nhìn ba cô học trò của mình, rồi lại quay sang nhìn Đường Tịch cười thích thú trả lời câu hỏi lúc nảy

"Em nhớ hay là đang giả bộ với anh đây?"

Đường Tịch quay đầu lườm từng người một, lại nhìn về Tô Lam

"Đương nhiên là tôi nhớ, nhưng không phải là buổi tối mới đi hay sao?"

Tô Lam đứng đó lắc đầu, nhếch đôi môi mỏng nói

"Không! Đi ngay bây giờ, mẹ chồng đã nấu đồ ăn xong. Bây giờ chỉ chờ con dâu thi về rồi tẩm bổ thôi!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.