Giáo Sư Biến Thái Của Tôi

Chương 19




Truyện được đăng tại AzTruyen.net

Buổi chiều khi Đường Tịch đang học cái môn khoa học, cái môn mà hay thí nghiệm này nọ...

Đường Tịch nhăn mặt nghe giáo sư già ở trên bục giảng

Môn này chỉ là phụ thôi mà Tô Lam cũng bắt cô phải đến đây để nghe giảng đạo cho bằng được

"Từ nảy tôi nói cái gì, các em đã hiểu hết chưa?"

Giáo sư đứng trên bục giảng nói, nhìn đồng hồ rồi nói tiếp

"Bây giờ còn nửa tiếng, các em hãy làm thí nghiệm và viết báo cáo quá trình xảy ra rồi đem nộp cho tôi!"

Nhìn một mới chất lỏng ở trước mắt, Đường Tịch bắt đầu làm theo lời chỉ dẫn

Lấy mỗi thứ một ít đổ vào nhau, lắc lắc nhẹ.

Ngay khi Đường Tịch cầm dung dịch màu xanh định đổ vào để hoàn thành tác phẩm của mình. Thì lại bị một bàn tay ngăn lại

Bàn tay trắng trẻo, móng tay đều đã được cắt sạch sẽ. Đây không phải là bàn tay của Tô Lam nhà cô hay sao???

"Đừng cho vào!"

"Hả...?"

Đường Tịch từ ngạc nhiên chuyển sang vui mừng, rồi lại nhăn mặt, một bộ dáng quái dị xuất hiện

"Sao vậy? Em làm đúng mà?"

"Sai rồi! Nếu như em không muốn cái mặt biến thành than!"

Tô Lam cao ngạo đứng ở một bên, lấy một ống nghiệm khác rồi làm lại từ đầu đến cuối cho Đường Tịch xem

Những bạn học khác cũng ngưng lại nhìn theo từ động tác của Tô Lam

"Em đã nhìn rõ chưa?"

Tô Lam khoanh hai tay lại nhếch nhẹ môi hỏi

"Đã rõ!"

Đường Tịch cười nói, đúng là bắt được con rùa vàng Tô Lam này đúng là rất có lợi a...

Đường Tịch ngồi xuống viết báo cáo, mắt thấy Tô Lam cũng ngồi kế bên, cô liền nhỏ giọng hỏi

"Sao anh lại ở đây? Đây đâu phải là tiết của anh?"

"Tôi đến đây để học hỏi!"

"Chứ không phải là anh nhớ em, nên mới đến đây à?"

"Em nghĩ nhiều rồi!"

Tô Lam bình thản trả lời, nhưng Đường Tịch vẫn cứ nghĩ Tô Lam đến đây là vì cô. Vì vậy cả buổi học Đường Tịch cứ như kẻ điên ngồi cười một mình

******

"Nói đi? Từ lúc vào trường dạy anh đã được bao nhiêu người tỏ tình rồi?"

Sau khi học xong Đường Tịch liền theo Tô Lam về nhà ăn ké.

Khi đang lục đồ ăn vặt trong ngăn tủ thì Đường Tịch phát hiện ra 5 bao thư, lén mở ra xem thì cô mới biết hóa ra là thư tỏ tình gửi đến bạn trai của mình

"Không nhớ rõ!"

"Không nhớ rõ là sao hả? Anh mau nói cho em biết đi chứ?"

"Có rất nhiều lần tôi được tỏ tình bằng miệng, nên... tổng cộng bao nhiêu lần thì thật sự tôi không nhớ rõ!"

Tô Lam ngồi đó, trên tay cầm tờ báo, nhìn cô mỉm cười nói

"À... đúng rồi... tôi nhớ được một lần..."

"Hả? Một lần? Là ai vậy?" Đường Tịch nghiến răng nói

"Là em đó! Không phải em tỏ tình với tôi bằng lời nói à?"

Nghe vậy Đường Tịch liền cười, ngọt ngào tràn ngập trong lòng cô

"Vậy anh có biết vì sao em lại tỏ tình với anh không?"

"Không phải là vì lúc đó em thấy thân hình tôi khi đang cởi áo à?"

Đường Tịch không xấu hổ ngại ngùng khi bị Tô Lam vạch trần, cô bổ nhào lên người hắn, ngón tay sờ dọc theo đường môi mỏng, nhẹ giọng nói

"Em thừa nhận, lúc đó là vì em muốn ăn anh..."

"Vậy còn bây giờ?"

Tô Lam nhìn Đường Tịch nằm trên hỏi

"Còn bây giờ thì em cũng vẫn muốn ăn anh nhưng lại kèm theo tình yêu của em!"

Ánh mắt tĩnh lặng của Tô Lam nhìn cô. Ánh mắt ấy hình như chưa rất nhiều điều mà Đường Tịch chưa biết

Tô Lam lật người đè Đường Tịch nằm dưới, không nói lời nào áp môi mình xuống

Đường Tịch cũng không ngạc nhiên, rồi nằm yên đó mà hưởng thụ

Làn môi mỏng ấm nóng lướt trên bờ môi dày, rồi lại từ từ tiến xuống, dọc theo cái cổ trắng nỏn, xương quai xanh khêu gợi của Đường Tịch mà cắn, để lại dấu vết ửng đỏ.

Tô Lam càng cuối người xuống thấp thì càng khiến nơi tư mật của hai người áp sát vào nhau hơn

Nhưng rồi ngay tại thời điểm này thì Tô Lam lại dừng, hắn ngồi dậy nhìn cô

"Sao vậy?"

Đường Tịch quỳ gối trên sofa, choàng hai tay ra sau ôm lấy cổ Tô Lam hỏi

"Em thật sự yêu tôi?"

"Đúng vậy!"

"Nhưng nếu sau này tôi làm em đau thì sao?"

"Làm đau? Khốn kiếp Tô Lam! Có phải anh có người phụ nữ khác ở ngoài đúng không?"

"Không!"

"Không có thật à?"

"Thật!" Tô Lam gật đầu, rồi lại nói

"Trả lời câu hỏi của tôi đi? Nếu sau này tôi làm em đau thì em sẽ làm gì?"

"Nếu có một ngày như vậy! Thì em sẽ hận anh đến chết, sẽ rời khỏi anh, sẽ không nhìn mặt anh, sẽ không quan tâm đến anh nữa! Cho nên..."

Đường Tịch chớp mắt, hai ngón tay ở phía sau cổ khẽ xoắn vào nhau

"Cho nên! Tô Lam, anh đừng làm em đau nhé?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.