Truyện được đăng tại AzTruyen.net
"Đường Tịch! Cậu có biết gì không?"
"Hả sao thế?"
Đường Tịch ngồi trên giường đang cày game, nghe Cố Nhanh hỏi
"Cậu? Hình như mập ra thì phải?"
Tay đang đánh game thì đột nhiên dừng lại
"Mập? Nhìn tớ mập lắm à?"
Đường Tịch quay lại nhìn Cố Nhanh nhăn mặt nói
"Đúng vậy! Đâu chỉ riêng Cố Nhanh thấy? Bọn tớ cũng thấy cậu mập ra mà!"
Lạc Hân cũng gật đầu nói
Đường Tịch nhìn ba người trong phòng, đang muốn phản bác, nhưng rồi nghĩ lại...
Từ lúc quen biết Tô Lam đến giờ, đúng là cô được ăn uống thỏa thích.
Nhất là kì nghỉ đông vừa qua!
"Nói đi? Có phải cậu đã có người yêu rồi đúng không? Nên mới mau mệp như vậy? Khai báo mau lên?!"
Cố Nhanh hung tợn trừng mắt nói
"Đã nói là có ai nào đâu!"
Đường Tịch rùng mình trước ánh mắt của Cố Nhanh. Nhưng vẫn cứng đầu cứng cổ chối bỏ
"Hừ! Còn chối? Nói đi có phải cậu đang quen giáo sư Tô đúng không?"
Cố Nhanh nhếch môi, mắt khẽ ra hiệu với Lạc Hân và Chu Uyên, giọng điệu chắc chắn nói
Vừa nghe, Đường Tịch liền giật bắn người, vội vàng ngước lên nhìn Cố Nhanh
Cố Nhanh trên tay cầm cái điện thoại lắc qua lắc lại, nở nụ cười rùng rợn
Từ... từ khi nào thì điện thoại cô nằm ở trong tay Cố Nhanh rồi???
Trong điện thoại đều là những tin nhắn mà cô và Tô Lam, còn cả lịch sử cuộc gọi nữa!
"Mau... mau trả điện thoại lại cho tớ!"
Đường Tịch như bay đến giật điện thoại lại.
Ám khí tích tụ cả căn phòng!
Nhìn ba gương mặt mang tính chất động là giết kia!
Cô khẽ nuốt nước bọt cái ực!
Thôi rồi! Lần này Đường Tịch cô chết không toàn thây!!!"
******
"Cậu nói chuyện giáo sư Tô bị gay là do cậu hiểu lầm thôi à???" Lạc Hân ngồi cắn hạt dưa nói
"Đúng vậy!"
"Cậu và giáo sư Tô chỉ mới quen nhau đây thôi?" Chu Uyên cũng tham gia vào đội ngủ tra khảo
"Đúng vậy!"
"Vậy? Cậu và giáo sư Tô đã vượt rào chưa?"
Cố Nhanh chớp hai mắt đầy đen tối nhìn
"Chưa! Anh ấy không muốn vượt!"
Đường Tịch cầm que kem ăn, vị lạnh của kem như muốn làm lưỡi của cô đông cứng
"Ừm... ừm... Cũng phải thôi! Với thân hình này của cậu thì ai mà dám đụng vào?"
"Chết tiệt! Cố Nhanh cậu có cần nói quá vậy không???"
Đường Tịch nhào qua đưa tay lắc cái cổ của Cố Nhanh tức giận nói
"Mà khoan! Tiểu Tịch, theo như cậu nói thì hai người chính thức yêu nhau? Nhưng mà..."
"Nhưng sao???"
"Nhưng mà hôm qua tớ thấy giáo sư Tô đang uống nước với một siêu siêu cấp mĩ nữ trong quán cafe ở con hẻm gần trường ấy!"
Lạc Hân gãy gãy cái đầu, e dè nhìn Đường Tịch nói
"Cậu thấy?"
"Đúng... đúng vậy! Tớ thấy hai người còn nói chuyện cười đùa vui vẻ nữa"
Lạc Hân như không có chuyện gì làm, lại đi đổ thêm dầu vào lửa vậy...
"Khốn kiếp! Tớ đi tìm Tô Lam đây!"
Đường Tịch đứng phắt dậy, rút que gỗ của kem trong miệng ra, ném xuống đất. Hùng hổ cầm lấy balô đi ra khỏi phòng
"Ấy ấy! Đường Tịch... cậu đừng nói cho giáo sư Tô biết là tớ nói chuyện này cho cậu đấy nhé?"
Tiếng Lạc Hân nói với theo
"Được!"
******
"Tô Lam! Anh đâu rồi?"
Đường Tịch một chân đạp thẳng cửa nhà của Tô Lam nói
"Lại chuyện gì nửa?"
Người Tô Lam dựa vào sofa, trên đùi để cái laptop, mở miệng nhàn nhạt hỏi
Đường Tịch bước tới, ngồi xuống kế bên Tô Lam
"Em hỏi anh! Hôm qua có phải anh đi uống nước với cô gái nào đúng không???"
"Ai nói cho em biết?"
"Là Lạc Hân! Anh nói đi, có phải hay không?"
Chính xác thì Đường Tịch đã bán đứng Lạc Hân một cách đường đường chính chính!
"Đúng rồi thì sao?"
Miệng tuy nói nhưng tay thì vẫn cứ gõ liên hồi lên bàn phím
"Nói đi? Cô gái đó là ai? Tên gì? Nhà ở đâu? Có quan hệ với anh như thế nào? Sao anh và cô gái đó lại gặp nhau vậy hả???"
Tô Lam ngẩng đầu nhìn, ánh mắt nhìn cô như nhìn đứa con nít đang làm loạn để đòi kẹo vậy.
Hắn trầm ngâm, đưa tay ra nhéo lấy má của Đường Tịch, thờ ơ nói
"Em đã làm bài tập tôi giao về nhà chưa?"
"Rồi!"
"Vậy tốt!"
"Chết tiệt! Anh đừng có đánh trống lãng! Mau nói cho em. Cô gái đó rốt cuộc là ai?"
"Người đi xem mắt!"
Tô Lam thờ ơ nói, rồi mắt lại dán vào laptop
"Xem... xem mắt?"
Đường Tịch mở to mắt ra, lòng nóng như lửa đốt, cô lay lay cánh tay hắn, hối hả hỏi
"Vậy cô gái đó có đẹp hơn em không?"
Tô Lam lại lần nửa quay đầu nhìn Đường Tịch từ trên xuống dưới, nhã nhặn buông từng chữ
"Đẹp hơn em nhiều!"