Giả Vương Bình Thiên Hạ

Chương 92: 92: Chiếu Chỉ Diệt Mẫu Tử




"Đông nhi..! Đây là điểm con không bằng Bệ Hạ..!"

Dừng lại một chút, Lý Tĩnh Tĩnh tiếp tục lên tiếng.

"Những Hoàng Tử còn lại cũng không có sánh bằng Bệ Hạ..!"

Vị Hoàng Đế này làm như vậy có quá nhiều mục đích có thể đạt được, trước chấn chỉnh không khí bên trong Thành Hổ Quân, điều mà Tiên Đế trước đây đã không làm được.

Thứ hai nữa là có thể thử lòng toàn bộ các đại thần cùng Quý Tộc bên trong Đại Thành, xem người nào có thể đáng tin, người nào có thể loại trừ.

Nàng dám chắc lần này mũi kiếm mà vị Bệ Hạ kia nhắm đến là những gia tộc lâu năm như Lý gia mình, tuy nhiên Lý gia cũng không ngu, không để cho Bệ Hạ tìm được cớ để khai đao.

Còn một số mục đích chính trị nữa, nói thật nàng cũng nhìn không thấu đó là cái gì.

Tên Hoàng Đế này tạo cho nàng một loại cảm giác khá là khó đoán, không biết nơi nào mà lần.

"Mẫu Phi..! Ngài nghĩ xem tiếp theo chúng ta phải nên làm sao..?"

Nguyễn Văn Đông cũng là người thông minh, suy nghĩ một chút cũng đoán ra phần nào dụng ý của Nguyễn Văn Chương.

Nhưng hắn cũng không biết bước tiếp theo tên Tứ Đệ này của mình sẽ làm gì nữa, liệu có đối phó với lại hắn hay không.

Đối phó mình..? Nguyễn Văn Đông không khỏi ớn lạnh.

Bệ Hạ đưa ra Lệnh Giới Nghiêm kia, còn một mục đích nữa là muốn ép những Hoàng Tử như hắn tạo phản rồi lấy cớ diệt luôn một thể.

Kế hoạch thành công quá phân nữa, không phải đại ca hắn cùng tam đệ đã chạy khỏi Kinh Thành rồi sao..?

"Nếu như con ở vị trí của Bệ Hạ..! Con sẽ làm gì tiếp theo..!"

"Mẫu Phi..! Con..!"

Nguyễn Văn Đông nhìn trước nhìn sau cẩn thận một lần.

Mồ hôi trên trán của hắn cũng rịn ra.

Lời này cũng có thể nói được hay là sao..?

Tai vách mạch rừng, nó mà rơi vào trong tai của Bệ Hạ, chẳng những hắn, mẹ của mình cũng phải ra pháp trường a.

Nguyễn Văn Đông hành động trong vô thức cũng không có biết, bản thân mình hiện tại mỗi khi nhắc đến vị Bệ Hạ kia.

Không còn nghĩ y là thằng nhóc miệng con hôi sữa như trước đây, mà bên trong còn là kính ý, là sự sợ hãi, như năm xưa mình đối diện với lại Phụ Hoàng một dạng.

"Được rồi..! Trước hết con về nói lại với cậu của con, không cần chia phe lập phái như trước đây nữa..!"

"Lý gia chúng ta cần phải chống lại hai nhà Hàn gia cùng Uông gia, Bệ Hạ nếu như có chính sách gì mới tổn hại đến Quý Tộc, cũng phải làm theo đi..!"

Lý Tĩnh Tĩnh cũng cảm thấy lời nói vừa rồi của mình không được đúng cho lắm, nơi này không có ai, nhưng cũng không có gì là tuyệt đối, nếu mà những lời này lọt vào tai của vị Bệ Hạ kia, hậu quả đúng là khó tưởng tượng.

"Mẫu Phi an tâm..! Nhi thần sẽ đem những lời này truyền lại cho cậu..!"

Những lúc trời mưa thì nên tìm nơi trú tránh, Bệ Hạ bây giờ đại thế đã thành, không một thế lực nào dám chống lại, những lúc như thế này cần phải nép mình chờ thời, đợi cơ hội thật tốt mới có được đông sơn tái khởi.

"Thái Phi Nương Nương..! Không tốt..! Bên ngoài có rất nhiều người của Cấm Vệ Quân cùng Nội Vụ Phủ Mã Tiến tổng quản tiến đến..! Bọn họ nói..!"

"Họ nói thế nào..?"

Nguyễn Văn Đông trái tim như muốn trào lên cuống họng, không lẽ tên Hoàng Đế kia biết hắn đang ở nơi này, muốn ra tay đối phó, diệt cỏ tận gốc đó chứ.

"Bọn họ nói phụng theo mệnh lệnh của Bệ Hạ, đến nơi đây tuyên đọc Thánh Chỉ..!".

"Thánh..! Thánh Chỉ..!"

Tay chân rụng rời, Nguyễn Văn Đông chút nữa là không giữ nổi thân mình.

Mễ Thành hiện bây giờ hai từ cấm kỵ nhất chính là Thánh Chỉ của Bệ Hạ.

Một khi nơi nào có Thánh Chỉ, nơi đó sẽ có cảnh thây chất thành núi, máu chảy thành sông.

Tờ Thánh Chỉ kia trở thành tấm bùa đòi mạng mà không có bất kỳ người nào muốn gặp.

Lần này hắn thật sự tiêu đời rồi.

"Phi Lan..! Ngươi ra bên ngoài mời các vị đại nhân nhập cung trước, Bổn Cung chuẩn bị một chút sẽ lập tức ra ngay..!"

Lý Tĩnh Tĩnh bên trong cũng không hề bình tĩnh như thế, nàng nghĩ lần này mọi tính toán của mình có vẻ như sai lầm rồi, vị Bệ Hạ kia là muốn đem mình cùng Lý gia diệt luôn một thể hay là sao đây..?

Nhưng chuyện đã đến nước này, có muốn hối hận cũng đã không kịp nữa rồi, giờ này ra bên ngoài đối mặt xem Bệ Hạ muốn làm sao xử lý hai mẹ con mình đây.

"Đông nhi..! Con có sợ hay không..?"

"Mẫu Phi..! Con không có..!"

Hắn đây là đang nói dối

Trong lòng ngoài sợ ra thì vẫn còn thêm oán hận người mẹ này của mình, nếu như không có mưu kế của bà ta, bây giờ mình đã chạy ra bên ngoài Mễ Thành cùng Nguyễn Văn Vũ rồi, có đâu như chim lồng cá chậu như bây giờ.

"Tốt lắm..! Như vậy mới là con ngoan của mẹ..! Đi thôi..!"

Khẩu thị tâm phi Lý Tĩnh Tĩnh nàng cũng nhìn ra được, cũng không thể trách nó được mà, mọi chuyện giờ nhìn theo ý trời vậy.

"Phụng thiên thừa vận..! Hoàng Đế chiếu viết..! Thái Phi Lý Tĩnh Tĩnh tài đức hơn người, lễ nghi đầy đủ, trung trinh vớ Tiên Đế..! Những điều này Trẫm đều biết rõ.!"

Là muốn ta chôn cùng với Tiên Đế hay sao..? Lý Tĩnh Tĩnh trong lòng run sợ một cái, chiêu nâng lên để giết này nàng gặp quá nhiều rồi mà.

"Nay sắc phong Lý Thái Phi làm Hoàng Thái Hậu, di chuyển đến Từ Ninh Cung..! Khâm thử..!"

"Cái gì..!"

Nguyễn Văn Đông đám người trọn trừng mắt, không phải là chiếu chỉ muốn giết mẹ con bọn họ hay là sao..?

Vì sao lại có chuyện lạ đời như thế kia..?

"Đông Vương Điện Hạ..! Ngài muốn phản đối Thánh Chỉ của Bệ Hạ hay sao..?"

Mã Tiến như cười như không, liếc mắt một cái, hai hàng Cấm Vệ Quân ánh đao sáng loáng, đem Nguyễn Văn Đông khống chế lại.

"Không..! Không..! Mã Tiến tổng quản, đây chỉ là hiểu lầm, là Bản Vương vui mừng quá độ không kìm chế được cảm xúc nên phản ứng thái quá, xin ngài bỏ qua...!"

"Thái Phi nương nương.!"

Mã Tiến ra hiệu cho đám Cấm Vệ Quân rút lui, Bệ Hạ từng có nói qua với hắn, nếu mà Đông Vương bên cạnh phản ứng có chút thái quá, thì cho y một chút bài học, chứ cũng không thật làm gì y.

"Bổn Cung tiếp chỉ..! Tạ ân điển của Bệ Hạ..!"

Lý Tĩnh Tĩnh thở hắc ra, tên Hoàng Đế này cũng thật sự rất biết cách hù dọa người, vài lần như thế này chắc nàng đau tim mà chết mất.

"Mã Tiến tổng quản..! Bổn Cung muốn hỏi vị Anh Đào Thái Hậu bên Từ Ninh Cung hiện tại..!"

Sắc phong mình làm Thái Hậu, còn được chuyển vào Từ Ninh Cung, như vậy Mã Anh Đào phải làm sao?

Cô ta phải làm như thế nào đây..?

"Nương Nương..! Tiền nhiệm Thái Hậu hiện tại đã bị Bệ Hạ đưa vào Lãnh Cung..!"

Nhận tiền của người ta, như vậy cũng nên giúp đỡ người ta một chút, tin tức này cũng không phải cơ mật gì, không bao lâu nó sẽ lan truyền ra toàn bộ Hoàng Cung thôi..

...

"Thành Hổ Quân là quân đội của Hoàng Thất, lại đi tấn công Hoàng gia, tội không thể tha.

Niệm tình bao nhiêu năm qua hết lòng trung thành với Hoàng gia, nay phạt mỗi người vô ý tham gia sự kiện ba mươi gậy, cắt ba tháng lương, cấp bậc giảm xuống một cấp...!".

"Phụ thân..! Qua chuyện lần này con nghĩ Thành Hổ Quân đã hoàn toàn nắm trong tay Bệ Hạ, không ai dám có ý nghĩ khác nữa..!"

Tào Kính đem tin tức mà thám tử gia tộc truyền về, có chút cảm khái.

Không cần nói rõ hắn cũng tưởng tượng ra khung cảnh khi đó đồ sộ ra sao, mấy ngàn người bị đánh, xong còn hối lỗi tạ ân Bệ Hạ.

Bây giờ một lời nói của Bệ Hạ bọn họ xem như lời của ông trời, răm rắp nghe theo, thủ đoạn này đúng là lợi hại.

"Trước nắm Cấm Vệ Quân, sau nắm Thành Hổ Quân, binh mã trong tay Bệ Hạ hiện tại đã hơn mười ngàn tinh binh, thế cục Đại Thành sắp ổn định lại rồi..!"

Tào Hòa gật đầu, càng nghĩ càng cảm thấy phụ thân mình có ánh mắt nhìn xa, tình cảnh như vậy nếu chống đối với Bệ Hạ, chỉ có con đường diệt vong..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.