Giả Vương Bình Thiên Hạ

Chương 22: 22: Tịnh Quốc Công




"Két..!"

"Hồi đại nhân..! Thuộc hạ đã điều tra qua, người của chúng ta phái đi tất cả đều trở lại đầy đủ, không có người nào vắng mặt..!"

Lý Hùng đẩy nhẹ cửa phòng, nhìn Lý Đồng Văn âm trầm gương mặt, hắn là không dám có nữa điểm chậm trễ, nhanh chóng hội báo chuyện mà Lý Đồng Văn bảo hắn đi làm gấp tối nay.

Thật là khó hiểu..! Không biết đại nhân cùng Khánh Vương đã nói những gì..? Trong lòng Lý Hùng tràn đầy suy tư.

Kể từ lúc rời khỏi Tư Âm Huyện Phủ, Lý Đồng Vân thần sắc liền khác thường, người cũng mất bình tĩnh hơn trước, truy cứu nguyên nhân tất cả là vì ông ta đi gặp Khánh Vương mà nên, biến hóa của Lý Đồng Vân cũng là vì Khánh Vương.

Hắn kỳ quái chính là điểm này, thiên hạ đồn đại Khánh Vương không phải là một người rất là bình thường, còn có chút ngốc nữa.

Đại nhân nhà mình vốn được cho là thông minh tuyệt đỉnh, tài trí hơn người, làm thế nào lại có thể không đối phó được với lại tên Khánh Vương cỏn con kia.

Nếu như Lý Đồng Vân hiện tại biết được những gì mà Lý Hùng suy nghĩ, hắn sẽ rất tức giận mắng to.

Khánh Vương tên đó nào có phải là tên ngu ngốc gì, nếu y vô năng có thể đem một người lão luyện như Lý Đồng Vân hắn hù dọa đến lạnh sống lưng như vậy hay là sao..?

"Chết..! Trúng kế..!" Lý Đồng Vân đứng lên, gương mặt lộ ra vẻ hoảng hốt.

Khi rời khỏi gian phòng của Khánh Vương kia, hắn luôn vì chuyện bị thuộc hạ bán đứng mà trong lòng vẫn canh cánh không yên, hắn muốn để cho Lý Hùng điều tra xem là tên nào đã phản bội hắn, đem hắn bán đi, nên mới bảo Lý Hùng đi điều tra chuyện này.

Hắn thầm nghĩ nếu điều tra được, dù tên đó có chết trong tay của Khánh Vương đi chăng nữa, người nhà của y, hắn tuyệt đối sẽ không có bỏ qua.

Nhưng giờ này xem ra, chẳng có người nào bán đứng hắn cả, tại hắn thần hồn nát thần tính thế cho nên mới bị Khánh Vương lừa.

"Đại nhân..!"

"Haiz..!"

Lý Đồng Vân cũng không có giấu Lý Hùng, đem chuyện mình gặp Khánh Vương vừa qua nói lại cho Lý Hùng nghe.

Đây cũng nên tự trách hắn một phần, hắn nên tin tưởng người do Lý gia đào tạo, bọn họ tuyệt đối trung thành, dù có bị bắt thì cũng sẽ dùng thuốc độc cất giấu bên trong để tự tử, hiếm khi có chuyện bọn chúng đem chủ tử phía sau màn khai ra.

Tất cả là do Lý Đồng Vân hắn có tật giật mình, cũng là vì khí tràng của Khánh Vương quá mạnh, áp lực kia làm cho hắn không chống đỡ nỗi thành ra sơ xuất.

"Đại nhân..! Vậy chúng ta còn có nghe lời của Khánh Vương nữa hay không..?"

Lý Hùng cũng là cảm thán một chút, đến bây giờ hắn cũng còn không có nghĩ ra, tay Khánh Vương kia có cái gì đặt biệt, vì sao đại nhân nhà mình lại hoảng loạn đến như vậy.

"Làm..! Dĩ nhiên là phải làm..!" Lý Đồng Vân không một chút do dự gật đầu một cái.

"Nhưng là đại nhân..! Quản Hàm Tri Phủ cũng không phải là người dễ đối phó..!" Lý Hùng trở nên lo âu hơn hẳn.

Khánh Vương đồng ý không truy cứu chuyện Lý Đồng Vân cho người điều tra mình, bỏ qua chuyện này, tuy nhiên không phải tay Khánh Vương kia nhân từ gì, mà là có điều kiện kèm theo.

Theo đó, để được xóa bỏ trách nhiệm, Khánh Vương ra lệnh cho Lý Đồng Vân điều tra thu thập bằng chứng phạm tội của Quản Hàm Tri Phủ dâng lên cho ông ta.

Thời gian muộn nhất la sau ngày Khánh Vương đăng cơ làm Hoàng Đế.

Nhưng Lý Hùng hắn thấy chuyện này không có dễ làm một chút nào cả.

Quản Hàm người này không phải là hạng người dễ đối phó, chỗ dựa phía sau của Quản Hàm là Hình Bộ Thượng Thư La Vĩnh Tài.

Sau lưng La Vĩnh Tài là cây đại thụ Tam Hoàng Tử Hộc Vương, xuất thân của y cũng thuộc hàng quý tộc, không hề dễ dàng để có thể vặn đổ người này.

Thêm nữa giờ bọn họ cũng biết Khánh Vương trên thực tế không có bằng chứng gì uy hiếp đám người mình, tốt nhất là nên đứng bên ngoài chuyện này sẽ tốt hơn.

Nói nữa vị La Vĩnh Tài kia cùng Thương Bộ Thượng Thư Lý Đồng Quý của bọn họ cũng là bằng hữu lâu năm, giao tình không tệ, hai nhà còn thường xuyên liên hôn, có thể nói nếu không cần thiết, chuyện này cứ nên mắt nhắm mắt mở cho qua đi.

"Ngươi không hiểu..! Cứ chiếu theo lời của ta nói đi làm đi..!"

Có những chuyện Lý Đồng Vân hắn cũng không thể nào nói quá rõ ràng cho Lý Hùng này biết được.

Nhưng hắn hiểu rõ trong lòng của Lý Hùng đang nghĩ gì, thậm chí cả Lý gia đang nghĩ gì, tuy nhiên hắn không thể không làm như vậy.

Nguyễn Văn Khánh người này mang đến cho hắn cảm giác quá thần bí cùng cường đại, chỉ có những người nào thật sự chính diện đối mặt với lại y, mới hiểu được loại áp lực kia lớn đến như thế nào, theo hắn thấy Khánh Vườn người này không phải người ngốc như thiên hạ đồn thổi, tương lai sau này của Đại Thành Vương Quốc như thế nào, thật sự quá là khó đoán, hắn không muốn mạo hiểm.

"Còn nữa..! Gửi thư lên Mễ Thành, nói với lại phụ thân của ta, bảo ông ấy cố gắng giữ vị trí trung lập, không cần phải đi quá gần với lại Đông Vương nữa..!" Trước khi Lý Hùng rời đi, Lý Đồng Văn còn căn dặn thêm một câu.

Đại Thành Quốc với sự kiện Khánh Vương sắp đăng cơ làm vua đã trở nên khó đoán hơn bao giờ hết.

Khánh Vương không hề ngốc, là một người rất thông minh, phía sau lại có Ánh Vương làm chỗ dựa, còn có Thái Phó Phan Đình Phong giúp đỡ, thân phận cũng là chính thống.

Y có quá nhiều ưu thế như vậy, hắn đoán khả năng mấy vị đại ca của y như Vũ Vương, Đông Vương, Hộc Vương sẽ không phải là đối thủ, bọn chúng như một mực chống lại Khánh Vương đến cùng, chỉ sợ sẽ không có kết cục gì tốt.

Là một thành viên của Lý gia, hắn cũng là không có hy vọng gia tộc của mình vì chuyện này mà phải gặp tai ương.

"Đại nhân an tâm, tôi sẽ chuyển cáo lại cho Thượng Thư đại nhân..!" Lý Hùng bên ngoài trả lời như thế, nhưng bên trong lại lắc đầu.

Hắn là từ Lý gia chủ gia đi ra, hắn hiểu nhiều thứ gai góc bên trong, vị Đồng Quý Thượng Thư kia tuy xem trọng nhất là Lý Đồng Vân, nhưng để nói chỉ dựa vào lời nói của Lý Đồng Vân hiện tại liền muốn ông ta thay đổi thái độ cũng như quan hệ của hai nhà Lý, La là có chút không được thực tế cho lắm.

...

"Lý gia đời trước đi theo Thái Tổ đánh giang sơn, sau được phong làm Tịnh Quốc Công, danh tiếng rất lớn, nhưng sau khi vị Tịnh Quốc Công kia qua đời, tình cảnh đã không còn được như trước..!"

Nguyễn Văn Chương cầm lấy ngòi bút, viết lên một số tên tuổi lớn cùng các thế lực bên trong Đại Thành Quốc, có được những tư liệu quý này, ngoài chuyện hỏi thăm manh mối từ Nguyễn Nhật ra, hắn còn uy hiếp Lý Đồng Vân nói ra cho hắn biết một số bí tân của triều đình.

Đương nhiên rồi, nếu như đã quyết định đi trên con đường Đế Vương này, hắn phải nghiên cứu rõ ràng những thế lực cùng cách cục ở bên trong triều đình hiện tại, ai là bạn, ai là thù, người nào có thể lôi kéo được, người nào cần phải loại bỏ, hắn phải biết cùng nghiên cứu kỹ một chút.

Cũng may đời trước của hắn đã từng làm đến Chủ Tịch một huyện, đối với mấy chuyện đấu đá nội bộ này hắn cũng khá là sành sỏi, nếu như không cũng không thể nào tại chưa đến ba mươi tuổi hắn đã lên làm chức Chủ Tịch Huyện.

Chức quan mà nhiều người mơ ước cả đời cũng chưa chắc làm được, ngoài yếu tố hắn có chỗ dựa mạnh ra, tài năng cũng tranh đấu chính trị cực mạnh là không thể nào thiếu được.

"Hình Bộ Thượng Thư La Vĩnh Tài là người của Hộc Vương, nghe đâu vì để có được cái gật đầu của La Vĩnh Tài, Hộc Vương đã bỏ ra không ít tiền bạc lẫn mỹ nữ..!"

Kế tiếp Nguyễn Văn Chương nghiên cứu qua tay Thượng Thư thứ hai, người chưởng quản Hình Phạt trong thiên hạ, tương đương với lại Chánh Án tối cao thời hiện đại, người này kể từ khi Tiên Đế còn sống cũng đã âm thầm đi theo Nguyễn Văn Hộc.

...

((P/s: Chương thứ hai đưa lên, cầu đề cử của các bạn a..)).


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.