Giá Như Anh Chưa Từng Biết Em

Chương 92




“Takashi, chuẩn bị đi Canada thôi, anh cũng chuẩn bị đồ đi, lần này chúng ta sẽ xa nước Nhật hơi lâu đó”

“Thế đi đâu bây giờ…”

“Montreal, như em đã nói từ trước, sau đó…”

“Chúng ta cứ giải quyết từng thứ một, không có gì phải lo cả…”

“Em hiểu rồi, cảm ơn chồng.”

Họ lên đường bay tới Canada.

Đến Canada, họ đến ở tại căn nhà mà trước đó Haruka đã mua, người chủ khu đất cũng đã rất già, và có lé cũng khá thân với Haruka…

“Anh định thu xếp mấy nữa đi Vancouver gặp mẹ, đằng nào giờ mẹ cũng làm ở Canada nên tốt nhất là nên ở gần mọi người nhiều hơn nếu có điều kiện…”

“Thế thì em sẽ thu xếp, nhưng mà hiện tại em vẫn thích ở đây hơn, mặc dù mùa đông ở đây đôi khi rất lạnh, nhưng mà điều kiện sinh sống ở đây tương đối tốt…”

“Ở đây mọi người đều nói tiếng Pháp, có lẽ anh cũng nên học một chút…”

“Phải rồi, với lại em phải sớm tìm việc vậy, có lẽ là em vẫn có thể xin cấp phép làm dịch vụ luật địa phương”

“Thật sao, em đã có chứng chỉ hành nghề luật ở Canada rồi sao…” – Takashi bất ngờ.

“Tất nhiên rồi…” – Haruka điềm nhiên nói.

Chợt có tiếng chuông cửa, Haruka ra mở cửa ra và…

“Hẳn cô là Haruka Kaneki phải không, tôi muốn báo cho cô một tin buồn, bà Clara Winston, chủ của mảnh đất này đã qua đời…”

“Vậy sao, có thể cho tôi địa chỉ và thời gian để tôi có thể đến viếng bà ấy lần cuối không…”

“Rất sẵn lòng, hi vọng cô và người nhà có thể tới thăm và có mặt đầy đủ…”

“Vâng, tạm biệt”

Nói xong, Haruka đi vào và thuật lại cho Takashi nghe…

“Vậy sao, có lẽ bà ấy cũng coi em như một người bạn thân đó, em nên trân trọng điều đó…”

“Phải rồi, em…”

Lại có tiếng chuông cửa, Haruka đi ra và…

“Chào chị, Haru-sama, chị chuyển nhà mà chẳng nói với em một tiếng gì cả, phải dò ra mãi mới biết chị ở đây, không ngờ chị lại chuyển đến Canada đó…” – Andrea tìm đến tận nơi.

Haruka không quan tâm, cô đóng cửa lại, đi vào nhà và…

“Không có gì đâu, giao nhầm bưu kiện thôi…”

“Thế thì không có gì đáng quan tâm lắm.” – Takashi trả lời.

Một lúc sau, trong khi Haruka và Takashi đang xem TV, có một tờ giấy chạy ra từ máy fax nói rằng họ đã đặt một bưu kiện đến khu vực này, nó đã được giao đến, Haruka lấy làm lạ nhưng vẫn ra mở cửa và mang bưu kiện vào trong, bưu kiện được đóng trong thùng giấy Các-tông, lúc mở ra thì…

“Chào chị, Haru-sama, em phải dùng cách này mới gặp được chị…”

Haruka không nói gì thêm, đóng bưu kiện lại và mang gửi trả lại dịch vụ chuyển phát nhanh…

“Có vấn đề gì không, vợ anh…”

“Không đâu”

Bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại, là cuộc gọi từ Nhật Bản…

“Haru, Miyuu-chan gọi điện cho em…”

Haruka nghe máy, Miyuu nói từ đầu dây bên kia từ văn phòng luật.

“Haruka-senpai, chuyện là vừa mới động đất ở Tokyo xong, nên có khi văn phòng hơi ngổn ngang, may mắn là máy tính của chị vẫn hoạt động được tốt nhưng mà bình hoa thì vỡ hết rồi ạ…”

“Thể sao, chị xem bản tin trên TV rồi, bình hoa vỡ rồi thì thôi, nhưng mà chưa nói là tập tài liệu chị để riêng ở trong kệ số 8, sách chị để trên bàn, giở trang số 63, có hướng dẫn chi tiết đó, scan lại hết đống tài liệu và gửi càng sớm càng tốt, máy photocopy còn hoạt động được không, Miyuu-chan ?”

“Em chưa kiểm tra ạ, nếu có vấn đề gì em sẽ báo lại cho Rikka-chan, cô ấy sẽ kiểm tra lại ạ…”

“Cố gắng gửi chị càng sớm càng tốt, nếu có vấn đề gì, cứ gọi cho chị, hiện tại chị chưa thể bay về Nhật được, cứ cố gắng giữ văn phòng hoạt động như bình thường…”

“Vâng ạ…” – Miyuu-chan vừa ngắt lời thì Haruka cúp máy…

“Vừa mới có động đất ở Tokyo sao” – Takashi gặng hỏi…

“Vâng, nhưng mà không phải lo đâu, vừa rồi em hỏi mẹ, mẹ nói là bố và Naomi vừa mới cất cánh từ Tokyo được 5 phút thì động đất xảy ra, chắc không có vấn đề gì đâu, vài tháng sau mình về vẫn check lại được mà, có chăng là vỡ mất vài bình gốm thôi…” – Haruka điểm tĩnh nói…

“Thiệt tình, em bình tĩnh thật đó Haru…” – Takashi tặc lưỡi…

Miyuu-chan, ngay khi Haruka vừa cúp máy thì nhấc máy lên báo cho Rikka-chan, là thư kí văn phòng luật, cũng là một luật sư tư vấn như cô, về chiếc máy photocopy bị hỏng, sau khi báo xong, có tiếng cửa mở, người đi vào là…

“Miyuu-chan, mọi chuyện ổn chứ, bao giờ Haruka-chan mới về ?” – Makoto mở cửa ra và nói.

“Chị làm em giật mình đó, Mako-nee, nói chung là hiện giờ do Haruka-senpai không ở đây nên em sẽ tiếp quản hoạt động của văn phòng, ai ngờ lại xảy ra động đất lúc này, em có thể mượn những chiếc laptop cũ của chị không…”

“Cũng được, chị có hai cái, chiều chị sẽ mang qua, sẵn tiện chị mang bento đến, ăn đi kẻo nguội…”

“Vâng, em cảm ơn chị, Mako-nee”

Lại có cuộc gọi đến văn phòng luật sư của Haruka, lần này người gọi là…

“Alo, đây văn phòng của luật sư Haruka Kaneki phải không ạ, chị ấy hiện tại có ở văn phòng không ạ ?”

“Rất tiếc phải nói với anh là luật sư Kaneki đã đi vắng nhiều tháng, hiện tại chúng tôi chỉ nhận tư vấn pháp lý và thực hiện di chúc thôi ạ, cho hỏi đầu dây bên kia là ai đó ạ, nếu anh có nhu cầu xin đặt lịch hẹn trước…”

“Tôi là Shinji Kaneki, em họ của luật sư Haruka Kaneki, vậy tôi sẽ thử liên lạc bằng cách khác vậy, bao giờ chị ấy quay lại có thể liên lạc cho tôi được không, tôi cảm ơn…”

Shinji ngay lập tức cúp máy khiến Miyuu không kịp phản ứng, cô lại quay lại bàn với Makoto, trong khi đó, tình hình của Shinji không ổn chút nào…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.