Giá Như Anh Chưa Từng Biết Em

Chương 63




“Vậy cũng muộn rồi, khi khác chúng ta nói chuyện nhé, Laura” – Shinji nói

“Anh nên nghỉ ngơi đi, Shinji-san” – Laura trả lời.

Ngày hôm đó kết thúc, hôm sau, phu nhân Agnes, Touka-san, Chifuyu-san và Reine-san dành thời gian đi spa và làm đẹp, còn trong khi đó, Kazuha, Jurgen và Eri tự chuẩn bị đám cưới của họ, có sự trợ giúp từ Amber, Shinji và Cecilia. Kazuha nói chuyện với Eri…

“Erika-neesan, tình hình mẹ cũng liên lạc với chúng ta rằng mẹ cũng sẽ bay sang đây ăn cưới chị đó”

“Đúng là giấu đầu thì hở đuôi, cơ mà chẳng cấm được mẹ, nhưng chị không muốn mẹ đụng độ với đám người kia, trong lúc họ còn đang đi du lịch ở đảo Rhodes, dù sao nếu mẹ sang đây thì phiền em chăm sóc trực tiếp cho mẹ nhé, còn về chuyện khác, chị sẽ nhờ người lo…”

“Vâng, thế vậy em theo ý của chị vậy, hy vọng mọi thứ suôn sẻ” – Kazuha nói.

Haruka và Takashi đang ở một hồ nước ở Rhodes, họ cắm trại tại đấy, Haruka cởi hết đồ ra, cô mặc đồ bơi và nhảy xuống hồ nước, Takashi sau khi mặc xong quần bơi chưa nhảy xuống hồ vội, anh dùng máy ảnh chụp một bức cảnh hồ, đang là mùa hè nên nhiệt độ dưới nước rất dễ chịu, hồ nước rất trong, cảnh hồ rất đẹp…

“Anh không ngờ mong muốn của mình trở thành sự thật nhanh tới vậy, thời tiết Địa Trung Hải dễ chịu thật…”

“Em trông thế nào ?” – Haruka hỏi, Takashi nhìn về phía cô, cầm tay, nói…

“Em biết câu trả lời rồi mà…” – Takashi mỉm cười với cô…

“Em không biết, nói đi” – Haruka đỏ mặt, hỏi một cách nũng nịu

“Thôi được, em xinh lắm…” – Takashi nói chưa hết, Haruka nắm lấy tay anh, hai người nhảy khỏi vách đá, vách đá không cao lắm, nhưng nước ở dưới rất sâu, họ nhìn nhau dưới làn nước, hai bàn tay của cả hai nắm lấy nhau, những tia sáng lóng lánh, khoảnh khắc thật kì diệu, họ chầm chậm tiến lại gần nhau, trao nhau một nụ hôn…

Ngoi lên mặt nước, Takashi chẳng thấy Haruka đâu, lúc cúi xuống nước lần nữa, Haruka kéo mạnh chân anh, làm Takashi khá bất ngờ…

“Em làm anh sợ chết khiếp đó…” – Takashi nói, vẻ mặt nhăn nhó

“Đùa chút thôi mà, chàng yếu xìu” – Haruka cười khúc khích…

“Nhưng mà kể ra, hiếm khi thấy em phấn khích như vừa rồi đó”

“Ừm, với cả Takashi này, anh cứ lên trước đi, em đánh rơi cái này…”

“Đừng nói em đánh rơi cái vòng nhé”

“Không, em cất nó rồi, nhưng mà anh cứ lên trước đi…” – Haru tỏ ra xấu hổ đôi chút…

“Đừng sợ, anh biết em vừa làm mất cái gì rồi, nhưng mà đừng sợ, ở đây không có ai đâu…”

Haruka bị rơi mất áo ngực, lúc này cô vô cùng xấu hổ…

“Có mỗi một kì nghỉ mà mình cứ phải lén lút thế sao…”

“Anh hứa là sẽ bù đắp cho em sau mà, đừng lo.”

Có người đi tới, Haruka vội bơi ra tảng đá, nấp ở đó, Takashi đi lên bờ, hóa ra là Naomi và Hanami…

“Takashi, anh làm gì ở đây vậy, anh bơi một mình ạ ?” – Hanami hỏi…

“Ừm, thế bọn em ra đây làm gì thế…

“Bọn em thấy hồ nước này trong vắt và đẹp như thế này, bọn em ra đây ngắm cảnh một chút ạ, thế Haruka-san, chị ấy không đi cùng anh ạ” – Naomi nói

“Ừm, anh…”

“Naomi, sao lại có cái áo ngực trôi trên mặt nước thế ạ…”

Hanami ra cầu tàu, nhặt cái áo ngực từ trên mặt nước, Takashi mặt đỏ gay, nhưng cũng sợ sệt…

“Onii-chan, anh bị cảm hay sao ạ, em thấy anh không ổn lắm”

“Không không sao mà, Hanami, đưa anh cái áo ngực đó, anh…”

“Lạ nhỉ, anh thì tò mò áo ngực của phụ nữ làm gì, biến thái”

“Nó là của anh, anh làm rơi, khổ quá…” – Takashi còn xấu hổ hơn cả Haruka lúc cô ấy biết Hanami nhặt được áo ngực của mình, thật là một cảnh khó đỡ.

“Khoan, thế Takashi là…, là… gay sao ?” – Hanami rùng mình.

“Đúng, thế các em còn ý kiến gì nữa…”

“Mà với lại 5h em muốn đi dạo với anh, tầm đấy được không ạ ?”

“Ừm, được rồi mà, bây giờ anh chưa muốn đi luôn, anh muốn ở đây thêm một lúc, hai đứa cứ đi đi, chốc nữa gặp lại sau nhé” – Takashi nói, Hanami và Naomi mới bắt đầu rời đi…

“Ừm, bọn em đi trước đây…”

Bọn họ đi khỏi, Haruka mới dám lộ mặt ra, cô đỏ ửng mặt, cô không nói gì cả…

“Xém tí nữa, bọn họ phát hiện ra rồi, giờ không biết mọi người nghĩ gì về anh đây…”

“Với cả em phải cảm ơn anh đó, bằng một điều kiện cỏn con như thế này…” – Takashi nói thêm.

“Điều kiện gì cơ ?” – Haruka tò mò, Takashi quỳ trước mép cầu tàu, anh nói thêm

“Em phải hôn anh, như nàng tiên cá hôn hoàng tử đó, được không Haru…”

Haruka té nước lên mặt Takashi, cô nói thêm…

“Đừng tưởng tượng vớ vẩn như thế, không có chuyện đó đâu…”

“Anh sẽ chờ, bao giờ em hôn anh như thế…” – Takashi nói, anh nhắm mắt lại, cố lại gần cô…

Haruka nở nụ cười, cô lấy hết sức bật, chống hai tay lên cầu tàu, ngoi lên bờ hôn anh, nhưng Takashi mở mắt giữa chừng, anh ôm lấy vòng eo của cô, hôn cô, nhưng đà của Haruka quá mạnh, cả hai nằm đè lên nhau, Takashi bật ngửa, mặt đối mặt với Haruka, họ lại trao nhau nụ hôn, Takashi ôm chặt lấy cô, mà anh quên mất là ngực cả hai đang áp chặt vào nhau…

Cả hai cùng nằm trên cầu tàu, tay nắm tay, Takashi quay ra và thấy Haruka đã thiếp đi từ khi nào, Takashi vén mái tóc của cô, lại gần và hôn lên má cô, trong tâm can anh lúc này hạnh phúc vô cùng…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.