Buối tối, Takashi đang ngồi một mình ở bể bơi trên áp mái, anh nằm trên ghế dài, ngắm trăng, suy nghĩ đủ thứ…
Còn Haruka, cô cởi hết quần áo của mình ra đến mức khỏa thân hoàn toàn, nhảy xuống nước, và cũng ngồi dưới đáy bể bơi một hồi lâu mới ngoi lên…cô hỏi.
“Takashi, anh đang suy nghĩ điều gì vậy ?”
“Không, anh không suy nghĩ điều gì…thực ra.” – Takashi nói xong im lặng hồi lâu…
“Tại sao, anh không nói em nghe”
“Nào, đến giờ lên bờ rồi đó, Haru”
“Nhắm mắt lại đi Takashi, em đang khỏa thân đó…” – Haruka nói xong và kéo Takashi xuống bể bơi…
“Em biết là anh đã nhìn thấy hết rồi, không sao đâu, với cả nói cho em nghe nào, Taka…”
“Anh, anh…” – Takashi ấp úng…
“Bức ảnh đó sao, Taka ngốc quá, em biết nó là photoshop mà, đừng lo…”
“Không sao mà, tại vì có yêu thì mới ghen, phải không em, thế chuyện trưa nay là thế nào, Hanami đưa em bức ảnh đó phải không…” – Takashi thở phào…
“Phải, đúng vậy, em thích trêu anh một chút thôi, xin lỗi nhé…”
“Đến cả lời xin lỗi của em cũng ngọt ngào nữa, anh bắt đền nhé”
Haruka và Takashi hôn nhau dưới nước, họ ở dưới bể một lúc rồi lên bờ…
Haruka vừa mới tắm xong, cô ra khỏi phòng tắm, sau khi thay đồ, cô bảo Takashi…
“Takashi, giúp em sấy tóc có được không”
“Ừm, được mà” – Takashi gật đầu…
“Trông anh có vẻ đang lo lắng điều gì vậy, em muốn biết”
“Không có gì đâu mà, anh chỉ cảm thấy hơi cô đơn một chút thôi…”
“Anh muốn biết làm cách nào để không thấy cô đơn không”
“Dựa vào bờ vai người mình yêu có phải không…”
“Đó chỉ là một cách, đưa bàn tay của anh cho em”
Takashi đưa bàn tay mình cho Haruka, cô lấy hai tay áp bàn tay của anh lên ngực cô, cô hỏi ?”
“Anh cảm thấy gì ở em…”
“Anh thấy hơi ấm, nhịp tim, và sự mãn nguyện của em” – Takashi nói…
Haruka ngay lập tức đỏ mặt vì bị nói trúng tim đen, Takashi nói thêm…
“Thật tuyệt vì từ bây giờ, có thể nắm lấy tay em bất cứ lúc nào anh thích, anh biết ơn vì điều đó”
Haruka ôm lấy Takashi, cô nói…
“Nhớ đi ngủ sớm đó, ngày mai mới có sức để mà đi, với cả đi đâu cũng phải đi với em đó”
“Ừm, anh hứa, yêu em nhiều, Haruka-chan” – Takashi nói.
Ngày tổ chức đám cưới của Eri và Jurgen…
“Dậy đi nào, Ta-ka-shi, không anh muộn giờ hẹn đó” – Haruka nói.
“Ừm, anh quên béng mất, cảm ơn em” – Takashi trả lời.
“Hôm nay em sẽ mặc gì đi đám cưới vậy, anh tò mò đó” – Takashi hỏi thêm…
“Bí mật, với cả hôm nay sẽ có nhiều khách đấy, đừng choáng nhé”
“Anh biết rồi, anh nấu đồ ăn sáng đã, em muốn ăn gì…’
“Làm cho em Sandwich, bởi vì không có nhiều thời gian để ăn sáng”
“Ừm, chờ anh một chút, hôm nay mượn xe của bố vậy, xe của em sợ hơi bé…”
“Thế cũng được, anh nhanh lên nhé” – Haruka nói…
Trong lúc thay áo, khuy áo của Takashi bị đứt chỉ, Haruka nói…
“Đưa áo của anh cho em, em khâu cho”
“Ừm, cảm ơn em, nhưng anh tự làm được mà” – Takashi nói…
Takashi khâu cũng khá thuần thực, nhưng đến mũi cuối cùng, anh không để ý lắm…
“Ah, sao mình hậu đậu thế nhỉ…” – kim đâm vào ngón tay của anh khiến anh chảy máu…
“Takashi, đưa tay của anh đây” – Haru nói..
Haruka lấy hai tay cầm lấy bàn tay của Takashi, mút lấy ngón tay bị chảy máu…
“Etou, thế hơi kì đấy, Haru”
“Không sao hết, đừng lo, Takashi”
Trong khi Takashi đang khâu áo, Haruka vội thay bộ Kimono…
“Takashi, giúp em mặc Kimono có được không” – Haruka nói.
“Ừm, xong cuốn hộ anh cái cà vạt được không…” – Takashi nói…
“Thế đưa đây cho em, em cuốn luôn”
Ở phòng bên cạnh…Naomi, Cecilia và Hanami đang thay đồ…
“Naomi-chan khéo thật đó, lâu lắm rồi mình mới mặc lại Kimono” – Cecilia nói
“Cơ mà tại sao đám cưới truyền thống mà nam giới không mặc Hakama nhỉ”
“Đúng ra là phải như thế, nhưng mà Jurgen-san là người phương tây nên không cần thiết.”
Trong lúc này, Zentaro-san đang lái xe, Takashi hỏi Cecilia…
“Hôm nay Eri-san làm đám cưới ở đâu vậy…”
“Đền Yasukuni, phải đặt chỗ cả tháng trời…”
“Gia đình em theo Thần đạo sao, gia đình anh thì bên nội lại là Phật giáo Thiền tông, bên ngoại là Thần đạo…”
“Với cả hôm nay không phải ngày duy nhất họ cưới đâu, mấy nữa họ lại cưới ở Hy lạp đó…”
“Giới siêu giàu có khác, lắm tiền của ghê…”
“Zentaro-sama chú ý hộ cháu chút ạ, chốc nữa bác đi theo đoàn xe luôn hộ cho cháu, đi ngay đằng sau chiếc Range Rover nhà cháu ạ, bố cháu yêu cầu xe nhà mình phải đi như thế”
“Ok, thế ta hiều rồi… - bố Takashi nói…
Đám cưới của Eri và Jurgen là một hàng rất dài những chiếc Rolls-Royce, Bentley, Mercedes-Maybach…, nói chung là một đám cưới xa xỉ khi thuê luôn một khách sạn ở trung tâm Tokyo để làm đám cưới, khách mời ngoài người thân, bạn bè, đồng nghiệp của họ ra còn có các đối tác của tập đoàn.
Hai người ngoại quốc bước xuống một chiếc Toyota Century, đó là nhà sáng lập tập đoàn Kerschel AG, chủ tịch Kurt Kerschel và giám đốc Erwin Hart, họ ăn vận rất sang trọng và lịch sự… Tuy nhiên cả hai người họ thì không biết tiếng Nhật, gia đình Kaneki phải nói chuyện bằng tiếng Anh hay nhờ quản gia Laura làm thông dịch viên sang tiếng Đức.
“Chào ngài, lâu lắm không gặp, ngài khỏe chứ” – chủ tịch Hiroshi mở lời, bắt tay với Mr Kurt…
“Tôi ổn, tôi nghĩ chúng ta lên gặp nhau nhiều hơn, nhất là trong việc kinh doanh, con dâu tương lai của tôi thì không phải bàn, anh trai cậu quả là khéo khi sinh ra những cô gái xinh đẹp và tài giỏi như Erika…”
“Ngài quá khen rồi, nào, mời ngài đi cùng chúng tôi” – phu nhân Chifuyu nói…
Trong khi đó, Kazuha làm phù dâu cho Eri, họ có vẻ cũng có toan tính với nhau…
“Chị gái, bao giờ mẹ xuất hiện, em lo quá…” – Kazuha nói…
“Chị còn đang không muốn mời mẹ, vì nếu mẹ xuất hiện thì cũng không ổn, cơ mà làm con thì chẳng lẽ không cho mẹ đến đám cưới của mình, chị nghĩ chắc không sao đâu” – Eri nói
Quay trở lại, Shinji chạy thốc chạy tháo đi khắp đám cưới xem tình hình công việc thế nào… nhìn thấy anh, Zentaro-san gọi…
“Shinji, muốn quá giang không, lên xe ngay đi…”
“Vâng, cháu lên ngay đây ạ…”
Vừa lên được xe, tất cả mọi người đã hỏi…
“Bố cháu bảo tình hình xuống cuối đoàn xem hộ chỗ đỗ xe cho các quan khách như thế nào, mọi khi chuyện này là quản gia với hầu gái, người giúp việc làm, nhưng hôm nay họ bận chuẩn bị cho các nghi lễ của Eri và Jurgen nên cháu đi xem tình hình như thế nào, với cả họ toàn khách VIP nên cháu ra tiếp cũng được luôn, kể ra mỗi gia đình có một chiếc xe 4 chỗ nên tìm chỗ đỗ giờ cũng hơi khó, với cả hình như có một chiếc xe lạ cũng đỗ ở đây, cháu chưa thấy bao giờ”
“Onii-chan, có ảnh không, cho em xem…”
Xem qua ảnh, Cecilia giật mình…
“Hotaru Kojima sao, sao mụ ta lại ở đây được…”
“Hotaru là ai cơ ?” - Shinji thắc mắc…
“Cái này anh không phải quan tâm, anh cứ làm công việc của mình đi…” – Cecilia nhắc nhở…
“Có cần thiết phải đối xử với anh như vậy không” – Shinji nói…
Đi thêm một đoạn nữa, tất cả bọn họ xuống xe, Zentaro-san nói…
“Zentaro-sama, bố cháu chốc nữa muốn gặp ngài ạ…”
“Shinji, giúp Takashi đỗ xe nhé, ta hiểu rồi…”
“Takashi, em đi gặp phu nhân Chifuyu một chút, chốc nữa chúng ta ra cổng Torii tập hợp nhé, vẫn còn thừa đủ thời gian trước khi nghi lễ bắt đầu…”
“Ừm, thế anh đi đây, mọi người cứ đi trước nhé, chốc nữa gặp sau…” – Takashi nói…
Takashi và Shinji lái xe ra bãi đỗ, cả đoàn còn lại đi vào ngôi đền…
“Nao-chan và Hanami này, mình với Haruka-san đi gặp mẹ, có gì chốc nữa quay lại sau nhé…”
“Ừm, ok, hai người đi cẩn thận” – Naomi nói…