Giá Như Anh Chưa Từng Biết Em

Chương 50




Hanami và Haruka lúc này ở phòng khách nhà Takashi, họ đang nói chuyện với nhau…

“Có bao giờ chị nghi ngờ rằng Takashi không chung thủy không, Takashi ấy”

“Không, chị quá hiểu Takashi rồi, nhưng mà nếu anh ta mà không chung thủy thật thì chắc chắn hôm nay là ngày tàn của anh ta rồi, em hiểu chứ” – Haruka nói…

“Thế em sẽ cho chị xem một bằng chứng đầy thuyết phục về việc Haruka thiếu chung thủy…”

Hanami cho Haruka xem một bức ảnh, hình ảnh Takashi đang nằm ngủ với một em gái mặc đầm ngủ 2 dây, chiếc váy khá mỏng, tựa như thiếu vải vậy…

“Ái chà, có vẻ gu của Takashi mặn thật, có lẽ chị cũng nên mua một chiếc đầm hai dây như vậy…”

Còn trong suy nghĩ của hai người…

“Lẽ nào, chị ta không nhận ra được là Takashi ngoại tình, nếu thế thì kế hoạch đổ bể…”

“Không có nổi bóng đổ, texture thì tệ hại…, nhưng mà trêu Taka một chút cũng không sao…”

Quay trở lại, Haruka tỏ ra bực mình, vò nát bức ảnh, cô nói, tỏ vẻ khó chịu…

“Taka, anh đến số với tôi rồi, về nhà thì anh không xong với tôi đâu…”

Takashi vừa ra khỏi phòng khách, Haruka đưa cho Takashi bức ảnh, cô nói…

“Giải thích cho tôi, cái này là cái gì…” – Haruka nói, lúc này cô ấy cực kì đáng sợ…

“Anh bị oan, làm ơn tin anh…”

Haruka túm áo Takashi, cô nói thêm…

“Nếu anh muốn ngoại tình, thì tại sao không phải là lúc chúng ta chưa làm lành mà lại là bây giờ, đồ Lolicon, cút đi, còn không tôi sẽ giết anh ngay lập tức…” – Haruka nói xong bỏ đi…

Takashi cúi gằm mặt, Hanami thì lại hả hê trong lòng vì “Cá đã cắn câu”…

“Còn không có cơ hội giải thích nữa, với cả cô ấy giận thật rồi, làm sao bây giờ…”

“Takashi, không sao đâu, em sẽ giúp anh làm lành với chị ấy, anh nhé”

“Cảm ơn em nhiều, Hanami-chan” – Takashi nói…

Trong khi đó, Haruka đứng ngoài, nghe phản ứng của Takashi, cô nghĩ bụng…

“Takashi cả tin thật, cơ mà Hanami nói thế làm mình cũng ghen ghê đó…”

Takashi hẹn gặp Toumai ở ngoài quán café, họ đang nói chuyện với nhau…

“Thế Haruka giận thật à, vậy mau nghĩ cách tặng quà đi rồi gửi lời xin lỗi chân thành là được”

“Nếu thế thì đơn giản quá, sợ cô ấy không nhận thôi, với cả cách đấy cũ rồi mà…”

“Không thử sao biết, với cả nếu ông muốn làm hoành tráng thì mất thêm tiền, thế thôi”

“Ừm, tôi cũng chẳng có tiền, thế thôi mua bó hoa vậy, không thì hộp Chocolate cũng được…”

Họ còn nói chuyện với nhau một hồi lâu xong mới ra về, còn Haruka ở nhà đang nấu ăn…

“Em chưa bao giờ thấy chị ghen như thế đâu, với cả chị tính xử lý Takashi thế nào…”

“Chị đã nói ra điều gì, thì sẽ không rút lại, bất kể ra sao…” – Haruka nói…

“Haruka ghen thật, thế thì tốt…” – Hanami nghĩ…

Takashi trở về nhà, với bó hoa trên tay, Haruka ra phòng khách, Takashi nói…

“Xin lỗi em, nếu đây là lỗi của anh thì không cần em phải tha thứ cho anh đâu, nhưng mà anh thực sự yêu em, vậy nên làm ơn cho anh một cơ hội, anh sẽ chứng minh sự chung thủy của mình, Haruka…”

Takashi cúi đầu xin lỗi, Haruka đặt bó hoa lên bàn, cô nói…

“Đừng nghĩ là tôi dễ dàng tha thứ đến như vậy, tối nay gặp tôi riêng tại bể bơi trên căn hộ của tôi, vậy thôi” – Haruka nói, xong lại vào trong bếp…

“Cảm ơn nhé, Takashi, em thích bó hoa đó lắm” – cô độc thoại trong khi đang nấu ăn…

Sau bữa ăn trưa, Haruka, Hanami và Toumai gần như chẳng nói với nhau một câuu nào, mỗi người một góc, Hanami xem TV, Haruka làm việc trên Macbook, còn Takashi thì đang đọc sách…

“Mọi người, đừng lạnh lùng với nhau như thế chứ” – Naomi nói khá gượng, mọi người quay ra…

“Đúng đấy Takashi, anh thiếu tinh tế quá đó, chẳng ra dáng đàn ông tí gì cả…” – Hanami nói…

Bỗng nhiên Takashi nảy ra một ý, anh kéo tay Haruka vào trong phòng ăn, họ nói chuyện riêng với nhau. Hanami thấy thế đi ngay đằng sau ngó nghiêng việc họ đang làm…

“Haruka, anh biết lỗi rồi mà, thứ lỗi cho anh có được không, làm ơn em đó…” – Takashi nói…

Haruka vẫn giữ bản mặt khó chịu, khi Takashi cố gắng nắm lấy tay Haruka, cô tỏ ra giận dỗi, không muốn nhìn Takashi mà quay đi chỗ khác, không muốn chạm vào tay Takashi, Hết cách, Takashi ôm lấy Haruka, lúc này đỉnh điểm của sự khó chịu, cô cố đẩy Takashi ra, nhưng rồi cô cũng bình tĩnh lại…

“Đến bao giờ em tha lỗi cho anh, anh mới bỏ em ra, còn hiện giờ anh sẽ không thả tay ra đâu”

“Thôi được rồi, em sẽ cho anh một cơ hội, không được có lần sau đâu đấy…”

“Anh biết mà, cảm ơn em nhiều lắm, Haru, nhưng anh vẫn chưa bỏ ra đâu”

Takashi đẩy Haruka vào chân tường, và anh cưỡng hôn cô, chưa bao giờ thấy Takashi bạo đến thế… anh ta có lẽ còn đang chảy nước mắt vui vẻ vì cảm thấy mình đã làm lành được với Haruka, còn Hanami ngó qua khe cửa, nhìn thấy với sự tức giận, Hanami nghĩ…

“Tại sao, tại sao chứ, tại sao mình đang cố gắng tách hai người họ ra mà tại sao lại như thế này…”

Haruka liếc mắt nhìn thấy Hanami đang ngó qua nhìn mình và Takashi hôn nhau, rồi cô lại nhìn vào đôi mắt Takashi, đồng tử của anh ta nở rộng, nhưng lại có một cái gì đấy mà cô nhìn thấy trong ánh mắt anh, như thể là sự sợ hãi, anh sợ mất cô, cô ôm lấy Takashi như muốn chấn an anh, nhưng đồng thời dự cảm rằng thời gian tiếp theo họ sẽ không tránh khỏi sóng gió…

“Đừng lo lắng, em sẽ ở đây mà, Takashi” – cô tự nhủ…

Trong khi đó, tại sảnh tập đoàn Kaneki INC, có một chiếc xe sang trọng đi vào sảnh, một người phụ nữ cũng xinh đẹp không kém Chifuyu-san bước xuống xe, cô ta vào quầy lễ tân, nói với lễ tân…

“Tôi muốn gặp Chifuyu-san, ngay bây giờ, ngay lập tức…”

“Chifuyu-sama đang…” – cô lễ tân đang nói thì bị phu nhân Chifuyu cắt lời

“Tôi đây, có chuyện gì thế… Hotaru nee-chan, hôm nay chị đến đây có việc gì vậy”

“Ara, chị chỉ muốn gặp em thôi mà Chi-chan, em đừng tuyệt tình thế chứ…”

“Em biết, các con gái của chị đang nắm quyền tiếp quản công ti, chẳng phải như thế chưa vừa lòng chị ?”

“Em giao cho Kazuha-chan chức thư ký ban giám đốc thì hơi phí cho con bé, con bé xứng đáng có vị trí cao hơn, như giám đốc tài chính của tập đoàn này…”

“Thế được thôi, không nhiều lời nữa, em ra ngay quyết định bổ nhiệm con bé luôn”

“Bình tĩnh, với cả đây là quyết định của chồng em mà, sao em lại vượt quyền như vậy”

“Em hiện tại đang là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn này, chồng em vừa rút khỏi hội đồng, anh ấy sẽ giữ vị trí cổ đông và sẽ không tái bổ nhiệm lại, đương nhiên em có quyền”

“Nếu không phải vì Erika-chan thì Touka-san và đám cổ đông đã không rút toàn bộ cổ phần ra khỏi tập đoàn, tiếc ghê nhỉ, nhưng cũng đúng, em tạo điều kiện cho con bé rèn luyện thế là tốt…”

“Em sẽ coi đó là một lời khen, chị có muốn dùng bữa tại nhà em không…”

“Không đâu, cảm ơn em gái, chị còn có việc, hẹn em khi khác…”

Hotaru-san rời đi, có vẻ như một cuộc chiến của những bóng hồng trên thương trường vừa được châm ngòi, và có lẽ nó cực kì khốc liệt…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.