Giá Như Anh Chưa Từng Biết Em

Chương 5




Vừa ăn xong bữa trưa,đi học về ai nấy cũng đều thấy mệt,Takashi vừa dọn bàn ăn xong,có một con chuột nhắt từ hộc tủ chạy ra ngoài cửa sổ,Haruka giật bắn mình,vội ôm lấy Takashi, trốn ngay sau lưng cậu,lẩm bẩm:

"Con chuột,nó…"

"Cậu sợ chuột phải không"

"Đâu,đâu có,..." - phủ nhận,Haruka bỏ Takashi ra.

"Hay cậu chưa thấy chuột bao giờ nên sợ…"

"Tôi,tôi không sợ cái gì hết…"

"Mà thôi,tôi ra ngoài mua ít đồ đây"

"Đừng,Takashi,cậu phải ở lại đây"

"Sao vậy Haruna,mà có mỗi con chuột thôi mà,cậu to hơn nó mà còn sợ nó,thiệt tình"

Nói đoạn,Takashi vào đề:

"Tôi đi một lúc,sẽ mua đồ về làm cà ri cho cậu ăn,chịu không"

"Được rồi,nhưng cậu phải về sớm đó"

Takashi ra ngoài,cậu ta trong một phút mà Haruka nấp sau,trái tim đập mạnh,vì sợ ? ,hay vì hành động đó của cô ấy làm cậu nhớ đến cô ấy lúc nhỏ ? ,ngạc nhiên khi cậu có một linh cảm là người bạn thuở thiếu thời đang ở đây,bên cạnh cậu,nhưng cứ ngỡ không phải vì hai con người đó khác nhau hoàn toàn,trái tim cậu như đập loạn nhịp vì cô ấy chăng ?

Mải nghĩ,đang đi thì lại va phải Makoto ở cổng khu kí túc xá,lúc này cô ấy cũng đang định ra ngoài.

"Xin lỗi Mako-chan,mình bất cẩn quá,mà cậu đi đâu vậy?"

"Tớ đi siêu thị,còn cậu định đi đâu vậy?"

"Mình cũng đi siêu thị này,mua đồ về làm cà ri cho Haru-chan"

"Taka-kun đảm ghê,biết nấu ăn,chăm sóc mọi người,thế này thì ai mà lại không muốn trở thành bạn gái cậu chứ?"

"Hay mình đi cùng cậu ra siêu thị nhé"

"Đồng ý,chúng mình cùng đi thôi…"

Họ trò chuyện,đi cùng nhau khá vui vẻ,đến chiều muộn Takashi mới về đến phòng…"

Về đến nơi,Haruka ra mở cửa,cô tỏ ra không hài lòng:

"Tôi nhắn tin cho cậu cả chiều mà sao cậu không trả lời vậy,cậu làm tôi lo đó ?"

"Xin lỗi,mình quên điện thoại ở nhà,nên không nói được với cậu là mình về muộn"

"Vậy cậu mau chóng nấu đi,tôi đói rồi"

Takashi nhanh chóng làm bữa tối,dù không hiện ra mặt nhưng có vẻ Haruka thích món cà ri mà cậu nấu.

Sau bữa ăn như thường lệ,Haruka luôn đi ngủ sớm,nhưng Takashi thì lại pha một cốc cafe,tắt hết đèn,ngắm trăng…

Haruka thấy khó ngủ,ra ngoài thì thấy Takashi ngồi một mình,mặt hướng ra ngoài,nhâm nhi cốc cafe,Haruka lại lấy chiếc bút kỳ lạ của mình,hút lấy một hơi.

"Cậu khó ngủ sao" - Takashi gặng hỏi

Haruka không trả lời…

Họ thức đến khá muộn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.