Giá Như Anh Chưa Từng Biết Em

Chương 43




Cecilia vừa trở về dinh thự xong sau khi cô giải quyết công việc của mình, bước vào phòng khách, cô thấy Eri đang nói chuyện với một người lạ:

“Chào em, Cecilia, em về hơi muộn đó, đây là Jurgen, bạn trai của chị” – Eri nói

“Chào anh, anh hẳn là CEO của Kerschel AG, nghe danh đã lâu, rất vui được làm quen”

“Chào em, Cecilia, em hẳn là con gái của chủ tịch Hiroshi, mà nếu không nhầm em là người thiết kế sản phẩm cho Hermès ở Monte Carlo thì phải” – Jurgen trả lời.

“Anh đoán đúng rồi đó ạ, nhưng mà em thôi việc rồi ạ, vừa trở về Anh Quốc xong thì em với mẹ về nước, anh quả là có trí nhớ siêu phàm đó…” – Cecilia khâm phục…

“ Cecilia, bọn chị cuối tuần này sẽ đi du thuyền ra vịnh Sagami, em rủ bạn em đi nữa nhé, với cả Kazuha, hôm đấy cô cứ nghỉ ngơi thoái mái đi, không cần phải làm gì đâu” – Eri nói

“Vâng, tiểu thư có cần mời thêm bạn thân nữa không, chúng ta còn thừa đủ chỗ cho 6 người nữa”

“Được, thế rủ cả hội bạn thân của tôi đi, càng đông càng vui, Laura, phiền cô trông coi dinh thự…”

Naomi, Cecilia và Hanami kết bạn với nhau, họ có nhóm chung trên Line, sau khi biết dự định của Eri cũng như được phép mời thêm bạn bè của mình, Cecilia nhắn trên nhóm chat của ba người họ:

“Cuối tuần này chị họ tôi có du thuyền đi ra vịnh Sagami, hai mị đi nhé”

“Ok, hôm đấy không có show nên tôi rảnh, thế mấy giờ” – Hanami trả lời.

“9h sáng nhé, thế còn Naomi, bồ thấy thế nào ?”

“Ừm, đằng nào cũng lâu không đi đâu, thôi để Shinji và bố ở nhà vậy, chắc không sao đâu”

“Thế nhé, hôm đấy mọi người nhớ đi đầy đủ nhé, mai bàn tiếp…”

Lúc đó, ở nhà Takashi, Shinji và Zentaro-sama đang đánh cờ, khi bố của Nao trở về Nhật Bản, ông cũng khá bất ngờ khi Shinji ở lại nhà của mình, nhưng rồi về sau ông nói:

“Naomi-chan này, bố thấy Shinji là thằng có chí tiến thủ, lại là em họ của Haru-chan nữa, hay là hai đứa yêu nhau đi, cho gia đình ta “Môn đăng hộ đối” chứ nhỉ…

“Bố, cậu ta chỉ là người ở của nhà chúng ta thôi, nếu không phải là Onii-chan thì chắc chắn giờ này…”

“Con gái của ta, con phải dịu dàng chứ, tầm tuổi của con là phải có vài mối tình rồi, chứ như thế này là chưa được đâu nhé – Zentaro-san nói đùa…

“Otou-san thật là đáng ghét quá đi” – Naomi hậm hực, trong khi bố cô có một tràng cười bể bụng…

Trong khi họ đang nói chuyện, Shinji nấu những chiếc bánh xèo Nhật Bản, anh nói:

“Để hai người phải đợi lậu rồi, mời cả nhà”

“Cậu nấu ngon phết nhỉ, tôi bất ngờ đấy, từ nay cậu cứ nấu ăn lúc nào tùy thích nhé” – Naomi nói:

“Đây là món duy nhất tôi biết làm, ngoài ra các món khác của tôi đều trông thảm họa cả”

“Shinji, ta nghĩ cháu và ta có thể mở một quầy hàng ngoài trời chuyên bán món này với Takoyaki đó”

“Zentaro-sama quá khen rồi, cháu cũng gà mờ thôi ạ” – Shinji xấu hổ…

“Bố ơi, tình hình là cuối tuần này bạn con rủ con đi chơi đến tối chủ nhật mới về, con xin phép đi nhé”

“Con cứ thoải mái, bố và Shinji sẽ nấu cơm ở nhà, con yên tâm, ngoài ra còn ở nhà xem World cup nữa, năm nay đội tuyển nước ta chắc phải chơi hăng lắm đây…”

“Vậy, mọi người ở nhà vui vẻ ạ…”

Đến ngày họ ra bến du thuyền, Eri lấy 2 chiếc Rolls-Royce trong dinh thự chủ tịch Hiroshi ra, Cecilia tò mò:

“Onee-san, bố em sẽ không hài lòng nếu chúng ta lấy xe ra khỏi garage đâu, không được đâu ạ”

“Em yên tâm, không sao đâu, với cả chúng ta là người ngồi sau cơ mà, có tài xế điều khiển hẳn hỏi”

“Vâng, thế để em đi đón bạn em đã, chị ạ…”

Chiếc ô tô đi đến nhà Takashi, nơi Hanami và Naomi đã chờ sẵn, Cecilia xuống xe, cô nói:

“Hi vọng mọi người chuẩn bị đầy đủ và cảm thấy thư giãn trong chuyến đi này, để tôi giới thiệu cho mọi người sơ qua về việc làm khách trên du thuyền, hi vọng hai người chú ý lắng nghe, OK”

Thế là Cecilia giới thiệu cho họ về quy tắc trên du thuyền, bao gồm những điều như:

- Không đi giày cao gót hay giày đế cứng để tránh làm xước phần gỗ tếch cũng như sàn tàu…

- Không cần thiết phải mang Vali quá lớn, do không gian trên tàu giới hạn cũng như chuyến đi không quá dài ngày, đồng thời đảm bảo an toàn khi di chuyển.

- Không cần thiết phải giao tiếp với thủy thủ đoàn, nếu có yêu cầu gì hay muốn biết thông tin chi tiết thì cứ hỏi Kazuha, quản gia của Eri.

Sau khi nghe phổ biến xong, họ lên đường đi ra bến du thuyền, Cecilia cứ thao thao bất tuyệt về du thuyền, còn Hanami thì cứ tưởng tượng về chuyến đi xa hoa trên biển, Naomi thì đang mải nói chuyện với Takashi qua Line, còn lại chẳng ai hiểu ai gì hết…

Cuối cùng cũng đến bến du thuyền, lúc này Kazuha, Jurgen và Eri cũng vừa xuống xe, còn những người bạn khác của Eri thì đi Mercedes-Maybach đến đây…, họ cũng bắt đầu lên du thuyền.

“Đừng cảm thấy ngợp nhé, đúng là đây là không gian của giới thượng lưu, nhưng cứ tự nhiên như ở nhà, chúng ta đến đây đê xả hơi mà, với lại phòng của hai cậu có giường đôi, nằm ở dưới lầu nhé, đừng xâm phạm chỗ của phi hành đoàn là được, nhưng tính họ thoải mái lắm nên đừng lo lắng…”

Hanami thì đang chụp ảnh bản thân trên du thuyền, Naomi và Cecilia thì đang thăm thú các căn phòng, Eri, Jurgen và Kazuha đang nói chuyện với mọi người và thuyền trưởng trên boong, trên du thuyền có tổng cộng 12 người, không tính phi hành đoàn, bọn họ đang bàn chuyện tổ chức tiệc trên boong.

“Tôi muốn chắc chắn rằng tất cả thực phẩm đều đầy đủ, việc lên danh sách thành phần công việc tôi sẽ giao cho Kazuha, với cả vì đây là du thuyền của tôi, nên khách mời không cần thiết phải chi trả, tôi và Jurgen sẽ lo việc đó, có vấn đề gì tôi sẽ liên lạc qua Kazu-chan, thỏa thuận thế nhé” – Eri nói.

Thuyền trưởng đồng ý, Jurgen cũng khá bất ngờ về phong cách làm việc của Eri.

“Quả là một người am hiểu về du thuyền có khác, anh cũng chỉ hiểu được vừa đủ thôi, với lại anh cũng đang định tính có nên đầu tư thuê chuyên cơ như em cho thuê du thuyền không đó”

“Anh thích cũng được mà, với cả trong những ngày ở trên đây, anh là của em, chúng ta cùng tận hưởng nhé Jurgen”

“Anh biết mà, anh yêu em, Erika” – Jurgen nói.

“Tiểu thư, nếu cô thích chúng ta có thể vui chơi ngay tại bể bơi nếu cô muốn ngay lúc này, đồ uống đã chuẩn bị sẵn và khách của chúng ta cũng đã nhận phòng” – Kazuha nói.

“Ừm, tôi muốn thấy cô mặc Bikini ở bể bơi đó, dù sao trong số khách của chúng ta, chỉ có mình Jurgen là đàn ông thôi, phải không nhỉ, thế là được một dàn Harem rồi đó”

Jurgen nhăn mặt, Kazuha và Eri đều lấy tay che miệng cười, nàng quản gia nói thêm.

“Được thôi, tiểu thư ạ, chúc anh vui vẻ, Jurgen”- Kazuha nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.