Giá Như Anh Chưa Từng Biết Em

Chương 40




Toumai và Makoto đến thăm biệt thự của Haruka ở Osaka…

“Ủa, Takashi ra mở cửa cơ đấy, đây là biệt thự nhà cậu à, cậu giàu thật đó” – Makoto nói.

“Không đâu, đây là biệt thự của Haruka-san, và cô ấy cũng là bạn gái mình mà, cậu biết đấy”

“Hóa ra sau bao nhiêu năm, tình cảm hai người vẫn mặn nồng nhỉ, mình bất ngờ đó”

“Huyên thuyên đủ rồi, mời hai người vào nhà chơi – “Takashi nói,

Trong lúc đó, Haruka đang chuẩn bị để đón khách…

“Haru-chan, lâu không gặp, cậu vẫn khỏe chứ, thứ lỗi cho bọn mình vì đến hơi bất ngờ” – Toumai nói

“Không sao, hai người đi trăng mật vui chứ, có điều gì cần chia sẻ không”

“À, bọn mình chỉ đi chơi riêng thôi, nói chung mình vui vì tình cảm bọn mình có tiến triển”

“Quên mất, mời mọi người ngồi” – Takashi nói.

Họ nói chuyện với nhau khá thân, chính Haruka cũng không ngờ mình hướng ngoại đến thế…?

“Nghe đồn bố Taka về Nhật rồi đó, khi nào sang nhà ông tôi với bố ông làm ván cờ cho vui” – Toumai đùa

“Ông cứ như kiểu bỏ tôi ra rìa ấy, thiệt tình, tôi giận đó nha” – Takashi nhăn nhó…

“Hai cậu buồn cười ghê, chỉ giỏi đá xéo nhau thôi, mà Haruka, dạo này thấy cậu có vẻ…”

“À không, tôi vẫn bình thường, có chăng là tôi và Takashi chuyển sang sống chung với nhau thôi”

“Thiệt hả, lãng mạn quá đi, cặp đôi mới cưới có khác”

“Tôi ghen đó nha, nhưng mà chế đừng tưởng là tôi không được ngủ chung với Mako-chan”

“Ông làm cậu ấy đỏ mặt rồi kìa, với cả đẹp trai phải có điểm dừng đó nhé”

“Ừm, thì dừng, nhưng không phải sự đẹp trai của tôi nhé…

“Ông chỉ giỏi nói phét thôi, với lại hôm nay cứ qua đêm ở đây nhé, bọn tôi không phiền gì đâu, nào, giờ thì tôi với ông nên vào bếp thôi nhỉ…”

“Được đó, có món gì để nấu không, tôi thèm Tempura nóng giòn lắm rồi…”

Lại quay lại với cha ruột của Takashi, Zentaro Sumimoto, ông ấy là một nhà kinh tế học, nổi tiếng vì đã đoán trúng các mốc thời gian xảy ra khủng hoảng tài chính thế giới, nhưng cũng đồng thời là một bác học điên, cũng chính vì cố gắng xóa bỏ các điểm bất công của các học thuyết kinh tế hiện thời mà cả cộng đồng kinh tế học cũng như giới kinh doanh chối bỏ ông ta, lần này về nước không chỉ để gặp các con mà còn để giải quyết một số chuyện,

“Mừng bố đã về, nhưng mà lần này mẹ lại không về nữa ạ”

“Ừ, mẹ bận lắm, nhưng mà mẹ bảo là kiểu gì xong việc mẹ sẽ về, con yên tâm…”

“Vâng, với cả Onii-san và Onee-san đang ở Osaka, mách với bố là lần trước hai người họ ngủ chung với nhau nữa đó…”

“Thật sao, con gái nuôi của ta trở thành con dâu của dòng họ Sumimoto rồi sao, thằng con trai của ta đúng là không khiến ta thất vọng mà, nó mà về phải đào tạo thêm cách làm chồng mới được…

Chifuyu-san đang gọi điện cho mẹ của Eri, họ có vẻ không ưa nhau và không nói chuyện với nhau trong thời gian dài, nhưng lần này”

“Nee-san, tài sản của anh trai, chị phải tôn trọng, chị dâu ạ, em không nhắc đến lần thứ hai đâu”

“Chị nghĩ em phải suy nghĩ kĩ đó, em gái, với cả chồng em còn 3 tháng ở bên em thôi, trước khi luật thừa kế có hiệu lực và giải quyết vụ kiện, em nên sớm mua đồ để cậu ấy dùng trong đó là vừa”

“Chị nói thế là coi thường em đó, với cả Haruka, con bé rời khỏi cuộc chơi rồi, thì xin chị đừng quấy nhiễu con bé nữa, làm thế chỉ tốn thời gian thôi…”

“Để giúp em khởi kiện chị thành công sao, không được đâu nhé, em gái” – Nói xong mẹ Eri cúp máy.

“Có vẻ sau khi rời ghế chủ tịch, địa điểm mới mà anh sẽ ở là nhà tù, buồn thật đó…” – Hiroshi nói.

“Ông xã, em hứa, là sẽ không để chồng em phải vào tù đâu, anh cứ yên tâm…”

“Đó là món nợ phải trả, anh đã nhúng chàm rồi, không còn cách nào khác đâu…”

Điều này khiến tâm trí cuả Chifuyu-san rối bời, phần vì đây là lần đầu tiên phu nhân bị đặt vào thế khó như thế này, nhưng rồi…

“Alo, Touka-san à, giúp chị một việc được không”

“Chị cứ nói đi, nếu được thì em sẽ giúp chị, hơn nữa, Zentaro-san về nước rồi đó”

“Ừ được, có Zentaro-san thì chị cũng yên tâm hơn rồi…”

Trời cũng đã tối muộn, Takashi pha cho mình tách trà, một mình nhâm nhi và nhìn ra khung cảnh mặt trăng rọi xuống mặt hồ trên ban công căn biệt thự, thơ thẩn một mình nghĩ về nhũng chuyện đã qua. Haruka lúc này cũng bước ra ngoài ban công, cô lặng nhìn anh rồi khẽ ôm anh từ đằng sau. Takashi cũng hơi bất ngờ, nhưng rồi anh đặt tách trà xuống rồi nói.

“Hôm nay mặt trăng sáng quá, phải không, Haru-chan”

“Mình không nghĩ cơ thể con trai như cậu lại mềm mại như thế này đâu, Taka-kun”

“Không biết gu của cậu như thế nào, nhưng mình lại cực kì thích thần thái của cậu đó, Haruka” – Takashi quay về phía Haruka, tay cô ấy vắt lên cổ anh, họ nhìn nhau một hồi rồi hôn nhau khá lâu, nhưng lần này thì hơi khác một chút về kiểu hôn, nếu như lần trước họ chỉ hôn một môi thì lần này có lẽ là đá lưỡi nhau…

“Takashi này, hay hôm nay cậu ngủ chung với mình luôn đi, không cần về phòng đâu”

“Thế có được không vậy ?”

“Được mà, Taka ngốc” – Haruka nựng má anh, Takashi chỉ đơn giản là chạm mũi với cô rồi họ trao nhau ánh nhìn đầy tình cảm, tối hôm đó họ lại ngủ chung giường, tất nhiên là có ôm nhau ngủ…

Sáng hôm sau, cả hai cùng tỉnh dậy một lúc, họ cùng nói với nhau

“Chào buổi sáng, Haru-chan”

“Chào buổi sáng, Taka-kun”

Buổi sáng hôm nay họ dậy hơi muộn….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.