Sáng hôm sau, họ chào tạm biệt nhau xong rời đi, Haruka quay lại Tokyo trong khi Takashi tiếp tục chuyến đi đến Nagano, trên đường đi, Takashi cứ nhớ mãi chuyện đêm qua, một điều gì đó khiến cho anh cảm thấy khó ngủ, nhưng rồi anh lại để qua một bên rồi tiếp tục tập trung lái xe đi.
Về chuyện của Toumai và Makoto, có lẽ cũng đã một thời gian mà họ tránh mặt nhau, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, Toumai cũng không muốn mối quan hệ đó xấu đi, nên tìm cách để làm lành với Makoto, mấu chốt vấn đề là phải dùng Hanami làm tay trong.
Buổi chiều hôm đó, Toumai hẹn Hanami đi café, Hanami lấy làm lạ nhưng vẫn chấp nhận lời mời.
“Toumai-senpai, anh gọi em ra có chuyện gì vậy ?”
“Thực ra là… Anh muốn làm lành với Mako-san”
“Makoto-nee ạ, em nghĩ chị ấy cũng sớm nguôi ngoai thôi ạ, chỉ là… em thấy anh nên chủ động với chị ấy sẽ có lợi hơn ạ”
“Hanami-chan, em giúp anh có được không ?”
“Vâng, em sẽ cố, giúp anh ở mức em có thể thôi ạ”
“Cảm ơn em nhiều, Hanami”.
Trong khi đó ở Singapore… Eri cùng với Jurgen đang ở trên bể bơi tầng thượng của tòa nhà Marina Bay Sands, có lẽ là đang chơi đùa cùng nhau, Jurgen thì đang phơi nắng, còn Eri thì vừa từ bể bơi đi lên:
“Hôm nào chúng ta đi lặn biển ở Santorini, được không Eri” – Jurgen nói
“Miễn là Jurgen có thời gian thôi, anh thích lúc nào, em chiều”
Eri đang lau mái tóc của mình…
“Về Đức với anh không, lâu em không về, không có em anh cứ thấy buồn chán”
“Em chưa muốn, ít nhất nếu muốn sống cùng em anh có thể đặt văn phòng của mình tại Tokyo cũng được mà”
“Em đùa thật dai đó”
Jurgen sau cuộc thương thuyết với chủ tịch tỏ ra khá thận trọng đối với gia tộc Kaneki, tuy nhiên mục đích anh ta lại cao hơn ở chỗ, nếu có được hôn sự với Eri, thì cả hai tập đoàn có cớ để ràng buộc nhau, dựa trên cả tiềm lực tài chính của Kaneki Inc cũng như sức mạnh công nghiệp của Kerschel AG. Dòng họ gốc Áo của Jurgen sẽ ghi nhận anh ta.
Eri thì khác, bởi vì cô ta sẽ không vội lấy Jurgen, mà muốn tiếp tục tận hưởng cảm giác làm ái nữ của giới thượng lưu trước khi kết hôn và sẽ chỉ lấy người đó khi anh ta khiến cô phải “Tâm phục khẩu phục”.
Chủ tịch đang hút Cigar ở Skybar, cũng ở tầng thượng cùng giám đốc Hart, ông nói:
“Tôi khá là ưng hôn sự giữa Jurgen và Eri, cậu ta là người mà tôi có thể tin tưởng”
“Ngài quá khen rồi, cậu ta cũng là người có tham vọng lớn, chủ tịch Kerschel cũng rất khéo trong việc chuyển giao quyền lực cho con mình, Jurgen cũng là niềm hi vọng của chúng tôi, chỉ là cậu ấy cũng là người đào hoa…”
“Thế càng tốt, giỏi làm ăn, giỏi quan hệ, ta tin vào cậu ấy, nhưng Eri thì chưa chắc”….
Tại nhà của Takashi, Naomi vừa về xong, cô check hộp thư, và thấy được lá thư lạ kì đó, nhưng không có ý định bóc ra mà mang vào trong. Ngay lúc đó điện thoại rung lên và Naomi nghe máy:
“Alo, ai vậy ạ”
“Là cô, anh trai cháu có nhà không”
“Dạ không ạ, anh ấy đi công tác ạ”
“Vậy thôi, bao giờ anh ấy về nhớ báo cho cô nhé”
“Vâng ạ, cháu chào cô”
Người gọi cho Naomi chính là dì của Haruka. Sau khi gác máy, Naomi bỏ lá thư đó một chỗ rồi vào bếp.