10 năm sau.
Haruka về nước,sau khi học ngành luật tại Canada,cô trở về nước,trong tay cô là 25 triệu đô,đó là tài sản thừa kế,ngay sau khi trở về,cô lập tức được bổ nhiệm làm CEO của tập đoàn do gia đình cô quản lý,đó là tập đoàn tài chính lớn thứ 3 Nhật Bản,,và cũng thuộc 1 trong 10 tập đoàn tài chính lớn nhất châu á,chi phối ngành chứng khoán,bảo hiểm,đầu tư,giải pháp tín dụng,bất động sản…,tiềm lực tài chính dưới thời chủ tịch Hiroshi lớn hơn bao giờ hết,có đủ sức để làm lũng đoạn thị trường tài chính châu á,đặc biệt là thị trường chứng khoán.
Haruka có tài năng ngoại giao xuất thần khi có thể bẻ gãy ý chí của người khác bằng lối nói chuyện ít biểu cảm,đàm phán không khoan nhượng,cô không mất nhiều thời gian để chứng minh bản thân mình với cả tập đoàn là mình giỏi đến đâu,quay về Nhật Bản định cư,Haruka ghét phải phụ thuộc nên cô thường tự phục vụ bản thân,cô có 2 căn nhà,1 biệt thự ven hồ và 1 penthouse nên không phải lo chuyện chỗ ở,cô thường ở nhà ông chú họ dung bữa trưa và tối mỗi ngày.
Trái ngược lại,Takashi,người nhiều kinh nghiệm nấu ăn,vừa từ USA trở về,là một kiến trúc sư có tiếng,được hượng đặc quyền ngoại giao đi lại tự do giữa Mỹ và Nhật Bản.Vừa xách vali về nước,người đầu tiên ra đón anh không ai khác chính là Toumai.
“Chờ lâu quá mới được gặp,thế về đây chơi hay ở hẳn vậy?”
“Ở hẳn,về với quê hương yêu dấu chứ,nhưng nếu cần tôi vẫn phải về lại Mỹ”
“Thôi chúng ta đi về đi,về đến nơi rồi ông kể tiếp bao nhiêu chuyện cũng được hết”
“Chuyện dài lắm,mà tôi và Hanami chia tay rồi,có lẽ tôi cảm thấy hơi tiếc 10 năm qua"
“Đừng nói thế,lạc quan lên đi,rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi mà"
“Cảm ơn vì đã an ủi,Toumai”
Họ bắt taxi về trung tâm Tokyo,sau 10 năm,đã có nhiều thứ thay đổi,cho dù Takashi không nhận ra.Về đến nhà,điều đầu tiên Takashi nghĩ là quăng vali ra một chỗ và nghĩ ngơi.
Trong khi đó,ở ngoại ô Sapporo,Haruka lái chiếc Mercedes của mình,đi thăm mộ của ba mẹ cô,cũng đã nhiều năm trôi qua,lâu rồi cô không về thăm mộ.Sau đó cô lại phải đi máy bay về Tokyo,đi dự một cuộc họp của tập đoàn,vừa xuống đến sân bay,chủ tịch đã điều xe riêng đến đón.Chủ tịch thường đi một chiếc Range Rover màu đen đi làm,đằng sau là 2 chiếc SUV to cao hộ tống.
Tài xế xe xuống mở cửa,chủ tịch và Haruka đi xuống,Haruka mặc một bộ vest màu trắng,rất giống một thiếu gia,bên cạnh cô còn có Eri,đón chủ tịch,họ đi vào sảnh tòa nhà trụ sở.
Tại phòng họp,chủ tịch nói chuyện với Haruka cùng với Eri,họ đang bàn công việc:
“Chú,về chuyện liên lạc với các ngân hang cháu đã làm,chúng ta có thể từ từ hoàn vốn,nhưng họ yêu cầu chúng ta phải tang doanh số nhiều nhất có thể”
“Làm tốt lắm,Haru,chú không sai khi chọn cháu làm CEO của tập đoàn,nhưng dù tốn kém về thời gian và pháp lý cũng phải lo vì nó là uy tín của tập đoàn,về chuyện tiền bạc đã có Eri lo rồi,vậy thôi…”
Chủ tịch khá điềm tĩnh khi nói chuyện về công việc,ông ấy có thói quen đi chơi golf với đối tác vào buổi chiều thứ 7 mỗi tuần,dễ hiểu sau cuộc họp,ông ta rời đi sớm.
__________________________
Dạo bộ trên con đường dọc đường tàu điện,Takashi cứ nhớ đến hồi còn được đi với Haruka trên con đường này,giờ chỉ còn anh,thật cô đơn.Bước chân của anh lê dài đầy tiếc nuối,chiếc xe Mercedes mà Haruka cầm lái đi qua trước mặt Takashi,họ thoáng nhìn thấy nhau,Haruka đạp ga bỏ đi,Takashi lại thấy vừa ngạc nhiên,nhưng cũng thấy buồn,có lẽ vì…