Giá Như Anh Chưa Từng Biết Em

Chương 12




Nghỉ lễ,Takashi về nhà ở Shibuya,từ ngôi trường ở Yokohama về nhà khá xa,phải đổi hai tuyến xe buýt mới về tới nơi,cậu về từ sáng sớm.

Căn nhà cấp 4,bố mẹ Takashi nửa năm mới về một lần,đã lâu chưa về,Takashi quyết định sẽ về ở hẳn sau khi học xong cao trung.

Đầu tiên khi đặt chân về nhà là dọn dẹp nhà cửa,sau khi dọn xong,Takashi ngả lưng xuống sofa thư giãn,khoái chí nói một câu:

"Đúng là không đâu bằng nhà"

Vừa được một lúc,có một chiếc xe ô tô màu đen hiệu Honda,một người mặc vest đi xuống xe,bấm chuông cửa,Takashi đi ra:

"Tôi là quản lý của ca sĩ Hanami Kobiichi,xin lỗi vì đường đột nhưng cô ấy muốn đến thăm gia đình cậu nên hi vọng cậu không phiền"

"Không,không sao đâu ạ,mời vào,vậy cô ấy đâu rồi"

Cô ca sĩ tuổi teen đấy xuống xe,cô ấy rất xinh,có vẻ quý phái.

"Chào anh,Takashi,đã lâu không gặp"

"Chào em,em là…"

"Gái xinh!,nhưng sao mà không nhớ tên,rốt cục cô gái ấy là ai mà mình quen được,mà cô ấy lại còn biết tên mình" - Takashi nghĩ bụng,cô gái liền nhắc lại:

"Em là Hanami,hi vọng anh còn nhớ tên em,mà từ nay anh cứ gọi em là Hannah-chan"

Lúc này cậu ta mới nhớ ra,5 năm trước cậu từng gặp một cô bé xinh xắn,hát rất hay trong cô nhi viện,cậu đã khuyến khích cô bé cố gắng để đạt được ước mơ.

Họ trở vào phòng khách nói chuyện với nhau:

"Anh nhớ ra rồi,đã năm năm trôi qua,em thay đổi nhiều thiệt!"

"Nhờ anh động viên em,nếu không thì em cũng không có nổi được ngày hôm nay,em rất biết ơn anh,liệu em có thể cảm tạ anh bằng cách..."

"Không cần đâu mà, công của anh có gì đâu"

"Liệu em có thể,trở thành bạn gái của anh"

"What!!!,cái gì đang xảy ra vậy,nhưng Haruna là bạn gái mình rồi,nhưng mình cũng không nỡ từ chối Hanami,rối thật…"

Tự vấn mình,Takashi chẳng biết làm sao để trả lời lại Hanami-chan.

"Nhìn em thành công thế này,anh vui lắm,hi vọng mối quan hệ của chúng ta trong tương lai sẽ…"

"Vậy là anh đồng ý ạ"

"Anh…,Cho anh thời gian được không"

"Vâng" - Hanami có vẻ khá là thoải mái.

Takashi xin phép vào bếp pha trà,Hanami mải nhìn vào những bức vẽ của Takashi trong bếp.

"Tranh của Taka-kun vẽ đẹp quá,khi nào anh vẽ cho em một bức được không ạ,em chỉ thích mỗi tranh anh vẽ thôi"

"Được rồi,nếu em thích anh sẽ vẽ một bức tặng em"

"Cảm ơn anh nhiều,Takashi-senpai"

"À nè,nếu không phiền,anh có thể mời em dùng bữa được không"

"Vâng được ạ,nhưng dùng bữa tại nhà anh,chỉ hai chúng ta thôi,được không anh"

"Ok,nếu em muốn"

Hanami và Takashi ăn trưa ở nhà cậu,họ trò chuyện khá vui vẻ,ăn xong,Hanami thăm phòng Takashi,căn phòng không rộng lắm,có một chiếc giường đơn và giá sách.

"Đã lâu anh mới về đây,anh sẽ cố về đây nhiều hơn,chắc là mấy ngày cuối tuần"

"Em thấy anh là một người khép kín,anh có nhiều bạn không ạ"

"Không nhiều lắm,nhưng anh có nhiều kỉ niệm với họ"

"Vậy em muốn trở thành bạn của anh"

"Em là bạn của anh rồi mà,em không nhận ra sao"

Takashi nói tiếp:

"Em có muốn nghỉ trưa không,phòng bên cạnh có cái giường to hơn đó"

"Vâng,cảm ơn anh,nhưng em lại có show chiều nay rồi,em xin phép ra về"

"Ừ,về cẩn thận nhé,nhớ đừng ép mình quá,không tốt đâu,em luôn được chào đón ở đây"

"Vâng,em sẽ lưu tâm,em sẽ sớm quay lại,bye anh"

Hanami ra về,nhưng Takashi vẫn không thể nào hiểu nổi tại sao mình lại được đề nghị làm bạn trai ca sĩ nổi tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.