Gặp Vũ

Chương 30




A Tiện la hét ầm ĩ để thu hút mọi sự chú ý vào mình. Cậu phát hiện có rất nhiều khách trọ thò đầu ra xem đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi một gã đàn ông thụi vào bụng cậu thì cậu mới ngưng ồn ào vì đau.

Trong tiếng đập cửa xen lẫn với tiếng hò hét, cạch một tiếng, cửa mở ra.

Sau đó giọng nói lười biếng của người phụ nữ vang lên: "Ai vậy? Ồn ào gì thế?"

Khi thấy người phụ nữ này phu nhân lập tức sững người, thật ra ở đây ngoại trừ A Tiện thì tất cả mọi người đều ngẩn ngơ mấy giây. Người phụ nữ cực kỳ tàn nhẫn vô tình nhưng đồng thời cũng cực kỳ xinh đẹp, sóng mắt lưu chuyển như muốn hút mất hồn phách người ta.

Khi người phụ nữ nhìn thấy phu nhân thì cũng ngẩn người, "Bà là ai?"

"Tiện nhân! Ai cho mày dụ dỗ chồng tao!" Phu nhân lấy lại tinh thần, lúc chưa gặp người phụ nữ này thì chỉ hận không thể nuốt chửng vào bụng, giờ thấy mỹ mạo của người phụ nữ thì càng hận không thể ăn thịt rút gân uống máu, vẻ ghen ghét lộ rõ trên khuôn mặt phì nộn của bà ta.

"Chồng bà?" Người phụ nữ nghĩ ngợi, "Là Tân Dân......"

"Tao là vợ anh ấy! Vợ cưới hỏi đàng hoàng!" Phu nhân hậm hực nói, "Đồ đê tiện bại hoại, không cãi được chứ gì, đồ gái điếm giật chồng người khác!"

Người phụ nữ cười lạnh, "Ủa tôi có cãi đâu?" Rõ ràng là đã thoải mái thừa nhận cơ mà! "Người Tân Dân yêu chính là tôi, sớm muộn gì bà cũng bị anh ấy đuổi ra khỏi nhà thôi! Bà là mụ gà mái không biết đẻ trứng của Tân Dân chứ gì, ha ha, hung dữ thế kia quả nhiên không sinh được con trai mà."

Phu nhân thẹn quá hoá giận, giơ bàn tay béo múp lên cào mặt người phụ nữ.

Người phụ nữ lui lại một bước, "Đây là nhà tôi, tự tiện xông vào nhà dân là phạm pháp! Bà thử đụng vào tôi xem, khoan nói đến tội cố ý gây thương thích mà ngay cả Tân Dân cũng không tha cho bà đâu!"

"Mày còn dám nhắc tới Tân Dân nữa à!" Phu nhân tức giận nói, "Tao phải đánh con điếm mày để xem Tân Dân làm gì được tao! Người đâu, ra tay đi!"

Trong lòng A Tiện biết rõ tính ngang bướng của người phụ nữ kia, phu nhân hung hãn như vậy, sau lưng còn có năm gã đàn ông đi theo, đánh với bà ta nhất định sẽ thua.

A Tiện chỉ hận không thể làm thịt người phụ nữ, nhưng giờ trong bụng bà ta còn cái thai nên A Tiện không thể khoanh tay đứng nhìn được.

A Tiện vội vã thoát ra khỏi sự khống chế của gã đàn ông rồi chạy đến trước mặt người phụ nữ nói: "Đây là nhà tôi, ra ngoài hết đi!"

Nhưng thân hình ốm yếu của cậu không hề lọt vào mắt đám người, phu nhân đẩy cậu ra rồi tiếp tục chỉ vào người phụ nữ chửi rủa.

Mấy gã đàn ông sau lưng bà ta nhanh chóng hành động, có kẻ xô đẩy A Tiện, có kẻ xé quần áo người phụ nữ, có kẻ giữ chặt tay chân bà, người phụ nữ tức giận giãy dụa nhưng vì lo cho cái thai trong bụng nên không dám chống cự quá mạnh.

A Tiện không thể để chuyện tồi tệ hơn xảy ra, cậu vội vàng bổ nhào vào người phụ nữ, không cho bọn họ đụng vào bà ta.

Phu nhân chỉ vào A Tiện nói: "Đồ con hoang, mày có biết mẹ mày lang chạ với đàn ông khắp nơi không hả! Nó là con điếm đê tiện mà còn được thằng con hoang bảo bọc, chắc mày cũng đâu ưa gì mẹ mày nhỉ!"

A Tiện trừng mắt nhìn phu nhân.

Phu nhân nghẹn họng chốc lát rồi lập tức thẹn quá hoá giận, một đứa con hoang yếu đuối như thế mà có thể dọa mình sợ à! Nực cười!

"Lôi nó ra đánh cho tao!"

Vốn dĩ A Tiện tay trói gà không chặt, hai gã đàn ông kéo cậu ra rồi đấm đá túi bụi, A Tiện né trái tránh phải nhưng không ngăn được mấy cú đá vào người mình.

"Á —— Tân Dân sẽ không tha cho bà đâu!! Á ——"

Xuyên qua mấy đôi chân đàn ông lực lưỡng, A Tiện thấy mẹ mình toàn thân trần trụi, hai đùi mở rộng, một gã đàn ông tùy ý rong ruổi trên người bà. Tư thế này A Tiện hết sức quen thuộc, trong mắt cậu hiện lên sự tuyệt vọng và đau thương.

"Mẹ, con này khít thật đấy! Sướng mê tơi!"

"Mày làm nhanh lên cho tao nếm thử với chứ......"

Những từ ngữ thô tục tràn ngập trong tai A Tiện, cậu muốn đứng dậy cầu cứu nhưng lại bị đè xuống đất rồi tiếp tục đạp mạnh.

Hy vọng đứa bé không sao...... A Tiện nghĩ thầm.

"Hừ, con mụ kia ngon vậy chắc thằng này cũng không tệ đâu." Một gã lùn nhìn thoáng qua gương mặt thống khổ của A Tiện, nhìn kỹ lại còn có mấy phần tư sắc.

A Tiện hung hăng trừng gã một cái, "Tởm!" Lời này của cậu mắng gã đàn ông, mắng mẹ mình, mắng phu nhân kia, cũng mắng cả mình.

"Ồ, còn nhỏ mà độc miệng ghê nhỉ! Không tệ, tao thích rồi đấy!" Một gã đàn ông khác nói xong liền xé đồ A Tiện.

Dưới quần áo chằng chịt vết tích, làm sao A Tiện có thể để mình xấu hổ thêm nữa! Thế là cậu liều chết phản kháng.

Sức lực của gã kia và A Tiện không thể so sánh với nhau, xoạt một tiếng, bộ quần áo cũ nát trên người A Tiện lập tức bị xé rách tơi tả.

"Hừ, tao còn tưởng thế nào, thì ra cũng là tiện nhân bị chơi nát!" Phu nhân vừa tát xong người phụ nữ, vô tình quay đầu nhìn thấy cậu thì giật nảy mình, sau đó cay nghiệt chửi rủa, "Đúng là mẹ nào con nấy! Con trai của gái điếm cũng chẳng tử tế gì!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.