Gặp Phải Giáo Sư Độc Miệng

Chương 1-1




Editor: Trà Đá.

Thời tiết đầu tháng mười một có chút nóng bức, nhóm bốn người chung một phòng ngủ với Mục Tiểu Tuệ mau chóng đi vào giảng đường, trong giảng đường chỉ mới có lác đác vài người, giáo sư còn chưa tới nữa.

Liễu Bảo trách móc một câu: “Chậc, bà đây phải thấy được trai đẹp bằng bất cứ giá nào!”

Mục Tiểu Tuệ thở hổn hển không thừa nhận cũng không được vì đây là may mắn, giáo sư bộ môn <<kinh tế thống kê>> có chuyện nên tạm thời đổi một giáo sư trẻ tuổi dạy thay, với lại vị giáo sư mới này nghe đâu chỉ mới 28 tuổi, cô và Liễu Bảo cũng không thể bình tình được, cố gắng kéo Ô Thiến Hàm và Thượng Bình lên giảng đường.

Bởi vì hệ tài chính có hai lớp, một là giáo sư Kim Luyện, một là giáo sư Trương Ba. Bởi vì bọn họ đang học lớp thương mại quốc tế của Trương Ba, nên Liễu Bảo đánh hơi được vị giáo sư này không chừng là Kim Luyện, vì vậy chạy như bay đến đây.

Bạn cùng phòng Ô Thiến Hàm vẫn chung tình với Trương Ba, hiện giờ Trương Ba đang là giáo sư lớp <<thương mại quốc tế>>, tướng mạo cũng nổi tiếng trong hệ tài chính, sức hấp dẫn ngay cả cách ăn nói cũng như giảng bài.

Giọng nói lúc giảng bài đặc biệt êm ái lại có từ tính, nhìn chỉ hơn hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, Ô Thiến Hàm thường hay gọi thân thiết là **, hoặc là Trương **.

Ô Thiến Hàm tên thật là Văn Tĩnh, nội tâm bên trong cũng là một người phụ nữ đa tình, vả lại bạn trai ở vô số xung quanh, cô ta nói ** chính là kiếp của cô ta, cô ta đến đây vì ứng kiếp.

Rất lâu sau đó cô mới thật sự hiểu, ** thật ra mới là kiếp nạn của cô.

Cả lớp tài chính chỉ có mười bảy người, nhưng môn <<kinh tế thống kê>> là môn căn bản cho chuyên ngành tài chính, tính luôn cả bốn người bọn cô cũng không đến 100 người trong lớp.

Mục Tiểu Tuệ bất mãn nói lảm nhảm: “Ông giáo sư này cũng chảnh quá, sinh viên đợi lâu quá thì sẽ ra về hết, phải cần ngàn tiếng hô, vạn tiếng gọi mới chịu ra mặt sao.”

Liễu Bảo khinh thường hừ một tiếng: “Chờ cũng được, chỉ sợ không phải Kim Luyện, mà là ‘cứt’ xuất hiện thì đúng thật là.”

Lời nói còn chưa dứt thì trên bục giảng đã xuất hiện một bóng dáng cao ráo, giọng nói phát ra ngoài thông qua micro: “Đường lớn đang sửa chữa, nên bị kẹt xe đến hai mươi mấy phút, thật là ngại quá, lần đầu tiên đi dạy đã đến lớp trễ.”

Vừa dứt lời thì cầm viên phấn trên bục giảng viết hai chữ lên bảng đen: “Tôi tên là Tô Dịch, Tô cũng không cần giải thích, của cha mẹ nên không đổi được, Dịch là tích lũy ý chí, cũng chính là hi vọng các em sẽ tích lũy thật nhiều kiến thức về sau vượt qua tôi…………………”

Tô Dịch nói rất nhiều, nhưng trong đầu Mục Tiểu Tuệ đã tê dại, ôi trời! Tại sao lại là anh ta?

Liễu Bảo khoa trương chảy nước miếng, đắm đuối nhìn chằm chằm Tô Dịch trên bục giảng: “Hàng này quả thật còn cực phẩm hơn cả Kim Luyện, làm sao mà tớ có thể đụng tới đây?”

Mục Tiểu Tuệ tuyệt vọng lẩm bẩm nói: “Bởi vì cậu may mắn.”

Liễu Bảo sửng sốt không hiểu nhìn cô chằm chằm: “Cậu gặp qua rồi sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.