Sở Ly thản nhiên ngồi xuống bàn ăn, anh cũng nhanh chóng ngồi. Cô không nói gì mà vào việc chính, cô ăn miếng gà, mắt đảo trái đảo phải, thấy có gì đó không đúng, anh nhếch mép cười nhẹ vì có lẽ cô nhận ra điều khác lạ của hôm nay rồi.
Sở Ly hơi đứng dậy, thổi tắt nến và tiếp tục ăn như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cô nghĩ đã có đèn nên không cần nến, việc này giống như muối bỏ vào nước biển, thật vô ích.
Cố Minh Triết ngơ ngác nhìn cô, tại sao cô lại có thể tỉnh bơ mà phá đi bầu không khí lãng mạn như vậy chứ?
- Anh về khi nào?
Anh hơi bất ngờ khi cô hỏi câu này, cô đi xuống lấy trái cây mà không thấy anh sao?
- Ban nãy cô không thấy tôi à?
- Ban nãy?
- Lúc cô lấy đĩa trái cây
- Tôi có lấy hả?
Sở Ly đúng là đưa anh từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Cố Min Triết tự thấy bản thân đẹp trai như thế, chỉ cần đứng thôi soái khí đã ngời ngời rồi, thế mà lại không nhìn thấy.
Đơn giản là vì khi Sở Ly tập trung suy nghĩ về vấn đề gì đó, tất cả mọi thứ xung quanh gần như vô hình. Sở Ly đang rất bận và cô muốn hoàn thành công việc một cách tốt nhất.
- Khụ khụ... À... Ờm...
Cố Minh Triết ngập ngừng, cầm bó hoa đưa cho cô. Sở Ly nhìn bó hoa, nhàn nhạt nói:
- Tôi ghét hoa hồng
Trong các loại hoa, cô ghét nhất là hoa hồng. Vì cô đã từng bị một đóa hoa hồng đâm rất đau, nổi đau đó vẫn ở đấy chưa từng biến mất, một chút cũng không, nó chỉ tạm thời yên lặng mà thôi.
Cố Minh Triết khựng lại, đặt bó hoa dưới bàn ăn. Anh vội vàng cầm hộp quà cho cô
- Tặng cô
Ánh mắt Sở Ly hơi nghi hoặc, mỗi lần Cố Minh Triết tốt đột xuất, thay vì cảm động thì cô cảm thấy cảm lạnh hơn.
Sở Ly mở hộp quà ra, là chiếc đồng hồ có mặt màu xanh olive, nhìn anh như muốn nói rằng: "Đây là sao?"
- Cô thích đồng hồ này không phải sao? Hơ hơ...
Sở Ly không nói gì. Cô là Tác giả truyện tranh, trước giờ rất ít khi đeo phụ kiện tay, vì cô thấy sẽ rất vướng víu, ảnh hưởng đến công việc vẽ. Nhưng theo như lời của Cố Minh Triết thì có vẻ "Sở Ly" lúc trước rất thích đồng hồ này? Thôi thì nhận trước tính sau
- Tôi... xin lỗi
Sở Ly ngừng ăn, khó hiểu hỏi:
- Chuyện gì?
Cô có hơi không tin, Cố Minh Triết theo như cốt truyện cô biết là người kiêu ngạo, lạnh lùng, không cúi đầu trước người khác. Có chuyện gì nghiêm trọng mà anh lại xin lỗi như thế chứ?
- Chuyện tôi đã nặng lời với cô...
Sở Ly ngẫm nghĩ một hồi, anh lúc nào cũng cục tính với mọi người mà. Anh tiếp tục nói
- Vì tôi đã nói cô không ai dạy... Và đã lợi dụng cô trước stream để cho mẹ tôi và Y Yên không can thiệp vào cuộc sống của tôi... Xin lỗi
- À
Đúng là không ai bỗng dưng lại tốt với mình, không ai có thể thay đổi nhanh đến vậy, thì ra những gì anh đối xử với cô lúc stream đều là diễn, trên đời này có ai là thật lòng với cô không, có ai sẽ thật sự yêu thương cô không? Thật và giả cách nhau mong manh đến thế sao?
Trước kia, Sở Ly chưa từng đến studio của anh, lần này cô đến, không ngờ anh lại lấy đó làm cơ hội để tuyên bố với mẹ là đừng làm phiền cuộc sống của mình
- À???
- Không sao, tôi quen rồi
Cố Minh Triết hơi ngỡ ngàng trước câu trả lời của cô. Sở Ly từng bị đối xử như thế rất nhiều lần sao? Anh nhớ rằng bạn thân của cô luôn bảo vệ cô, làm sao có thể chứ?
- Anh nghĩ tôi giận anh à?
- Đúng vậy, nếu không thì tại sao một tuần nay cô tránh mặt tôi, tôi điện không nghe, còn nữa, hôm qua cô còn rất bực với tôi nữa
Sở Ly thấy anh hơi khó hiểu, theo nguyên tác, Cố Minh rất ít khi gọi điện thoại cho "Sở Ly", ngồi ăn cơm với "Sở Ly" cũng là ngồi ăn cho no bụng chứ chẳng hề vui vẻ gì? Sao bây giờ lại thế?
- Tôi bận
- Vậy tại sao cô nhốt mình trong phòng?
- Tôi làm việc
- Tại sao quần áo, đầu tóc lại như thế?
- Trước giờ tôi đều như vậy
Đời trước, Sở Ly chỉ ở nhà vẽ truyện, không thích ra ngoài, cô thích thoải mái, nên miễn sao mình thoải mái là được, không chú trọng vẻ bên ngoài lắm.
Anh không biết nên nói gì nữa, cả hai im lặng một hồi. Cô chỉ chỉ vào cái đồng hồ:
- Đồng hồ này bao nhiêu vậy?
- 175 triệu
- Hả?...
Sở Ly lập tức lấy chiếc đồng hồ, vuốt vuốt, xem kỹ lượng: "Đồng hồ đẹp thật đấy, mình thích."
- Cô làm việc gì?
- Nhiều chuyện
Cố Minh Triết có hơi quê, liền bù vào một câu
- Hiếu kỳ thôi
- Ừ ừ, không nhiều chuyện
Sở Ly cười cười nhìn anh lúng túng, cô không muốn chọc anh thêm nữa mà nói:
- Tôi vẽ truyện tranh
Anh tỏ vẻ hứng thú, hào hứng tiếp tục câu chuyện
- Truyện tranh á? Tên gì?
- "Lạnh lùng hay đáng yêu?"
- Tên gì nghe kỳ kỳ vậy?
Sở Ly liếc anh một cách đầy sắc bén
- Hơ hơ... Tên hay, tên hay
Cô thấy Cố Minh Triết cư nhiên hỏi chuyện của cô, có chút kỳ lạ. Sở Ly cũng lịch sự hỏi thăm anh
- Hôm nay anh làm gì thế?
Anh nhanh chóng đáp
- Tập luyện, stream, sắp thi đấu rồi nên có hơi bận
"Thi đấu? Làm streamer mà thi đấu gì nhỉ?", Sở Ly mặt đầy nghi hoặc, anh liền giải thích
- Cuối tháng 9, đội tôi đấu giải Thế giới LOL tại Thái Lan
"Anh ta là game thủ á? Sao tình tiết nghề nghiệp mình không nhớ vậy?"
Cô cười ngượng rồi nói
- Cố lên nhé!
Sau khi ăn xong, Cố Minh Triết ngõ lời:
- Muốn đi dạo không?
Dưới ánh đèn đường rội vào hai người, Cố Minh Triết và Sở Ly đồng bộ bước đi, bóng của họ tựa sát vào nhau, thật lãng mạn, nhìn họ như một cặp vợ chồng thật sự. Đột nhiên anh lên tiếng:
- Cô thích hoa gì?
Có lẽ anh đang thắc mắc tại sao cô không thích hoa hồng, cũng có thể là muốn hiểu cô nhiều hơn. Cô nhìn anh rồi nói:
- Hoa Tulip
Cố Minh Triết muốn hỏi tại sao, nhưng cô như biết anh nghĩ gì, nhàn nhạt nói tiếp
- Vì hoa Tulip đơn giản, độc đáo, khác biệt. Không lãng mạn nhưng ấm áp, thoải mái.
Anh nhìn Sở Ly không rời mắt. Cố Minh Triết chợt nhận ra, hình như có quá nhiều điều về cô mà anh không hề biết. Sở Ly thật sự rất khác, rất khác lúc trước. Anh cũng không biết vì sao lại có cảm giác Sở Ly không phải là Sở Ly.
—————————
T/g: Cảm ơn mọi người rất nhiều nha