Gán Thân Trả Nợ Tình Cũ Hung Ác Ngược Đãi Tôi

Chương 35-36




Chương35.Có Tiếng Mà Không Có Miếng

Chương35.Có Tiếng Mà Không Có Miếng

Bạch Mai Trúc liên tục quay mặt sang hướng đối lập để không hít phải mùi khói thuốc phả ra từ miệng Nam Phong. Tiếng nhạc xập xình cứ liên tục tuồn vào tai, trong cái ánh sáng không rõ, Bạch Mai Trúc phải cố nheo mắt lại để nhìn cho rõ, một vài em gái xinh đẹp, hở lên hở xuống trong trời đông, đang quấn quýt một người đàn ông trung niên.

Nếu không lầm, dù chỉ mới chạm mặt một lần nhưng Bạch Mai Trúc vẫn nhìn ra người đó là Tần Chính Nguy ba của Tần Yến Trinh. Ông ta đang làm gì ở đây vậy kìa?

Bạch Mai Trúc đứng lên, ra ngoài vòng tay của Nam Phong, bước chân đang dò đường đến vị trí của lão. Phía sau Nam Phong khó hiểu nhìn theo cô, đặt điếu thuốc dở vào gạt tàn, hai tay gác lên đầu, vắt hai chân trên mặt bàn, có chút hồi hộp xem chuyện sắp diễn ra.

Sát vách kề vai của những cô gái lưng trần đang nhún nhảy bên cạnh lão, Bạch Mai Trúc há hốc miệng không ngờ mắt nhìn của mình rất chuẩn, lão đang làm gì với những người đáng tuổi con mình thế? đột nhiên lại cảm thấy có chút đau lòng cho ai đó, chữ "mẹ" cứ hiện lên trong đầu không thôi, ruồi nhặng vây quanh Bạch Mai Trúc sẽ giúp bà ta xua đuổi, coi như là làm phước.

Hai cô gái gần tay đột nhiên bị đẩy vai ra, Bạch Mai Trúc ngang nhiên chen chân vào giữa, mùi rượu nặng từ người lão phả ra khiến cô chỉ muốn ngất ngay tại chỗ, thế nhưng đi nửa đường không thể vứt bỏ kế hoạch sang một bên.

Chương35.Có Tiếng Mà Không Có Miếng

Bạch Mai Trúc kéo một bên vai áo len thấp xuống lộ vai trắng, trong khoảng mờ không rõ cũng khiến lão bị mê hoặc. Nam Phong dõi theo cũng không ngờ đến, nét sợ sệt, thục trang trước mặt Cao Trí Đức lại đang lật lại một cách chóng mặt. Mở ra camera trong chiếc điện thoại nằm túi áo trong, Nam Phong cười khó hiểu.

Không ngăn lại mặc cho cô đang quyến rũ ba vợ của gã, anh vẫn chỉ xem đó là kịch vui mà chứng kiến.

Tần Chính Nguy say mèm bây giờ trong mắt chỉ có mình cô, những người ban đầu đã bị cô xua đuổi hết, Bạch Mai Trúc xem như đã đạt được mục đích mà kéo áo quay lưng, nhưng bất ngờ bị lão ôm lại, dù sao cũng chỉ là sức con gái có chống cũng không thể trả.

Cô liên tục vẫy tay ra hiệu kêu cứu từ Nam Phong nhưng lại nhìn ra khuôn mặt cố tình không thấy, Bạch Mai Trúc bất lực, trỏ tay có mạnh cỡ nào cũng không tách được lão, miệng lão thì đang tiến lên cổ cô, cô cười cùng nước mắt rơi, thời khắc tưởng như sẽ chết dưới tay lão thì có ai đó đã cứu sống cô.

Cao Trí Đức kéo cô về sau lưng, cúi đầu với Tần Chính Nguy, không quên quay lại lườm cô một cái sắc lẹm. Đi cùng còn có cả vợ và con của lão, bởi gã đang trên đường đưa hai người họ từ nhà của ba mẹ mình về nhưng lại nhận được tin nhắn từ Nam Phong, trong một bức ảnh chỉ thấy Bạch Mai Trúc vai hở, quần áo hớ hênh. Gã tức tốc quay đầu xe.

Chương35.Có Tiếng Mà Không Có Miếng

Cao Trí Đức kéo cô về sau lưng, cúi đầu với Tần Chính Nguy, không quên quay lại lườm cô một cái sắc lẹm. Đi cùng còn có cả vợ và con của lão, bởi gã đang trên đường đưa hai người họ từ nhà của ba mẹ mình về nhưng lại nhận được tin nhắn từ Nam Phong, trong một bức ảnh chỉ thấy Bạch Mai Trúc vai hở, quần áo hớ hênh. Gã tức tốc quay đầu xe.

“Con hồ ly này mày dám quyến rũ chồng bà” Doãn Thanh Nhàn đẩy gã ra, lao vào cô, do ánh sáng yếu nên bà ta cũng có thể là bị mờ mắt bà không nhìn ra cô, nhưng vậy có lẽ cũng tốt.

Tần Yến Trinh tay đỡ lão, ánh mắt ghi ngờ nhìn Cao Trí Đức đang ra sức gạt tay Doãn Thanh Nhàn, tại sao với một người lạ mà gã lại bảo vệ như thế và tại sao gã biết ba vợ của mình ở đây mà đến, nếu là đến vì Tần Chính Nguy thì gã sẽ không vội vã đến vậy.

“Bạch Mai Trúc”

Doãn Thanh Nhàn dừng tay khi nghe cái tên từ miệng Tần Yến Trinh, dùng tay nâng mặt cô lên, trên làn da lành lặn ấy đã xuất hiện nhiều dấu cào cấu, bà ta nhìn ra không những không thương cảm ngược lại càng tức giận hơn vì nghĩ cô trả thù mình vì bị bỏ rơi.

“Mày muốn bước chân vào Tần gia ư? mày đích thị là một con hồ ly tinh xảo quyệt, bởi vậy đừng thắc mắc tại sao mà tao vứt bỏ mày” câu nói cuối bà ta đã cố nói nhỏ nhất có thể trong tiếng nhạc thôi thúc, chỉ để cô đủ nghe.

Chương35.Có Tiếng Mà Không Có Miếng

Bạch Mai Trúc không khóc như vừa mới sáng đây, đã nở một nụ cười rất tươi trên môi, đúng là có tiếng mà không có miếng, bởi càng vậy Bạch Mai Trúc này quyết phải ăn cho bằng được.

Nhận thấy tình hình căng thẳng lúc này Nam Phong mới đứng ra “hình như là hai bên đã có hiểu lầm rồi” đưa cho bà ta một đoạn video mà mình quay được, bà ta nhận ra cũng đã quá muộn rồi, Bạch Mai Trúc này không còn là người mà bà có thể muốn ra lời thế nào cũng được nữa đâu, kể từ giây phút này.

Nam Phong khoác vai cô quay đi, còn cố tình kéo áo cô lại gần cổ cho gã nhìn thấy. Cao Trí Đức đương nhiên là rất tức nhưng lại không thể ra tay dành lại cô từ tay người bạn thân trước ba mẹ vợ.

“Anh vui lắm rồi đúng không?” Bạch Mai Trúc ẩy Nam Phong ra khỏi người, phủi áo.

“Sao tôi có thể vui khi em gặp họa” Nam Phong chèn chân cô lùi về sau, áp người vào xe. Chưa kịp ra trò với cô đã bị ai đó vỗ vai.

Chương36.Nhan Sắc Này Chỉ Để Quyến Rũ Anh Không Phải Là Quá Phí Hay Sao?

Chương36.Nhan Sắc Này Chỉ Để Quyến Rũ Anh Không Phải Là Quá Phí Hay Sao?

Cao Trí Đức phất tay ý bảo Nam Phong tránh ra, Nam Phong bước chân, tránh sang bên theo lời gã, cầm điếu thuốc bằng hai ngón tay, trỏ tay gã chống lên tấm kính cửa xe.

Gã đập tay vào trán “hết quyến rũ bạn tôi bây giờ còn muốn quyến rũ cả ba vợ tôi à?” chưa kịp nhận câu trả lời từ cô thì phía sau Tần Yến Trinh cùng Doãn Thanh Nhàn và Tần Chính Nguy xuất hiện, Cao Trí Đức liếc qua họ rồi lại nhìn đến cô.

“Về nhà trước khi tôi có mặt” gã hít nốt hơi cuối cùng, rồi quay đi.

Bạch Mai Trúc nhếch một bên môi khi xe gã lăn bánh, quay qua Nam Phong với thái độ vui vẻ, không ngừng có hành động khiêu khích anh, với tay kéo cổ áo anh gần người, ngón tay đưa lên môi anh lượn một vòng và rồi đi xuống bả vai, đặt sau lưng.

Nam Phong phút chốc phải rùng mình vì hành động táo bạo bất chợt từ cô “em có tin chỉ cần một hành động nữa của em, Cao Trí Đức sẽ quay lại giết anh luôn không?”

“Chỉ muốn giải tỏa cho em một chút thôi chứ anh vẫn đủ tỉnh táo để phân biệt được, cái gì nên đụng, cái gì không.” Nam Phong cầm tay của cô đang yên vị sau lưng mình, ban đầu thật nhẹ nhàng sau đó là thẳng thừng ném xuống, mở cửa xe cho cô bước vào.

Chương36.Nhan Sắc Này Chỉ Để Quyến Rũ Anh Không Phải Là Quá Phí Hay Sao?

Xe của Nam Phong tiến vào sân vừa hay phía sau xe gã tiếp nối, Bạch Mai Trúc bước xuống, trước khi vào trong cũng không quên ra tay vuốt nhẹ trượt dài ngực anh từ phải qua trái một lượt, còn cười trước khi quay hẳn mặt. Nhìn thấy Cao Trí Đức cũng tính lướt qua mình Nam Phong nắm vai gã lại “con yêu nghiệt này rất biết quyến rũ người khác”

Cao Trí Đức uốn lưỡi một vòng bên trong khoang miệng, nhún vai, hất tay Nam Phong. Người bạn thân của gã để lộ hàm răng trắng, lắc đầu lùi xe đi.

Đôi tai đang đặt ở cửa nhằm nghe ngóng cuộc trò chuyện trước hiên của gã và Nam Phong liền thu lại khi không còn nghe tiếng của cả hai nữa thay vào đó là tiếng bước chân của gã gần sát. Bạch Mai Trúc vội lên phòng trước khi bị gã phát hiện nhưng chỉ mới chạy chưa đến nửa cầu thang đã bị giọng nói của gã chặn...

“Quay lại!”

Bạch Mai Trúc nắm hai tay vào nhau, quyết không động chân. Cao Trí Đức cởi vest quăng lên ghế, quăng luôn cả chiếc đồng hồ lên bàn, tiếng động vang lên cũng phải khiến cô phía xa giật mình. Gã hai tay gác lên thành ghế, bàn tay thõng xuống liên tục vỗ vào ghế “tôi không nhắc lại lần hai đâu”

Đành lòng cắn răng đối diện với gã, Bạch Mai Trúc nụ cười tươi hiện ra trên môi muốn xoa dịu lòng gã. Cô ngồi vào vòng tay gã, tay tự nhiên đưa lên đùi, cảm giác làm gã hồi tưởng lại ngày hôm ấy, Nam Phong không nói thì gã cũng biết, Bạch Mai Trúc bên cạnh gã trước kia đã chết, trước mắt gã bây giờ chính là "yêu nghiệt".

Chương36.Nhan Sắc Này Chỉ Để Quyến Rũ Anh Không Phải Là Quá Phí Hay Sao?

Đành lòng cắn răng đối diện với gã, Bạch Mai Trúc nụ cười tươi hiện ra trên môi muốn xoa dịu lòng gã. Cô ngồi vào vòng tay gã, tay tự nhiên đưa lên đùi, cảm giác làm gã hồi tưởng lại ngày hôm ấy, Nam Phong không nói thì gã cũng biết, Bạch Mai Trúc bên cạnh gã trước kia đã chết, trước mắt gã bây giờ chính là "yêu nghiệt".

Gã vuốt ve cằm cô, nắm, hôn.

Cao Trí Đức nhìn ra đường nét thỏa mãn trên khuôn mặt cô trong nụ hôn cùng gã. Tiếng nhấm nháp liên tục phát, rời môi cô kéo theo một sợi chỉ bạc, gã vừa vuốt tóc cô vừa nói với chất giọng khá khó chịu “Nam Phong nói rằng con yêu nghiệt cô rất biết quyến rũ đàn ông, vui chứ?”

Bạch Mai Trúc đưa tay lên má gã trả lời “nhan sắc này chỉ để quyến rũ anh không phải là quá phí hay sao?” cô thừa biết rằng trong những tình huống này càng chọc giận gã sẽ càng bất lợi cho bản thân, nhưng chỉ là trước đây thôi, bây giờ Bạch Mai Trúc cô sẵn sàng ôm bất lợi ấy về mình.

“Ba vợ tôi đã ôm cô rồi đúng không? còn Nam Phong đã chạm vào chỗ nào?” gã đưa tay vào rốn bụng cô, hai ngón tay tạo thành chân đang lên dần.

“Chỉ là chạm vào áo, cơ thể em vẫn nguyên vẹn, anh sợ dơ đến vậy ư?”

Chương36.Nhan Sắc Này Chỉ Để Quyến Rũ Anh Không Phải Là Quá Phí Hay Sao?

“Đúng! tôi rất sợ dơ” gã bế sốc cô lên, đến thẳng chiếc bồn tắm trong phòng, rải vài cánh hoa hồng rồi xả nước. Chiếc gương được phủ mờ bởi khói nóng trong bồn bốc lên. Bạch Mai Trúc chỉ vừa chạm ngón chân xuống đã phải vội rụt lên.

“Nóng quá”

“Muốn rửa sạch sẽ phải để nước nóng nguyên chất”

“Cái này là muốn tôi chết bỏng chứ không phải là muốn sạch sẽ” Bạch Mai Trúc dứt khăn tắm đang treo ngay ngắn quăng vào người gã, toan chạy ra.

Gã dang ngang tay vào tường chắn lối “tôi đã nói rồi khi chưa có sự cho phép của tôi thì có chạy đằng trời” tiện tay ẩn cô lùi lại, đẩy vào trong bồn nước đã ấm.

“Cởi đồ ra”

Bạch Mai Trúc quay mặt, cương quyết như khẳng định sẽ không làm theo lời gã.

“Một là tự động cởi đồ hai là sau khi thức dậy sẽ không còn đồ để mặc” gã kéo ống tay áo lên cao, chân đã bước vào trong bồn, Bạch Mai Trúc đưa lông mi lên cao mắt lườm gã, tay kéo thụt tay vào trong, trước tiên là cởi áo nhưng đến quần thì lại lưỡng lự. Dù là gã đã nhìn thấu bao nhiêu lần nhưng lại xấu hổ khi phải trút bỏ đồ trên người trước mặt gã.

Bạch Mai Trúc đập tay xuống cho nước văng ra, đứng lên.

Chương37.Im Lặng Và Tận Hưởng Đừng Chống Đối (H)

“Cao Trí Đức, tôi nói cho anh biết...ưm” họng bị chặn khi chưa kịp ra lời, Bạch Mai Trúc ngực phập phồng theo nhịp hôn của gã. Một lần nữa ấn vai cô ngồi xuống, cả hai quấn vào nhau trong dòng nước sóng sánh. Tay của gã bên dưới chẳng mấy chốc đã tuột được quần cô, lộ ra đôi chân thon dài.

Đôi chân khiến gã mê mẩn mà vuốt ve, sâu thẳm mục đích bên trong vẫn là nụ hồng nở rộ giữa hai chân cô, đầu gối gã liên tục chọc vào làm cô khó chịu không thôi, Bạch Mai Trúc rút một chân như muốn chen qua chân gã để thôi bức bối, ấy vậy nhưng gã đã kịp tay kéo chân cô lại trước khi cô có thể đạt được ý muốn.

“Im lặng và tận hưởng, đừng chống đối” sau câu nói này của gã Bạch Mai Trúc càng hứng khởi hơn, cô nào có chống đối chỉ là có chút bực trong người khi thứ chạm vào không phải thứ cô đang mong.

Bạch Mai Trúc bật tay bung khoá quần của gã, tay đưa xuống, vào trong, gã dạo này có cảm giác như bản thân liên tục rơi vào hố vàng mà im lặng tận hưởng. Móng tay cô cào cấu vòm ngực gã “ha.....ha....ư” Bạch Mai Trúc như đã học được cách mạnh tay từ gã, hai bàn tay thon, xé toạc áo gã, từng cúc áo bung ra, bẩy tứ tung.

Khi cô đang thỏa mãn cho gã thì gã cũng sẽ đáp lại tấm chân tình của cô, Cao Trí Đức đưa từng ngón tay vào trong cô, một tay còn lại thì nhấc mông cô lên chân “hưm...ha...” đẩy lưng cô vào để ngón tay có thể trôi sâu hơn. Bạch Mai Trúc cầm cây gậy đang dựng thẳng của gã vuốt, rồi lại chủ động quỳ hai chân sang hai bên, rút tay gã ra, muốn thứ khác không phải tay của gã đâm vào.

Chương37.Im Lặng Và Tận Hưởng Đừng Chống Đối (H)

“ưm..ư...ứ...ữm...” Bạch Mai Trúc chầm chậm muốn ngồi thấp hơn nữa, muốn mông chạm vào đùi gã, muốn gã sâu nhất có thể, vậy mới thỏa mãn dục đang chạy trong cô. Con mèo này chưa từng khiến gã ngưng cười nhất là trong cảnh tình xuân của cả hai, dáng vẻ hứng tình, bộ dạng bối rối.

Cao Trí Đức thở ra, kéo mạnh hông cô vào “aaaaaa” tiếng hét muốn long trời lở đất của cô, vòm họng như lấy hết công suất, cảm nhận thứ bên dưới gã đã vào đến đỉnh điểm, rơi nước mắt vì đau.

“Mau nín, sẽ nhanh cầu xin thôiii”

Bạch Mai Trúc sụt sịt từ những lần thúc đầu tiên thật lương tay nhất có thể từ gã. Sau khi cảm thấy có thể mạnh bạo khi cô đã ngoan ngoãn tựa đầu vào ngực gã, Cao Trí Đức dần dần tăng tốc, cô đầu nẩy như bóng đập vào cơ ngực cứng rắn, tay vịn thật chắc cổ tay gã.

Tiếng của da thịt chạm vào nhau, tiếng rên của đối phương cũng khiến người trong cuộc đỏ mặt bỏng tai. Cao Trí Đức nhấc cô lên vẫn dính chặt bên dưới, đặt cho hai tay cô chống vào tường, thúc liên tục “ư....ữ...ưm..ựm” ra khỏi phòng tắm, tựa lưng cô vào tường, thúc lên.

Cả cơ thể còn ướt thấm vào ga giường, Bạch Mai Trúc điên cuồng hôn mặt gã, vuốt ngang vuốt dọc tấm lưng trần to lớn, hai chân dang ra, trụ trên bắp đùi, đón nhận sự ra vào lên xuống của gã. Tư thế tiếp theo là để lưng cô chạm vào ngực, gã nằm nghiêng người, rồi nằm sấp đẩy hông cao, ngồi lên ngửa đầu tựa vai gã,...

Chương37.Im Lặng Và Tận Hưởng Đừng Chống Đối (H)

Cả cơ thể còn ướt thấm vào ga giường, Bạch Mai Trúc điên cuồng hôn mặt gã, vuốt ngang vuốt dọc tấm lưng trần to lớn, hai chân dang ra, trụ trên bắp đùi, đón nhận sự ra vào lên xuống của gã. Tư thế tiếp theo là để lưng cô chạm vào ngực, gã nằm nghiêng người, rồi nằm sấp đẩy hông cao, ngồi lên ngửa đầu tựa vai gã,...

“ưm”

“ha”

Sau nhiều tư thế khác nhau, Bạch Mai Trúc hai tay giơ lên trên, chân thẳng tắp, người nằm sấp bên dưới thân bị đè lên bởi gã “chúng ta sẽ tiếp tục ngay thôi, đừng quá thất vọng” gã hôn vào tai cô, đưa lưỡi vào tận trong lỗ tai.

“Em cần ngủ”

Cao Trí Đức luồn tay xuống gò bồng đang núm dưới nệm, bóp.

“ư~”

Hôn bên này đến bên kia, gã hôn theo dấu x đến cặp mông căng tròn đang đợi chờ, gã bỗng vỗ mạnh khiến cô đẩy mông lên, nhếch mép trước hành động của cô, gã tiếp tục thúc vào.

“Trí Đức, mạnh nữa”

“Vừa rồi không phải có người bảo muốn ngủ à” gã nắm tóc cô để mặt cô ngửa lên, hôn, lưỡi dính vào nhau, khi dứt nụ hôn, Bạch Mai Trúc ghì trán xuống giường để có khe hở hít thở.

Chương37.Im Lặng Và Tận Hưởng Đừng Chống Đối (H)

Chẳng mấy chốc trời đã tối, chống tay, Bạch Mai Trúc cố nhủ chịu những giây phút còn lại nằm dưới thân gã. Khi cuộc hoan ái kết thúc, khi bản thân đã tắm rửa sạch sẽ, hương sữa tắm đã lưu lại trên người, Bạch Mai Trúc yên tâm nhắm mắt ngủ nhưng lại nghe thấy tiếng nước bắt đầu chảy trong phòng tắm.

Vì muốn biết cảm giác lén nhìn trộm là như thế nào, Bạch Mai Trúc lật chăn, đi đôi dép bông, rón rén bước đến gần khe hở từ chiếc cửa chưa đóng kín.

“Oh, cảm giác này quả thật tuyệt vời!” lấy tay che miệng, cô cười thầm.

Cao Trí Đức như có mắt sau gáy mà biết được có con chuột nhắt đang đứng sau lưng, hai bên mép dương lên, đặt vòi về đúng vị trí, gã hắng giọng? Bạch Mai Trúc vội chạy ra, nằm lên giường, lăn qua lăn lại khúc khích cười. Đến khi gã xuất hiện thì lại trở về với trạng thái bình thường như chưa từng có gì xảy ra.

“Có vẻ là mắt nhìn chưa đã” từng bọng nước đang chảy dài trên ngực gã càng thêm lưu luyến cô. Chỉ muốn ngắm nhìn không có ý đụng chạm thêm nhưng bên tai cô lại văng tiếng bước chân của người thứ ba.

Bạch Mai Trúc kéo tay gã, ngoắc qua cổ, chạm môi, hôn, tách môi, di chuyển gã chìm đắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.