Game Này Lại Bị Bug Rồi!!!

Chương 27




Bạch Miên đi lên trước, ba người Liễu tỷ ở phía sau không ngừng cầu nguyện để cậu có thể rút được lá King, Bạch Miên giở thẻ bài lên nhìn rồi úp xuống, vẻ mặt cực kì bình tĩnh.[Mời hai đội mở thẻ bài.]

Đội quái vật mở thẻ lên, một lá bài king rực rỡ đập vào mắt họ, nhìn lại thẻ bài trong tay Bạch Miên, nội tâm của họ lập tức như rơi xuống đáy vực, là một lá prisoner.

"Chúng ta sẽ chết sao?" Hàn Minh đau khổ ôm đầu lẩm bẩm.

"Không! Tôi chưa muốn chết! Tôi không muốn chết đâu!" Câu nói của Hàn Minh khiến cho tia hy vọng mong manh cuối cùng trong lòng Cung Vận biến mất, ông ta hét lên, nước mắt giàn giụa gào lên với mọi người xung quanh.

"Sẽ không sao đâu! Đúng vậy, sẽ không có chuyện gì đâu!" Mễ Liễu cũng bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng, không ngừng trấn an bản thân.

[Tỉ số giữa hai đội là 2:2.]

[Vì đã nâng cấp độ khó của trò chơi nên ván thứ tư sẽ phân thắng bại, mong người chơi chuẩn bị tinh thần.]

"Tôi không chơi nữa! Tôi không muốn chơi nữa!! Mày thả tao ra!" Cung Vận gần như phát điên hét lên với hệ thống.

[Kiểm tra thấy người chơi số hiệu 3729 xúc phạm hệ thống, lập tức mạt sát.]

Sao giọng nói lạnh băng của hệ thống, là cơ thể của Cung Vận từ từ phồng lên, mặt của ông ta trở nên cực kì đau khổ, trong mắt là tuyệt vọng và nỗi ân hận. Da của Cung Vận gần như trong suốt làm hiện rõ từng mạch máu từng thớ thịt trong cơ thể ông ta, sau đó... bùm! Cung Vận nổ tan xác mà chết, một con ngươi của ông ta văng tới bên chân của Hàn Minh làm cậu ta hét toáng lên. Rất nhanh sau đó bãi thịt vụng kia lại biến mất, con ngươi văng ra cũng biến mất nhưng vũng máu vẫn còn ở đó. Giống như đang nhắc nhở bọn họ đây là kết cục của họ.

Mễ Liễu và Hàn Minh không nhịn được nữa nhào vào một góc gần đó nôn thốc nôn tháo, nhìn họ giống như hận không thể nôn cả nội tạng của bản thân ra.

[Đã mạt sát thành công.

Số lượng người chơi còn lại: 989.999.993

Số lượng người chơi đã bị loại bỏ: 10.000.007.]

[Ván thứ tư chuẩn bị bắt đầu, hai đội quái vật và người chơi hãy chuẩn bị trước khi bước vào ván đấu.] Giọng nói lạnh băng không một chút tình cảm của hệ thống lại vang lên.

"Liễu tỷ, mọi người bình tĩnh lại một chút. Chúng ta còn phải hoàn thành nhiệm vụ và sống sót nữa." Bạch Miên an ủi hai người kia.

"Bạch Miên! Cậu bảo bình tĩnh!? Cậu bảo tôi làm sao bình tĩnh được chứ!?? Cung Vận chết rồi! Là chết trước mặt chúng ta!!" Liễu tỷ cuối cùn cũng không giữ được bình tĩnh bắt đầu hoảng loạn nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.