Chương 06: Kết hôn
Bất quá giai đoạn này Ninh Thu Thu cũng chỉ dám nghĩ mà thôi, cô không có nhiều tinh lực đi mở phòng làm việc đào người như vậy.
Phòng quan hệ xã hội bên cô đang xuất hiện vấn đề, bị đủ loại chuyện quấn thân. Nguyên nhân là bởi sau khi tin tức cô rời nhóm xuất hiện không lâu, trên mạng liền xuất hiện rất nhiều bình luận ác ý.
Phẫn nộ đầu tiên là từ fans của nhóm Mystery Girl cùng antifans của Ninh Thu Thu, nói Ninh Thu Thu tham vọng, cho là mình nổi tiếng, có thể solo, cho nên muốn rời nhóm một mình phát triển, trong lời nói đều là châm chọc Ninh Thu Thu không biết trời cao đất rộng, tưởng rằng mình ở trong nhóm mấy ngày có chút chủ đề liền trở thành đại minh tinh.
Tiếp đấy, fans hâm mộ của Ninh Thu Thu lên bài "tẩy trắng", nói Thu Thu vô tội nhà bọn họ vốn không có quyền quyết định mình đi hay ở, là công ty quản lý thấy Ninh Thu Thu nổi tiếng, nghĩ muốn kéo cô trở về kiếm tiền cho công ty nên mới để cô rời nhóm.
Cái tẩy trắng này được rất nhiều người tiếp nhận, dù sao nghệ sĩ đi hay ở quyền cơ bản đều trên tay công ty quản lý. Ngay tại thời điểm tất cả mọi người đem giá trị cừu hận chuyển lên chỗ công ty quản lý của Ninh Thu Thu, nhân viên quản lý trong công ty liền tuồn ra một cái 'tin tức nội bộ': là tự Ninh Thu Thu muốn rời nhóm, công ty đã liên tục khuyên nhủ nhưng Ninh Thu Thu vẫn quyết giữ nguyên ý kiến của mình, nhất định muốn tự phát triển. Nhà cô là đại cổ đông trong công ty, công ty cũng không có cách nào. Sau đó, Ninh Thu Thu liền trở thành Bạch Liên Hoa, vừa tham vọng lại còn nói xấu vu oan công ty nhà mình.
Thêm vào đó, sau khi chuyện nhà Ninh Thu Thu là đại cổ đông này lộ ra, tin tức liên quan tới thời điểm Ninh Thu Thu tham gia chương trình tuyển chọn, ỷ vào nhà mình có tiền, chèn ép các đối thủ ưu tú khác lại bị đào lên. Trong lúc nhất thời, Ninh Thu Thu thành chuột chạy qua đường*.
*Chuột chạy qua đường: Kiểu ai cũng muốn đến dẫm một cái.
Cái tiết tấu từng đợt từng đợt liên tiếp này rõ ràng là có đoàn đội ở sau lưng điều khiển, chẳng những đem cô bôi đen, còn thừa cơ ly gián quan hệ giữa cô và công ty quản lý. Ninh Thu Thu vốn bởi vì rời nhóm đã đưa tới bất mãn của một nhóm fans, lại bị bôi đen thêm một đợt như vậy, nhân phẩm và năng lực đều bị nghi ngờ. Nếu như là người bình thường, đoán chừng liền bị chuyện này giẫm cho không ngoi lên nổi.
"Cái đồ chó hoang Nghệ Tinh này dám bỏ đá xuống giếng, một bộ dáng công ty lớn đều không có, hừ!" - Cù Hoa liên tục mắng chửi, biểu đạt bất mãn đối với Nghệ Tinh giải trí.
Cái chuyện này dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là Nghệ Tinh giải trí bên kia làm. Đối phương đối với chuyện Ninh Thu Thu rời nhóm bất mãn, cộng thêm trước đó ầm ĩ không thoải mái, về sau còn phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng, tự nhiên muốn hung hăng giáo huấn cô một chút.
Ninh Thu Thu cười:
"Anh không phải nói hắc hồng cũng là hồng a. Có người bôi đen là chuyện tốt, nói rõ em vẫn còn có nhiệt độ, không phải rời nhóm xong hết thảy đều về số không."
"..." Hắn lúc nào từng nói như vậy?
Cù Hoa đột nhiên phát hiện Ninh Thu Thu từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, thậm chí so với hắn còn tỉnh táo hơn, nghi ngờ nói: "Tiểu Thu Thu, em thay đổi thật nhiều a, anh có đôi khi cũng phải hoài nghi có phải em bị người ta tráo mất." - Ngày trước nếu đụng phải loại chuyện này, Ninh Thu Thu với cái tính kia đã sớm mở miệng mắng.
Khụ khụ.
Nguyên chủ tính cách kiêu căng, từ nhỏ được đặt ở trong lòng bàn tay mà nâng niu, căn bản chịu không nổi một điểm ủy khuất. Ninh Thu Thu cũng biết tính tình mình cùng nguyên chủ chênh lệch tương đối lớn. Cô cũng không cố ý bắt chước theo tính cách nguyên chủ, cho nên người thân cận khẳng định sẽ thấy không thích hợp.
"Bởi vì em thất tình nha, " - Ninh Thu Thu lại bắt đầu miệng lưỡi dẻo quẹo - "Anh chưa nghe qua, người đang yêu trí thông minh bằng 0 sao."
Cù Hoa: "..."
Cho nên đây là trí thông minh online?
Cù Hoa từ khi quản lý Ninh Thu Thu đến nay đã biết cô thích một người, là ông chủ Triển thị tiếng tăm lừng lẫy Triển Thanh Viễn. Ninh Thu Thu thích hắn đến gần như điên rồ. Có lần nghe nói có một người mẫu nhỏ có ý đồ câu dẫn Triển Thanh Viễn, trùng hợp bị cô gặp được. Người mẫu nhỏ kia chẳng những bị Ninh Thu Thu đánh chửi một trận tại hiện trường, về sau còn bị lộ ra một loạt bê bối, leo lên hot search. Chẳng phải cô ta muốn nổi danh sao, Ninh Thu Thu liền giúp cô ta mạnh mẽ "nổi danh" một phen, để cô ta tại cái vòng giải trí này triệt để lăn lộn không nổi.
Thế nhưng vị kia đối với Ninh Thu Thu có vẻ cũng không quá nhiệt tình. Theo tin tức hắn có được gần đây, bên cạnh hắn có người. Cù Hoa còn thấp thỏm mười phần, chỉ sợ Ninh Thu Thu biết chuyện này lại muốn nổi điên, không nghĩ tới Ninh Thu Thu chẳng những biết chuyện này, còn thản nhiên như thế. Nếu không phải hắn là người theo chủ nghĩa duy vật, hắn thật hoài nghi Ninh Thu Thu giống mấy nữ chính trong phim truyền hình bị hồn người khác xuyên vào.
Chỉ là Ninh Thu Thu không nổi điên không gây chuyện, hắn cầu mong còn không được, vội vàng an ủi cô: "Không có việc gì, tiểu Thu Thu chúng ta sẽ gặp được người khác tốt hơn, những cái cẩu nam nhân kia không xứng với em."
Ninh Thu Thu cười cười, kỳ thật đã gặp.
Chỉ là chuyện này tạm thời phải giữ bí mật.
Ninh Thu Thu thời điểm còn là thiếu nữ đã từng ảo tưởng qua, có một bạch mã hoàng tử sẽ dùng phương thức lãng mạn nhất rước mình về nhà. Coi như không phải giẫm lên thất thải tường vân thì cũng phải lái một xe đầy hoa hồng mà tới.
Nhưng mà, hiện thực luôn luôn tàn khốc, tàn khốc đến mức đối phương chỉ dùng một xe một tài xế, liền đem cô cùng hành lý rước đi -- ngay cả một cái lễ chính thức cũng không có. Thật là cùng việc thuê một nữ giúp việc về nhà không khác biệt lắm.
Đương nhiên, đây đều là hai nhà thỏa thuận qua.
Đối với cái gọi là "hôn sự" này, hai nhà mỗi bên đều có mục đích riêng. Ninh gia bên này đương nhiên là vừa muốn vớt được chỗ tốt từ bên trong, vừa không muốn danh dự con gái nhà mình bị phá hư, chỉ hận không thể ngoại trừ ngươi biết ta biết, những người khác không ai được biết. Mà Triển gia bên kia bề ngoài luôn ra vẻ đạo mạo, hàng năm còn quyên tặng một số lớn tiền từ thiện, làm sao có thể để loại chuyện cưới vợ xung hỉ cho người thực vật này truyền ra? Lại thêm thân phận "nhân vật công chúng" của Ninh Thu Thu, người hai nhà đều hi vọng việc này càng ít người biết càng tốt, mà tốt nhất là không ai biết.
Vì thế hai nhà không hẹn mà nghĩ nên lược bớt hàng loạt nghi thức rườm rà gì đó. Bây giờ tạm thời rước Ninh Thu Thu qua làm cái lễ bái tổ tông coi như ra mắt, trước đem chữ "hỉ" xung đến, còn những cái khác hết thảy liền nhìn tình tiết phát triển phía sau. Nếu như cái "hỉ" này đem Triển Thanh Việt xung tỉnh, mấy cái nghi thức lễ nghi kia tất cả đều dễ bổ sung. Nếu như vẫn cứ bất tỉnh, coi như Ninh gia không nói Triển lão gia trong lòng cũng hiểu rõ, Ninh Thu Thu sẽ không ở lâu.
Nếu như về sau Triển Thanh Việt thật sự tỉnh, hai người đều thích đối phương, vậy dĩ nhiên sẽ bổ sung đại hôn.
"Mẹ còn nghĩ cái ngày này phải qua mấy năm nữa mới đến, không nghĩ liền đột nhiên như vậy, mẹ..." - Ôn Linh lôi kéo tay Ninh Thu Thu, nước mắt kìm không được rơi xuống. Mặc dù cái chuyện kết hôn này tất cả mọi người đều không coi là thật, nhưng Ninh phu nhân dù sao cũng là người làm mẹ, không nỡ là rất bình thường.
Ninh Thu Thu lau sạch nước mắt cho bà, an ủi: "Không có việc gì rồi mẹ, dù sao cũng gả đến gần như vậy, con sẽ thường xuyên trở về."
"Ừm, " - Ôn Linh lấy ra một tấm thẻ tín dụng - "Mẹ cũng không có gì có thể cho con, tấm thẻ tín dụng này con tùy tiện cầm mà quẹt, đừng có lại đi mua qua mạng. Nhà chúng ta không thiếu chút tiền này, đừng để cho người Triển gia bên kia coi thường."
Ninh Thu Thu: "..."
Mua qua mạng chính là thiếu tiền? Đây rốt cuộc là cái logic thần kì gì!
Hơn nữa cô cũng không thiếu tiền a, ba Ninh mỗi tháng đều sẽ chuyển tiền tiêu vặt vào tài khoản cho cô. Ninh Thu Thu lúc trong nhóm Mystery Girl, giá trị bản thân cũng là nước lên thì thuyền lên, căn bản không cần Ôn Linh đến phụ cấp.
Ninh Thu Thu dở khóc dở cười, không biết mạch não Ninh phu nhân là thế nào. Cô vốn định từ chối lại thấy được Ôn Linh một mặt tha thiết, hiểu rõ đây là tấm lòng của bà, liền nhận lấy: "Cảm ơn mẹ."
"Đến bên kia con phải cố gắng hung hăng chút, bằng không những hạ nhân không có mắt kia thấy con là chủ tử mới, khẳng định sẽ khi dễ con. Đừng sợ bọn họ, bị ủy khuất liền nói cho mẹ, mẹ giúp con lấy lại công đạo."
"..." Đây đâu phải là xã hội phong kiến... Hơn nữa Ninh phu nhân, bà đối con gái của mình có phải hay không hiểu lầm cái gì, rõ ràng đều là cô ấy khi dễ người ta...
"Bọn họ sẽ không khi dễ con, mẹ yên tâm đi."
"Hừ, ai biết được. Bọn họ nhìn thấy người đàn ông của con là người thực vật, khẳng định sẽ mắt chó coi thường người khác, " - Nói đến đây, Ninh phu nhân lại nghĩ tới cái gì, nói - "Bất quá nếu là bọn họ khi dễ con, con liền đi tìm Thanh Viễn nũng nịu, để hắn giúp con làm chủ, kể từ đó hai đứa các con liền..."
Ôn Linh không nói tiếp, cho cô một cái ánh mắt con hiểu được mà.
Ninh Thu Thu trong lúc nhất thời không kịp phản ứng: "A?"
"Con lừa được người khác nhưng không gạt được mẹ đâu. Đừng nghĩ mẹ không biết, con ngụy trang gả cho Triển Thanh Việt, nhưng thật ra là nghĩ có thể dễ dàng theo đuổi Thanh Viễn" - Ninh phu nhân một bộ dáng mẹ đã sớm xem thấu mưu ma chước quỷ của con - "Bất quá như thế cũng tốt. Gần quan được ban lộc, mẹ nhìn xem đồ hồ ly tinh kia lấy cái gì mà đấu với con."
Ninh Thu Thu: "???"
Thật không phải a.
Ninh Thu Thu chưa hề nghĩ tới chuyện này, bất quá Ninh phu nhân vừa nói như vậy, cô liền phản ứng. Triển Thanh Viễn trăm phương ngàn kế ngăn cản cô gả cho Triển Thanh Việt, có phải hay không cũng cho là cô muốn theo đuổi hắn đi. Dù sao trước đây nguyên chủ cũng thích hắn điên cuồng như vậy.
Nghĩ tới đây, Ninh Thu Thu muốn phun một ngụm máu. Cô so với Đậu Nga còn oan hơn.
Ba Ninh nhìn bọn họ nói thầm nửa ngày còn không xong, đi tới nói: "Được rồi, cũng không phải gả đến tận biên giới, đơn giản là được rồi. Thu Thu, thời gian vội vàng, ba cũng không kịp chuẩn bị cái gì, đây là chìa khoá biệt thự Cảnh Vịnh, con ủy khuất mà cầm trước. Sau này chờ con lập gia đình thật, ba lại bổ sung thêm đồ cưới cho con, để con nở mày nở mặt mà xuất giá."
Nói, Ba Ninh đưa qua một chuỗi chìa khoá.
Nếu như Ninh Thu Thu nhớ không lầm, Cảnh Vịnh bên kia nổi danh là khu nhà giàu, một căn biệt thự nho nhỏ cũng đến sáu chữ số, hơn nữa biệt thự bán cũng không phải chỉ tính diện tích trên mặt đất, mà là diện tích mỗi tầng đều tính toán. Một bộ biệt thự này dù sao cũng phải mấy ngàn vạn đi.
Như thế vẫn chưa đủ phong phú sao?
Nghèo khó liền hạn chế khả năng tưởng tượng, nhất là Ninh Thu Thu tại Tu Chân giới nghèo hơn 7 năm. Nghĩ đến về sau Ninh gia phá sản, cô mắc nợ ngàn vạn, đem biệt thự này bán chẳng phải là trả hết rồi sao?
Nghĩ như vậy liền giống như... Không còn phiền muộn gì?
Cho dù ở đâu, ba Ninh mẹ Ninh đều không phải người tốt, đặc biệt là Ninh phu nhân tham lam ích kỉ lại còn ngạo mạn, chính là nhân vật bị độc giả căm ghét chửi mắng nhiều nhất, nhưng bọn họ đối đãi với Ninh Thu Thu lại không còn lời nào để nói. Ninh Thu Thu vừa chột dạ lại vừa cảm động nhận tâm ý của bọn họ, ngồi lên xe Triển gia tới đón rời đi.
Một đường không nói chuyện.
Đến Triển gia, điều khiến Ninh Thu Thu ngoài ý muốn chính là, Triển Thanh Việt "tự mình" ra đón cô.
Nói là tự mình, nhưng thật ra là ngồi trên xe lăn, được người giúp việc đẩy ra, cùng tình huống hai người lần đầu gặp nhau có chút giống.
Bất quá hôm nay bọn họ có sửa soạn cho Triển Thanh Việt một chút. Áo sơmi màu đen làm sắc mặt của hắn càng thêm tái nhợt. Không biết người nào còn trang điểm cho hắn, làm trên mặt hắn từng điểm từng điểm ửng đỏ, vô tình tăng thêm mấy phần mị hoặc. Triển đại thiếu gia tương lai nếu tỉnh lại nhìn thấy mình lúc này, nhất định sẽ đem cái người trang điểm cho hắn kia treo lên đánh một trận.
Ninh Thu Thu còn phải che giấu lương tâm mà tán dương: "Hôm nay anh Thanh Việt thật là dễ nhìn."
Cô gái đẩy xe lăn lập tức tranh công: "Là gương mặt tiên sinh vốn tốt, tôi tùy tiện giúp đỡ trang điểm một chút, kết quả quá kinh diễm."
"Ừm, rất kinh diễm, " - Ninh Thu Thu nhìn cô gái kia một chút, phát hiện chính là người trước đó cho hắn ăn, hình như Triển lão gia gọi cô ấy là Tinh Tinh. Cô cười nói, "Anh Thanh Việt nhất định vô cùng thích bộ dáng bây giờ của mình."
Tinh Tinh có chút ngượng ngùng cúi đầu xuống: "Ninh tiểu thư thật biết nói chuyện."
Ninh Thu Thu nhanh chóng cùng người bên cạnh Triển Thanh Việt thành lập cầu nối hữu nghị: "Để tôi đến đẩy đi."
"Được." Tinh Tinh lui ra, đem vị trí đẩy xe lăn nhường cho cô.
Cái đồ chơi xe lăn này, vô luận là trên phim truyền hình hay trong hiện thực đều không phải là cái đồ vật gì hiếm có, nhưng Ninh Thu Thu vẫn là lần đầu tiên đẩy nó.
Người được đẩy chính là "chồng" mình.
Còn là vào "ngày cưới" của mình.
Loại cảm giác tự trải nghiệm này, rất vi diệu a.
Triển lão gia cũng chờ trước cổng nhưng không thấy bóng dáng Triển Thanh Viễn, đoán chừng là nhắm mắt làm ngơ. Triển lão gia trước để cô cùng Triển Thanh Việt vào nhà, ngồi vào chỗ hàn huyên vài câu, rồi liền phân phó Tinh Tinh đẩy Triển Thanh Việt đi hô hấp một chút không khí mới mẻ. Sau đó ông lệnh cho quản gia sắp xếp người đem hành lý Ninh Thu Thu đến phòng cô thu thập, còn mình thì mang theo Ninh Thu Thu đi thư phòng.
Ninh Thu Thu nhìn Triển lão gia từ trong túi kẹp văn kiện lấy ra một xấp giấy A4, trong lòng suy nghĩ, Triển lão gia là muốn cùng với cô ký kết cái hợp đồng rất lưu hành trong giới tiểu thuyết, cái gì mà khế ước kết hôn?
"Cháu xem cái này một chút." Triển lão gia đem tờ giấy A4 đẩy đến trước mặt cô.
Ninh Thu Thu nhận lấy, đọc dòng đầu tiên...
Hả, thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần? Đây là cái quỷ gì?
"Đây là thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần của Trác Sâm, không nhiều, chỉ có 1%, là biểu lộ một chút tâm ý của lão già ta." Triển lão gia ngữ khí bình thản nói, giống như đang phát cho vãn bối một cái hồng bao 100 đồng.
Trác Sâm là công ty nòng cốt của Triển gia, cũng chính là cái công ty mà hiện tại Triển Thanh Viễn làm chủ tịch kia. Ninh Thu Thu mới vừa rồi còn cảm thấy ba Ninh cho cô một cái biệt thự giá trị ngàn vạn đã là số tiền khổng lồ, bây giờ cùng cái cổ phần này so, hoàn toàn là tiểu vu gặp đại vu a.
Ninh Thu Thu lần nữa bị phong cách làm việc của kẻ có tiền đập cho sợ ngây người.
Cmn, xem tiền tài như rác cũng không phải làm như thế!
"Thứ quý giá như vậy, cháu không thể..."
"Không có việc gì, cháu cầm, " - Ninh Thu Thu lời từ chối còn chưa nói xong, Triển lão gia đã đánh gãy lời cô - "Làm vậy có thể khiến lão già ích kỉ này an lòng một chút. Ủy khuất cháu, về sau Thanh Việt liền phiền cháu quan tâm."
Lời nói này thật làm Ninh Thu Thu chột dạ. Kỳ thật chuyện này so với trong sách gả cho một tên đàn ông trung niên hói đầu liền không có chút ủy khuất nào được chứ.
Có điều Triển lão gia sở dĩ hào phóng như vậy, ngoài việc an ủi lương tâm mình ra, cũng là nói cho cô: ta đây xem ngươi trở thành cháu dâu, hi vọng ngươi cũng xem Triển Thanh Việt như chồng của mình, không nên làm cái trò đùa nghịch gì. Cái này cùng khế ước cũng không khác biệt lắm. Nếu như cô vi phạm ước định, Triển lão gia có thể dễ dàng đưa 1% cổ phần như vậy cho cô, tự nhiên cũng có thể dễ dàng để cô phải trả giá đắt.
Nghĩ tới đây, Ninh Thu Thu liền tiếp nhận, nói: "Vậy cháu không khách khí, ông nội."
Lúc này, Triển lão gia mới xem như yên lòng mà cho cô lui.
Mặc dù nói là "kết hôn", Triển gia cũng không điên đến mức sắp xếp cho cô cùng một người thực vật cùng giường chung gối. Triển lão gia đã an bài cho Ninh Thu Thu một cái phòng đơn, ngay đối diện gian phòng Triển Thanh Việt.
Hai người cứ như vậy, vô danh vô thực thành "vợ chồng" .
------
Mới 2 ngày chưa đăng mà mình cứ cảm giác như đã bỏ truyện rất lâu vậy =))))))) Không hiểu sao luôn á =))))