Gả Cho Anh Trai Thực Vật Của Nam Chính

Chương 2




*Phúc lợi vì nghe tin ngày mai được nghỉ học =)))))

Chương 03: Thuyết phục

Ôn Linh không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển thành cái dạng này. Sau khi ngồi lên xe nhà mình, bà mới vội vàng chất vấn Ninh Thu Thu:

"Con đứa nhỏ này, con nói con... Con có phải muốn tức chết mẹ hay không!"

"Mẹ, con là nghiêm túc, con thật sự thích anh Thanh Việt," - Ninh Thu Thu đã sớm chuẩn bị xong lí do thoái thác - "Vả lại mẹ, con đã vụng trộm tìm đại sư coi số mạng cho anh Thanh Việt. Đại sư nói chỉ cần có người xung hỉ, khả năng anh ấy tỉnh lại phi thường lớn."

Lời Ninh Thu Thu không phải là lấy lệ, nếu như bùa cô vẽ có thể sử dụng, người nuôi bùa, bùa nuôi người, khả năng đem Triển Thanh Việt khỏe trở lại là rất cao.

Chỉ là lời này không thể nói, cho nên phải đổi sang cái phương thức người hiện đại có thể tiếp nhận.

"... Làm càn! Thầy bói nói con cũng tin!" - Ôn Linh tức giận đến hộc máu, hoàn toàn quên mình cũng chơi một màn tìm thầy đoán số này đến mê say.

"Thử một chút đi mà. Mẹ ngẫm lại xem, anh Thanh Việt ưu tú như vậy, nếu tỉnh lại, con gả cho anh ấy so với gả cho Triển Thanh Viễn chênh lệch bao nhiêu a? Hơn nữa anh ấy hiện tại là người thực vật, cái gọi là kết hôn, cũng chỉ là một nghi thức mà thôi, cho dù cưới về anh ấy cũng không thể làm gì con. Vạn nhất đến lúc đó anh ấy không tỉnh, con liền ly hôn. Con cũng không có tổn thất gì, vẫn có thể nói chuyện cưới gả như thường. Ngược lại trong khoảng thời gian này chúng con kết hôn, trên phương diện làm ăn có thể xúc tiến nhà họ Triển cùng nhà họ Ninh hợp tác, đối với nhà chúng ta mà nói có lợi vô cùng, mẹ nói có phải không."

Ôn Linh: "..."

Bà đúng là không thể phản bác.

Lời này của Ninh Thu Thu đánh vào điểm trí mạng của bà. Nói trắng ra là, bà ủng hộ con gái nhà mình cùng Triển Thanh Viễn như thế, chẳng phải là coi trọng sự ưu tú của hắn, coi trọng nhà họ Triển vốn liếng hùng hậu a.

Vọng tử thành long vọng nữ thành phượng*, ai không hi vọng con gái mình được gả vào một nhà tốt nhất.

*Vọng tử thành long vọng nữ thành phượng: Nghĩa đen là mong con trai hóa rồng, con gái hóa phượng, ý là mong con mình thành đạt, giàu sang, phú quý.

Cũng may Ôn Linh lúc này vẫn chưa bị Ninh Thu Thu quấn đến choáng váng, trí thông minh miễn cưỡng online, hỏi cô:

"Con cứ như vậy thích Triển Thanh Việt, vạn nhất hắn tỉnh lại, không thích con thì phải làm sao bây giờ?"

"A. " - Cái này ngược lại Ninh Thu Thu không có cân nhắc qua. Nghĩ nghĩ, cô trên mặt ngượng ngùng nói - "Kỳ thật, anh Thanh Việt hẳn là cũng có ý tứ với con."

Ôn Linh: "???"

Ninh Thu Thu mặt dày mày dạn tiếp tục nói mò: "Trước kia, anh ấy đã mấy lần đưa đồ qua cho con, ám chỉ rất rõ ràng."

"..."

Ninh Thu Thu thấy Ôn Linh đã bị thuyết phục, lại thừa cơ nũng nịu lừa gạt một phen. Ôn Linh mặc dù không có trực tiếp gật đầu đáp ứng nhưng cũng không có phản đối, chỉ nói việc này bà không làm chủ được, phải có ba cô gật đầu mới được.

Mẹ Ninh bên này lắc lư tương đối tốt rồi, ba Ninh bên kia chưa chắc đã dễ nói chuyện như vậy.

Thế nhưng ba Ninh là thương nhân, ông càng xem trọng lợi ích cuộc hôn nhân mang đến. Phá sản không phải như động đất xảy ra bất ngờ, làm cho người ta khó lòng phòng bị, mà nó nhất định có một quá trình. Công ty nhà họ Ninh ở phương diện này đã bắt đầu có manh mối, chỉ có điều người ngoài không biết mà thôi. Chính ông Ninh làm giám đốc, trong lòng khẳng định cũng biết rõ ràng. Ông hiện tại vô cùng cần một người hợp tác ưu tú đến giúp ông một phen. Chuyện thông gia này có thể mang đến rất nhiều chỗ tốt, hợp tác giữa hai nhà Triển - Ninh tiến thêm một bước, ba Ninh khẳng định sẽ động tâm. Ninh Thu Thu chính là bắt lấy cái thời điểm này mới dám đưa ra ý kiến, nếu không ba Ninh cùng mẹ Ninh nhất định sẽ không đáp ứng.

Ba Ninh buổi tối phải tan việc mới về nhà, thế nên trước đó Ninh Thu Thu liền đi một chuyến tới công ty.

Ninh Thu Thu trong tiểu thuyết, ngoại trừ cái thân phận tiểu thư nhà giàu này ra, còn có một thân phận chính là thành viên nhóm nhạc nữ Mystery girl đang hot. Đây cũng chính là do chen rơi nữ chính trong tiết mục tuyển chọn kia, cuối cùng thắng được một suất làm thành viên, bây giờ đã ra mắt, danh tiếng hừng hực.

Bất quá nếu là nữ phụ, tác giả chắc chắn sẽ không để cô người gặp người yêu. Ninh Thu Thu trong nhóm liên tục gây tranh cãi, nguyên nhân chính là cô ca hát không nổi, nhảy nhót không xong, fans hâm mộ lại còn thích giẫm đạp các thành viên khác. Chỉ là ỷ vào trong nhà có tiền, không ai có năng lực làm gì cô, nhưng người xem thì không sai biệt lắm rơi hết.

"Thu Thu tiểu bảo bối buổi chiều vui vẻ. Em hôm nay thật xinh đẹp quá nha~ "

Ninh Thu Thu vừa đi vào cửa công ty, liền được một người đàn ông ăn mặc loè loẹt, tay tạo dáng hoa lan chỉ chào đón. Đúng là một cú sốc to lớn đánh vào thị giác.

Người này đem mình sửa soạn rất tinh xảo, một thân âu phục nhàn nhã, tóc chải kỹ lưỡng, trên mặt hẳn là còn trang điểm, trên người có một cỗ mùi nước hoa nhàn nhạt. Dùng một câu nói rất lưu hành tới để nói chính là: gay từ trong xương tủy.

Người này không ai khác, chính là người đại diện của cô - Cù Hoa.

Ninh Thu Thu không dấu vết lui lại một bước.

Đãi ngộ của nữ phụ này quả thực là không phải người a, cần cù chăm chỉ tìm đường chết đưa kinh nghiệm coi như xong, còn muốn ném cho cô cái người đại diện đặc sắc như thế - Cô trong lòng âm thầm rơi lệ:

"Cù ca càng đẹp hơn."

"Ai nha, quỷ sứ hà~ Đang êm đẹp tự dưng lại khen người ta, người ta thẹn thùng nha." - Nói xong, Cù Hoa còn nâng tay làm cái động tác che miệng.

Ninh Thu Thu: "..."

Cô muốn chết.

"Đi đi đi, đi vào văn phòng nói."

Ninh Thu Thu không cam tâm tình nguyện theo Cù Hoa vào văn phòng. Đóng cửa lại, Cù Hoa hơi thu liễm một chút, nói:

"Hôm nay gọi em tới cũng không có việc gì lớn. Có mấy phần tài liệu muốn Thu Thu bảo bối ký một chữ."

Cù Hoa giống như hoa tiên tử, dùng ngón tay điểm lên một chồng tài liệu trên bàn .

Ninh Thu Thu cố gắng để mình không nhìn động tác phong tao của hắn: "A, vâng."

Công ty có một chút văn bản như hợp đồng tài liệu, nhất định phải để nghệ sĩ tự mình ký tên, Ninh Thu Thu tại thời điểm còn chưa xuyên qua Tu Chân giới cũng đã từng lăn lộn trong ngành giải trí, cho nên hiểu cái này.

Cô ngồi xuống, vừa lật ra phần tài liệu thứ nhất, lại nghe được thanh âm thái giám của Cù Hoa tiếp tục nói:

"Đúng rồi, thành viên trong nhóm chuẩn bị bắt đầu huấn luyện, em ngày mai nghỉ ngơi một ngày liền phải trở về huấn luyện a ~ "

Nhóm bọn cô sắp ra một ca khúc vừa hát vừa nhảy kiêm MV, cho nên muốn đi trước tập huấn.

"Ừm?" - Ninh Thu Thu ngẩng đầu - "Bọn họ không phải là bảo em cút đi tìm việc khác sao?"

Tay hoa Cù Hoa đang đưa lên liền dừng lại, sau đó khẽ cười nói:

"Vẫn còn tức giận sao? Ngoan a, không nên cùng loại đồ ngốc kia so đo, không đáng a~"

Ninh Thu Thu hồi trước cùng công ty mà mình trực thuộc - giải trí Nghệ Tinh - có phát sinh chút mâu thuẫn, nguyên nhân là trước đó công ty hứa hẹn cho nhóm các cô một chút tài nguyên nhưng chưa thực hiện.

Nghệ Tinh giải trí là công ty đứng đầu trong ngành giải trí, tài lực hùng hậu, tài nguyên phong phú, bởi vậy trong việc đối đãi với những nghệ sĩ nhỏ, ít nhiều có chút phách lối, thích thì đến không thích thì lăn, lão tử không có nhiều thì giờ hầu hạ cái bộ dạng tiểu công chúa cáu kỉnh như vậy. Mặc dù nhóm Mystery Girl đã thu hút nhiều sự chú ý, tuy nhiên mục tiêu ban đầu của việc tổ chức chương trình tuyển chọn tài năng này vốn là ra mắt nền tảng phát sóng trực tiếp mới. Thế nên sau khi chương trình kết thúc, mục đích quảng bá đã đạt được, nhóm của cô liền bị bỏ mặc.

Loại không có đầu óc như Ninh Thu Thu liền dễ dàng xúc động, bị xem như chim đầu đàn đi tìm người phụ trách lý luận. Đối phương vô cùng phách lối mà tỏ vẻ, bọn họ đều theo quy trình mà làm, nếu bất mãn có thể tìm công việc khác.

Ninh Thu Thu tính tình đại tiểu thư làm sao chịu được loại ủy khuất này, nói cút thì cút, ai mà thèm.

Mặc dù về sau bên Nghệ Tinh giải trí nói xin lỗi, người phụ trách cũng bị xử phạt, nhưng khi đó tính tình đại tiểu thư của Ninh Thu Thu còn chưa tiêu tan, người đại diện của cô đành phải trước hết sắp xếp một phen. Hiện tại nghĩ cô đã hết giận, vừa vặn mượn huấn luyện làm lý do, cho cô cái bậc thang để đi xuống.

Nếu là Ninh Thu Thu trước kia, đoán chừng sẽ thuận theo bậc thang này đi xuống, dù sao chính cô cũng không nỡ rời nhóm.

Nhưng Ninh Thu Thu không phải cô ấy. Cô mặc dù cũng từng ở trong ngành giải trí, nhưng một mực theo đuổi sự nghiệp diễn xuất, đối với ca hát nhảy nhót gì gì đó một chữ bẻ đôi cũng không biết, càng không hứng thú. Ninh Thu Thu nhếch mí mắt, hững hờ nói:

"Bọn họ cũng đã bảo em lăn, nếu em lại mặt dày mày dạn ở lại, chẳng phải là rất mất mặt?"

"Chỗ nào mất mặt. Bọn họ còn hứa hẹn để người phụ trách đến trước mặt em xin lỗi, mặt mũi này cho đủ nha."

Ninh Thu Thu bắt lấy điểm mấu chốt: "Đó chính là nói rõ bọn họ không nỡ để em rời nhóm đi."

"Đương nhiên rồi, dù sao Thu Thu chúng ta cũng là nữ vương danh xứng với thực." - Cù Hoa dùng giọng điệu tán dương nói, ý đồ dùng lời này lấy lòng Ninh Thu Thu yêu thích hư vinh, tốt nhất để cô sinh ra cảm giác tự hào cả nhóm không thể không có cô.

Về phần Ninh Thu Thu, cô xác thực có rất nhiều chủ đề, mặc dù là hắc hồng, nhưng cũng là một loại phương thức hồng. Trong nhóm, Ninh Thu Thu dễ giải quyết nhất, chủ đề cũng nhiều nhất, kỳ thật mang về cho nhóm rất nhiều lưu lượng. Tại ngành giải trí, lưu lượng chính là tiền tài, tiền tài chính là tất cả mục đích động cơ phía sau thương nhân.

*Hắc hồng: Nổi tiếng theo kiểu thị phi

"Vậy thì em càng không thể trở về," - Ninh Thu Thu toàn tâm toàn ý xem xong một phần hợp đồng, ký tên, nói - "Chẳng những không quay về, em còn muốn thừa cơ doạ dẫm lừa gạt chút phí bồi thường vi phạm hợp đồng, ai bảo bọn họ để cho em lăn."

".. ."

Cù Hoa cho là trong lòng cô vẫn khó chịu với công ty nên mới nói đến chuyện hủy bỏ hợp đồng, ngồi xuống bên cạnh cô, dỗ dành:

"Việc này anh biết trong lòng em có ủy khuất, nhưng em bây giờ không thích hợp solo. Chờ lần này huấn luyện xong, anh cho em một kì nghỉ dài hạn có được không nha?"

Ninh Thu Thu: "Không được."

Cù Hoa đưa tay nâng trán:

"Ôi đại tiểu thư của anh, em còn định nháo đến thế nào đây? Lại nói, một mình em solo có thể làm cái gì? Ra đĩa nhạc? Tổ chức buổi biểu diễn?"

Ninh Thu Thu ở phương diện ca hát nhảy nhót không tính là xuất sắc, tham gia chương trình tạp kĩ thì không đủ EQ, lại thêm không có khán giả. Cô căn bản không đủ thực lực solo.

Nghệ Tinh giải trí lần này mặc dù không đúng, nhưng bọn họ ở phương diện bồi dưỡng nghệ sĩ quả thực tương đối lợi hại, hơn nữa về phương diện kinh phí đầu tư hay tài nguyên đều không phải là loại mà công ty giải trí nhỏ có thể so sánh. Ninh Thu Thu ở đây mới có thể phát triển tốt nhất. Cù Hoa là muốn cô ở lại trong nhóm tôi luyện nhiều một chút, không gì đáng trách.

Ninh Thu Thu đem ánh mắt chuyển tới bệ cửa sổ, nhìn xem chậu cây bên kia vừa nhô ra một mầm xanh, nở nụ cười nói: "Diễn xuất a."

Trước đó ở thế giới kia, cô bởi vì tướng mạo thường thường, cho dù kỹ thuật diễn xuất hơn người thì ở tại cái thời đại chỉ biết nhìn mặt này cũng không có nhiều thành tựu. Hiện tại cô bất luận là tuổi tác hay vẻ bề ngoài đều có ưu thế, lại thêm ở thế giới hiện thực đã có kỹ thuật diễn xuất tích lũy nhiều năm, hoàn toàn có thể khiêu chiến một chút.

Cù Hoa: "..."

Thân phận Ninh Thu Thu trước mắt cùng diễn viên bắn đại bác cũng không tới. Cù Hoa ngay từ đầu chỉ coi là Ninh Thu Thu nói đùa, về sau thấy thái độ cô kiên quyết, mới ý thức được đối phương là nói thật. Hắn khuyên nửa ngày, miệng khô lưỡi khô cũng không có kết quả, cuối cùng đành phải lên trên báo quyết định này của Ninh Thu Thu, để cấp trên ra mặt.

Ý nghĩ này của Ninh Thu Thu khiến cằm của một đám cao tầng trong công ty kém chút rơi xuống đất, hoài nghi cô có phải đầu óc bị nước vào hay không? Ở trong nhóm nhạc không cần làm gì, tiền đồ tốt đẹp không muốn, lại chạy đi diễn xuất?

Cô biết diễn xuất a?!

Nhưng Ninh Thu Thu nếu đã hạ quyết tâm muốn rời khỏi nhóm, mọi người không có biện pháp giữ cô ở lại. Tại sao a?

Chẳng phải là do ở chỗ quản lý công ty, nhà cô là đại cổ đông hay sao.

Có tiền liền tùy hứng cái định luật này ở nơi nào cũng đều có thể áp dụng. Cho dù là giám đốc công ty đến nói với cô, cô cũng kiên trì giữ nguyên ý mình, hoàn toàn một bộ dáng khó chơi. Cuối cùng tổng giám đốc công ty đành bảo cô về trước, cẩn thận suy nghĩ thêm hai ngày.

Ninh Thu Thu rất muốn nói suy nghĩ thêm hai năm kết quả cũng giống nhau, nhưng nhìn thấy tổng giám đốc bởi vì vất vả quá độ, đầu đều đã trọc thành dạng này, liền nhẹ gật đầu, cho hắn chút mặt mũi.

Nhìn xem, cô thật phúc hậu a.

Đợi cô từ công ty về đến nhà, ba Ninh đã trở về. Người một nhà ngồi cùng một chỗ ăn cơm tối.

Sau bữa ăn, Ninh Thu Thu thừa cơ đem chuyện muốn gả cho Triển Thanh Việt nói cho ông. Ngay lập tức ba Ninh liền nổi trận lôi đình, kiên quyết không đồng ý việc này, còn dọa nếu dám nhắc lại liền đánh gãy chân cô. Nhưng về sau nghe Ninh Thu Thu phân tích một phen, ông liền từ từ thay đổi thái độ.

"Con đứa nhỏ này, con nói xem con làm sao lại chấp niệm sâu sắc đối với người nhà họ Triển như vậy đây!" - Ba Ninh thở dài.

Ninh Thu Thu cười đến rạng rỡ: "Khả năng ông trời đã định muốn con làm con dâu Triển gia nha."

".. ." Ba Ninh bị chẹn họng một chút, cuối cùng bảo:

"Việc này liên hệ đến hạnh phúc suốt đời của con, con cẩn thận suy nghĩ một chút đi."

"Con đã nghĩ rất rõ ràng," - Ninh Thu Thu rủ mắt xuống, mang theo chút ưu thương - "Nếu như con không có gả đi, con sẽ hối hận suốt đời."

"Con!"

"Ba ba ~" - Ninh Thu Thu ôm lấy cánh tay của ba mình, học dáng vẻ nũng nịu của nguyên chủ - "Ba tháng, liền ba tháng đi. Nếu anh ấy không có tỉnh lại, con liền cuốn gói chạy đi có được không?"

Kỳ thật vừa mới nãy, lúc Ninh Thu Thu phân tích cho ông đoạn hôn nhân này mang tới chỗ nào tốt, ba Ninh đã động tâm, nhưng đây dù sao cũng là hi sinh hạnh phúc cả đời của con gái mình, ba Ninh vẫn không cách nào vượt qua được ranh giới cuối cùng này. Bây giờ Ninh Thu Thu cho ông một cái hạn ba tháng, nếu so với một đời hoàn toàn không phải là cùng một nhận thức, giống như từ việc bán con gái trở thành thành toàn cho cô. Ba Ninh ở trong vấn đề này tìm ra được điểm thăng bằng: vừa không cắn rứt lương tâm, lại còn từ đó đạt được chỗ tốt.

"Vậy đi," - Ba Ninh rốt cục nới lỏng miệng - "Liền trong ba tháng, một ngày cũng không thể thêm!"

----------------------

Tác giả có lời muốn nói: Thấy có người nghi hoặc nên ta ở nơi này giải thích một chút: Nam chính là người thực vật, nhưng không phải tàn tật, sở dĩ dùng xe lăn đẩy, là bởi vì người thực vật cũng cần ra ngoài phơi nắng mặt trời, hít thở một chút không khí mới mẻ. Nhưng nếu viết là ôm ra liền không thực tế a, chỉ có thể dùng xe lăn đẩy đúng hay không. Phải trách ta không có giải thích rõ ràng, thẹn thùng a!

Editor cũng có lời muốn nói: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ;-; Mình vào đọc bình luận mà xúc động quá thể ;-; Đây là tuần đầu mình edit nên tâm thế phải nói là hừng hực, đúng kiểu quên ăn quên ngủ mà edit. Về lâu dài, lịch đăng truyện có thể sẽ là 3 chương/tuần. Thời gian cụ thể thì mình không nói trước được. Nếu tuần nào lịch học ít, mình sẽ đăng thêm, nhưng ít nhất sẽ cố đăng đủ 3 chương/tuần. Luv ya


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.