Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính

Chương 56-3




" Làm phiền rồi "

Triển Thanh Việt khẽ gật đầu với mọi người trong phòng bao yên tĩnh vì sự xuất hiện của anh, " Tôi đến đón Thu Thu. "

Đón Thu Thu... Cho nên, là người bạn kia của Ninh Thu Thu?

Dù là vẻ ngoài hay khí chất của Triển Thanh Việt, đều vượt qua Quan Nam Bồi một đoạn, có vẻ cũng không phải người bình thường, cộng thêm thái độ bình thản của Ninh Thu Thu với Quan Nam Bồi, mọi người bắt đầu nghi ngờ, cô thật vì Quan Nam Bồi mới đến sao?

Còn Quan Nam Bồi... Lúc này Quan Nam Bồi đã trợn mắt há hốc mồm.

Hội nghị Tất Niên năm ngoái, anh ta đã gặp người này, tất nhiên liếc một cái liền nhận ra người này là ông chủ hiện tại của Trác Sâm.

Anh ta vừa cảm thấy kiêu ngạo vì vừa vào Trác Sâm đã có thể đi lên làm quản lý ở tầng lớp giữa, kết quả người ta trực tiếp mời Boss tầng cao nhất ra ngoài.

Tình cảnh này vô cùng chua xót.

“ Anh đẹp trai, vào uống một chén rượu đi, nếu không chúng tôi sẽ không thả Thu Thu đâu. "

Có bạn học không chê lớn chuyện cười hì hì nói.

Triển Thanh Việt: “ Thu Thu không cho phép tôi uống rượu ”

Mọi người: "!!! "

Lúc mọi người còn đang nghĩ “ Con mẹ nó, đây là công khai quan hệ hả ", lại nghe được Triển Thanh Việt nói thêm: “ Uống rượu không thể lái xe "

Ninh Thu Thu đã cầm áo khoác và túi của mình, không cho bọn họ bất kỳ cơ hội nói thêm điều gì nữa: “ Vậy tôi đi trước đây, mọi người cứ tiếp tục đi. "

Cô nói xong liền bước nhanh ra cửa, Triển Thanh Việt đưa tay ra nhận lấy túi xách và áo khoác của cô, ngay trước mặt mọi người, không lý nào Ninh Thu Thu lại không nể mặt anh, Triển Thanh Việt khẽ gật đầu với mọi người ở trong phòng, rồi cùng Ninh Thu Thu rời đi.

Mỗi người trong phòng bao có vẻ mặt khác nhau, cảm thấy tự dưng bọn họ bị nhét một ngụm thức ăn cho chó.

Bọn họ còn tưởng Ninh Thu Thu đến vì Quan Nam Bồi, bây giờ xem ra, là... Đến để khoe khoang bạn trai hả?

Hình như cũng không phải là bạn trai, nhưng nhìn mối quan hệ này còn hơn hẳn cả quan hệ bạn bè trai gái.

“ Tôi nhớ ra anh ấy là ai rồi! "

Từ lúc Triển Thanh Việt xuất hiện, Ninh Uyển Uyển luôn im lặng đột nhiên nói.

Mọi người trông mong nhìn cô ấy, Ninh Uyển Uyển nói: " Anh ấy là ông chủ lớn của Trác Sâm đó, tên là Triển gì đó, tôi nhớ ra anh ấy rồi, bởi vì hai năm trước anh ấy xảy ra chút chuyện, vậy mà anh ấy lại cùng Thu Thu... "

Tin tức này mang theo tính oanh tạc, bọn họ là người ngoài ngành, lúc đầu cũng không biết Trác Sâm lợi hại đến mức nào, chẳng có ai lại rảnh rỗi đến mức đi quan tâm một công ty mà bản thân không thể vào được, thế nhưng từ khi Quan Nam Bồi bước vào Trác Sâm, tất cả mọi người được phổ cập giáo dục về bối cảnh của Trác Sâm một hồi, ai cũng biết Trác Sâm vô cùng trâu bò.

Có vẻ như Ninh Thu Thu còn đang ở bên cạnh ông chủ của người ta. “ Hả, nói như vậy thì học thần Quan, không phải Ninh Thu Thu là... "

Bà chủ của cậu à!

Có người phát hiện ra điểm này, nhưng thấy vẻ mặt của Quan Nam Bồi không được tốt lắm, nên không nói ra.

“ Mẹ của tôi ơi, tôi tưởng ông chủ của những công ty lớn đều là hói đầu bụng bia đấy, ông chủ của Trác Sâm lại đẹp trai như vậy, tôi cũng thấy ghen tị rồi "

“ Quan hệ của những người trong giới giải trí rất phức tạp "

Phùng Đình nói với giọng điệu người trong cuộc, có ý đồ riêng, “ Đủ loại quy tắc, vũng nước rất sâu, không chỉ tốt đẹp như những gì chúng ta thấy đâu. "

Phùng Đình đang ám chỉ Ninh Thu Thu được ông chủ lớn bao nuôi.

Lời này đã chọc giận Ninh Uyển Uyển, “ Cô giữ mồm miệng sạch sẽ một chút, Thu Thu nắm giữ một số cổ phần lớn trong chính công ty của chị ấy, tự chị ấy đã là bà chủ rồi, cô cho rằng ai cũng xấu xa dơ bẩn như thế là, hơn nữa hai nhà bọn họ là quan hệ nhiều đời, lúc nhà họ Triển suy sụp còn được nhà họ Ninh giúp đỡ một tay đấy, người như cô đúng là độc địa. "

Mọi người thấy Ninh Uyển Uyển nổi giận, vội vàng trấn an cô ấy, Phùng Đình bị mắng đến đỏ cả mặt, đúng lúc này nhân viên phục vụ gõ cửa, đi vào nói: “ Hai chai Richebourg Grand Cru này là bạn của cô Ninh mời mọi người uống, hãy từ từ thưởng thức. "

Có người không hiểu Richebourg Grand Cru là cái quỷ gì, lấy điện thoại ra tìm kiếm, sau đó im lặng.

Chẳng những Triển Thanh Việt tặng rượu, còn thanh toán hóa đơn, Ninh Thu Thu thấy anh tiêu nhiều tiền như vậy, nhếch môi nói: “ Có mấy người được lợi rồi. "

Căn bản không đáng được uống rượu ngon như vậy, căn bản không đáng thanh toán cho bọn họ.

Triển Thanh Việt nghe vậy, nói: “ Dùng chút tiền tiêu vặt thêm mặt mũi cho em, kiếm lời. "

"... "

Xem người giàu có nói chuyện kìa, thật là tùy hứng Hai người cùng đi ra cửa, xe của Triển Thanh Việt đã được lái ra đợi sẵn ở đó.

Ninh Thu Thu nhìn người mở cửa cho bọn họ, cũng không phải là người phụ trách bãi đỗ xe của nhà hàng, mà là tài xế nhà họ Triển...

Ninh Thu Thu lườm anh, đã nói là tự mình lái xe đến mà, khốn kiếp, lừa người không có chim nhỏ!

Triển Thanh Việt tỏ vẻ thản nhiên: “ Tôi cũng không nói không mang theo tài xế. "

"... "

Bạn nói xem người này sao lại chó má thế chứ!

Ninh Thu Thu ngồi vào xe, nói với tài xế: “ Đưa tôi về nhà họ Ninh trước. "

“ Về thẳng nhà họ Triển đi. "

Triển Thanh Việt nói với tài xế, “ Ngày mai sẽ có người gửi đồ đạc sang cho em, giống nhau cả. "

“ Không, em muốn về nhà họ Ninh! "

Muốn cô về ấy hả, cô cứ không về đấy, cho anh làm chó này.

Tài xế tỏ vẻ khó xử nhìn hai người họ, rốt cuộc là đi nơi nào, đằng sau còn có xe đang bấm còi thúc giục đó, chủ nhân cái nhau, bọn họ chịu trận.

Triển Thanh Việt nói: “ Ai phát tiền lương cho anh? "

Tài xế: "... "

Anh ta lập tức hiểu rõ, khởi động xe, chạy về phía nhà họ Triển.

Ninh Thu Thu: "... "

Mẹ nó, lên xe kẻ cướp rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.