Fans Đều Muốn Tôi Công Khai

Chương 6




Sau khi thêm Wechat Lục Già, trong lòng Chu Nhiêu như bị vuốt mèo cào vào, muốn xem vòng bạn bè của Lục Già, lại sợ thật sự sẽ nhìn thấy điều đáng sợ gì.

Thật vất vả lấy tinh thần ấn vào vòng bạn bè của Lục Già, phát hiện vòng bạn bè trống rỗng, người kia thiết lập hiển thị trong vòng ba ngày.

Nhìn thấy kết quả này, Chu Nhiêu không biết là thở phào nhẹ nhõm nhiều hơn, hay tiếc nuối nhiều hơn.

Nhưng điều không thể nghi ngờ chính là, cô thật là khờ. Rõ ràng ngay cả bản thân cũng thiết lập hiển thị trong ba ngày, lại còn lo lắng có thể nhìn thấy thứ không nên thấy trong vòng bạn bè của Lục Già.

Chu Nhiêu vừa thoát Wechat đã nhìn thấy thông báo mới của Weibo ---

Lục Già V: Nhiêu Nhiêu không chịu chụp ảnh cùng tôi, chỉ có thể chụp cùng Nhiêu Nhiêu này [hình ảnh]

Hình ảnh là Lục Già đứng bên cạnh poster cỡ lớn của Chu Nhiêu mỉm cười thả tim.

Đó là poster tuyên truyền bên ngoài tòa nhà Nguyệt Tinh, là chị cả Nguyệt Tinh, vị trí dễ thấy nhất đương nhiên thuộc về Chu Nhiêu.

Vốn Chu Nhiêu không quá thích tấm poster kia, không biết do người chỉnh ảnh có thù oán gì với cô, hay do cô không ăn ảnh, gương mặt nhìn vô cùng béo. Nhưng Chu Nhiêu cũng không rảnh đi chụp lại, dứt khoát mắt không thấy tim không đau.

Đương nhiên, nhóm fans vẫn luôn mang tinh thần thổi phồng nhan sắc của cô.

Nói đến fans, Chu Nhiêu cảm thấy nhóm fans thật sự có độc, rõ ràng ảnh chụp xấu đến không nhìn được, bọn họ lại ôm ấp nói đáng yêu, lâu ngày, ngay cả cô cũng thấy vẻ xấu xí này cũng khá đáng yêu.

Ngay cả tấm poster đơn này cũng trông thấy hơi có chút thịt.

Hở?

Chú ý tới Lục Già bên cạnh poster bất cứ lúc nào cũng có thể đẹp tựa như tranh.

Chu Nhiêu không chịu được nữa, chủ động gửi Wechat cho Lục Già.

Nghe thông báo Wechat, Lục Già nhanh chóng mở Wechat ra, nhìn thấy là Chu Nhiêu gửi đến, mắt lại không kìm được sáng lên, nhanh chóng mở khung hội thoại:

Nhiêu Nhiêu: hoặc là xóa ảnh đi, hoặc là xóa tin Weibo đó

Lục Già trông thấy những lời này trong lòng lộp bộp, ảnh chụp làm sao vậy?

Lục Già mở Weibo ra, nhìn kỹ bức ảnh kia, sau một hồi nghiên cứu đáy mắt hiện lên ý cười nhẹ nhàng.

Chu Nhiêu đang suy xét câu nói kia của bản thân có phải quá cứng rắn không, nói thế nào cũng là gặp lại sau chín năm, có phải cô hơi có chút không khách khí hay không?

Hay là thu hồi nhỉ, thừa dịp cậu ta còn chưa nhìn thấy, hơn nữa vừa mới qua một phút thôi, còn có thể thu hồi tin nhắn được.

Đáng tiếc trời cao trêu đùa Chu Nhiên, mới vừa ấn thu hồi, Lục Già bên kia đã biến thành "Đối phương đang nhập..."

Một tin nhắn Wechat liền bắn ra:

Lục Già: ^_^ mình hiểu rồi!

Vậy mình thu hồi để làm chi?

Chu Nhiêu chỉ hy vọng Lục Già sẽ không truy vấn mình vì sao lại thu hồi, cô cũng sẽ không chủ động giải thích lý do, bởi vì như vậy có vẻ rất cố ý.

Đáng tiếc mỗi lần Chu Nhiêu hy vọng đều thất bại, lần này cũng không ngoại lệ.

Lục Già:?

Lục Già: sao lại thu hồi thế?

Chu Nhiêu thở dài một hơi, đưa tay vò mặt, hay là giả vờ không thấy nhỉ?

Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Chu Nhiêu liền làm theo, cô khóa màn hình điện thoại rồi vứt sang đầu bên kia sofa, để tránh mình kiềm chế không được muốn chơi điện thoại, cầm kịch bản "Hung án truy kích" tỉ mỉ nghiên cứu.

Đây có lẽ là phần công việc duy nhất không hợp tác với Lục Già trong vòng một năm tới.

Cảm ơn đài truyền hình quốc gia, cảm ơn nguời đại diện giúp cô giành được tài nguyên này, cô nhất định sẽ cố gắng nghiên cứu!

Đang cân nhắc bối cảnh gia đình nhân vật, Trương Uyển nấu xong trà táo đỏ long nhãn bưng chiếc tách đi ra từ phòng bếp, vừa ngờ vực nói: "Nhiêu ca, chị xem Weibo mới của Già... Lục Già chưa?"

Trương Uyển không còn dám gọi Già thần trước mặt Chu Nhiêu, lỡ như khiến chị ấy nhớ tới sự kiện kia thì sao?

"Hở?" Chu Nhiêu không để ý đáp lời, nhận tách trà táo đỏ long nhãn, chậm rãi uống một ngụm, nhướng đôi mày thanh tú, "Em không cho đường à?"

Một chút vị ngọt cũng không có.

"Ly ca cao nóng kia còn chưa đủ sao?" Trương Uyển vẻ mặt đau khổ, "Bởi vì ly ca cao nóng mà chị Cầm phê bình em rất lâu đó."

Tầm mắt Chu Nhiêu dừng trên kịch bản, đầu cũng không ngẩng nói: "Lần sau hiểu rồi chứ, chị nói 80% là 80%, nếu không em có hai cái đầu cũng không đủ chặt."

Trương Uyển nhỏ giọng than thở: "Lần sau sẽ không cho chị mua."

Chu Nhiêu giương mắt nhìn cô ấy, như cười như không, "Em nói cái gì?"

Trương Uyển vội lấy điện thoại ra, cười hì hì lách vào ngồi đến bên cạnh cô, "Em nói Lục Già lại đăng Weibo mới! Có phải cô ấy đắc tội với người chỉnh ảnh không, sao mặt lại tròn đến thế."

"Sao?" Chu Nhiêu khó hiểu nhìn sang.

Không phải vừa rồi trông rất đẹp sao, sao mặt lại tròn lên?

Ấn vào ảnh chụp kia, Trương Uyển nhét điện thoại vào tay Chu Nhiêu, không chút do dự thổi rắm cầu vồng*: "Hơn nữa so với Nhiêu ca lại càng có vẻ béo hơn!"

*Rắm cầu vồng: khen thần tượng một cách khoa trương, nghĩa đen là ngay cả rắm của thần tượng cũng có thể thổi thành cầu vồng.

Chu Nhiêu động tâm, trông thấy mặt Lục Già trong ảnh rõ ràng tròn hơn vừa rồi rất nhiều, bỗng không nhịn được cười khẽ thành tiếng.

Nhưng mới vừa bật cười, vẻ mặt Chu Nhiêu đã phức tạp thu lại nụ cười.

Xóa ảnh không tốt hơn sao? Còn cố ý P (photoshop) bản thân cho béo lên.

Bình luận bên dưới Weibo được like nhiều nhất chính là:

"Lần đầu thấy ngôi sao tự P cho mình béo lên, Già thần thật yêu thương Nhiêu ca mà [hình ảnh]"

Tức thì thấy Lục Già cố ý trả lời bình luận này: "Tôi thật sự béo, không liên quan đến Nhiêu Nhiêu."

Chờ khi Chu Nhiêu muốn mở hình ảnh kia lên, lại hiển thị là không tồn tại.

Đây là Lục Già xóa bình luận?

Lại vừa thấy bình luận phía dưới đều là:

"Yêu đương khiến người ta phát phì"

"Poster này không phải là cái lúc trước Nhiêu ca nói người chỉnh ảnh và cô ấy có thù oán, chỉnh cho mặt cô ấy to ra sao? Khó trách Già thần cũng béo, chắc cùng người chỉnh ảnh rồi/cười trộm"

"Già thần cho dù béo cũng là tiên nữ, không tổn hại giá trị nhan sắc chút nào, hơn nữa lại càng đáng yêu!"

"Tiên nữ đáng yêu +1, tôi biết vì sao Nhiêu ca không muốn selfie với Già thần rồi"

"Phiền hai vị giá trị nhan thần tiên mau mau cùng khung hình đi, niềm vui của fans cuồng nhan sắc"

"Già thần tủi thân! Muốn hôn nhẹ cô ấy thay Nhiêu ca!"

"Thợ chỉnh ảnh ra chịu đòn đi! Không biết chỉnh cho Già thần gầy một chút! [vờ như không biết là cố tình]"

Bầu không khí ở khu vực bình luận thật vui vẻ hài hòa, không có fans chỉ trích cô hoặc đăng mấy bình luận quái gở, dù sao thiết lập Weibo của Lục Già là trong bình luận không thể mắng nghệ sĩ khác, nếu phát hiện sẽ xóa bình luận. Dần dà, fans Lục Già trở thành fans lý trí nhất, hiền lành nhất trong giới fans.

Đương nhiên, Chu Nhiêu vẫn cảm thấy fans nhà mình là đáng yêu nhất.

"Nhiêu ca chị không trả lời sao? Fans chị đều đang ngồi chồm hổm dưới Weibo của Lục Già kìa." Trương Uyển chỉ vào nickname quen thuộc ở bình luận nhiều like thứ hai.

Đó là một fan lớn Chu Nhiêu vô cùng quen thuộc, từng tặng cho cô một tập tranh chân dung của cô làm quà sinh nhật, tập tranh ấy đến giờ vẫn đặt trên giá sách.

Mỗi lần áp lực đến muốn buông bỏ, nhìn thấy có người thích mình như thế, Chu Nhiêu lại cảm thấy cả người tràn đầy động lực.

Nhưng fan trung thành của cô lại ngồi chồm hổm dưới Weibo của Lục Già, trong lòng Chu Nhiêu bất mãn, sau này cô phải chủ động xuất kích, chưa nói đến lừa fan lớn của Lục Già tới đây, ít nhất cũng không thể để fan lớn của cô chạy đến ngồi chồm hổm dưới Weibo của Lục Già!

Chu Nhiêu đang nghĩ ngợi xem nên trả lời trên Weibo cái gì, buông tách xuống lấy điện thoại ở đầu kia sofa, sau khi mở khóa, màn hình điện thoại là giao diện khung chat với Lục Già.

Lục Già gửi cô mấy tin liên tiếp, Chu Nhiêu còn chưa kịp nhìn rõ nội dung, ngón tay đã theo bản năng nhấn phím home, trở về màn hình chính.

Cô không biết Lục Già muốn nói gì mà lại gửi cho cô nhiều tin nhắn như thế, muốn nói không hiếu kỳ là giả, nhưng cô không có gan vào xem.

Ít nhất hiện giờ cô không có can đảm xem, dù sao Trương Uyển còn ngồi ngay bên cạnh, lỡ như xem được cái gì khiến cho Trương Uyển nhìn thấy dáng vẻ mất khống chế của cô, vậy hình tượng của cô xem như hoàn toàn hủy mất rồi.

Nhớ tới tin nhắn bị thu hồi vừa rồi, Chu Nhiêu mở Weibo, chia sẻ Weibo của Lục Già:

"@Nhiêu ca hôm nay một mét bảy V: mình nói hoặc là xóa hình ảnh, hoặc là xóa Weibo, sao cậu lại chọn P cho mặt béo lên chứ? Bây giờ tất cả mọi người đều biết mặt mình to! Cậu nghĩ xem nên bù đắp cho mình thế nào chưa???//Lục Già V: Nhiêu Nhiêu không chịu chụp ảnh cùng tôi, chỉ có thể chụp cùng Nhiêu Nhiêu này [hình ảnh]"

Cứ như Lục Già đang ngồi xổm chực sẵn ở Weibo, cô vừa mới đăng lên, Lục Già đã bình luận:

"@Lục Già V: mình không có gì bù đắp cho cậu hết, dù sao ngay cả bản thân mình cũng đều là của cậu"

Chu Nhiêu nhìn thấy những lời này tim như lỡ một nhịp, cô suýt tưởng mình hoa mắt, tiếp theo mới khó tin phát hiện đúng thật là Lục Già đang nói lời yêu đương với mình.

"Oa~" Trương Uyển kêu một tiếng ra vẻ cảm thán, nháy mắt với Chu Nhiêu, "Không ngờ Lục Già cũng sẽ nói lời yêu đương nha."

"Đủ rồi, em kêu cái quỷ gì." Chu Nhiêu ghét bỏ đẩy vai cô ấy, mang kịch bản và điện thoại đến làm ổ trên sofa nhỏ ở ban công.

Chỉ có cô mới biết tim mình đập nhanh thế nào. Giống như máu cả người đều chảy về phía đại não, ra sức hò reo, khiến bên tai cô đều ngập tràn tiếng tim đập của bản thân.

Dù cho đã nhấn mạnh với bản thân nhiều lần, nhưng khi nhìn đến mấy chữ "mình là của cậu", cô vẫn không thể kìm nén mà nảy sinh chờ mong, đây là điểm chết người.

Lục Già có lẽ là khắc tinh thật sự của cô.

Ánh mặt trời rất chói chang, chiếu vào khiến mắt cô chua xót. Chu Nhiêu nâng tay che mắt, chậm rãi bình ổn tâm tình xao động.

Cô đúng là điên rồi mới có thể vì chút tài nguyên mà đồng ý loại chuyện ngu xuẩn dẫn lửa thiêu thân này.

Trương Uyển bưng tách trà táo đỏ long nhãn còn bốc khói, nhẹ tay nhẹ chân đến bên cạnh cô, nhỏ giọng hỏi: "Nhiêu ca, chị không uống sao?"

Chu Nhiêu buông tay lườm cô ấy, đuôi mắt ửng đỏ, khóe môi cong lên, "Cho đường chị sẽ uống."

Quả nhiên, Trương Uyển nghe nói thế mặt đều nhíu lại, "Không cho đường được không, nếu không em cho thêm ít mật ong?"

Chu Nhiêu bĩu môi, thấy Trương Uyển đã sắp phát khóc, cô miễn cưỡng nhẹ gật đầu.

Trương Uyển bỗng chốc vui vẻ ra mặt, "Nhiêu ca chờ em, em thêm mật ong vào cho chị."

Thấy bóng dáng Trương Uyển chạy vào bếp, Chu Nhiêu khẽ thở dài, lúc này ngay cả Uyển ngốc cũng có thể khiến cô vui vẻ một chút.

"Ding ding ding ---"

Là người đại diện Vưu Cầm gọi đến.

Chu Nhiên tiếp điện thoại còn chưa nói gì, giọng nói bình tĩnh của Vưu Cầm truyền tới:

"Sáng mai em và Lục Già tham gia quay chụp tạp chí "Phong Lệ", buổi chiều tham gia "Cuộc hẹn đêm nay" chủ đề tình yêu của hai em, nhớ đắp mặt nạ và ngâm bồn tắm, chăm sóc bản thân xinh đẹp một chút, chị sẽ gửi kịch bản cho em, chuẩn bị cho tốt."

Cho dù Chu Nhiêu đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng công việc này tới không khỏi quá nhanh.

Chu Nhiêu đè nén tiếng tim đập hăng hái của mình, hít sâu một hơi, làm cho giọng điệu của bản thân có vẻ thờ ơ một chút, "Được, em biết rồi."

Không phải diễn kịch thôi sao? Cô thật sự am hiểu sâu sắc kỹ thuật này.

Đến lúc Chu Nhiêu bôi sữa dưỡng thể toàn thân, chờ khi thẩm thấu hết mới miễn cưỡng nằm trong bồn tắm lớn ngâm mình, vừa đắp mặt nạ, Vưu Cầm rốt cuộc cũng gửi kịch bản "Cuộc hẹn đêm nay" đến điện thoại cô.

Chu Nhiêu lướt nhìn câu hỏi và đáp án trả lời bên trong, hoảng sợ bật dậy khỏi bồn tắm, suýt nữa không cầm chắc điện thoại ---

Q: Hai người quen biết nhau khi nào?

Chu Nhiêu: Cấp hai, Lục bảo là học sinh chuyển trường, giáo viên bảo tôi giúp cậu ấy hòa nhập với lớp, đi tham quan trường, sau đó chúng tôi lại trở thành bạn thân.

Q: Là ai tỏ tình trước?

Chu Nhiêu: Tôi tỏ tình trước, nhưng Lục bảo lại không ngờ đến, hơn nữa sau khi cậu ấy thi đại học xong thì ra nước ngoài, chúng tôi không thể liên lạc với nhau.

Đây, đây là câu trả lời do ai soạn vậy?

Không phải nói lăng xê CP thôi sao, sao lại chân thực như thế?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.