Fans Đều Muốn Tôi Công Khai

Chương 17




"Nhiêu ca, bụng dưới của chị......"

Chu Nhiêu đang hóp bụng ánh mắt lạnh lùng quét qua Trương Uyển, Trương Uyển lập tức câm miệng im như thóc.

Dựa theo quy tắc trước đây, lễ phục may đo cao cấp ít nhất phải bắt đầu chế tác trước một tháng.

Hiện tại chuyện tình của Chu Nhiêu và Lục Già được phơi bày rất vội vàng, lễ phục tham dự hoạt động của hai người cần phải ăn khớp với nhau trong phối màu và kiểu dáng.

Suy nghĩ đến việc Lục Già là người phát ngôn toàn cầu của K&D, K&D trực tiếp dùng tác phẩm kinh điển "hoa hồng đỏ hoa hồng trắng" của nhà thiết kế hàng đầu Karl, làm lễ phục cho hoạt động biểu diễn lần này của hai người.

Chu Nhiêu hít sâu thu bụng dưới, đường cong vòng eo xinh đẹp thon thả, chiếc váy đỏ làm tôn lên da thịt trắng nõn như ngọc.

Nhà tạo mẫu Cư Đằng đang chỉnh sửa đường viền hoa của lễ phục, cười khích lệ: "Vóc dáng chị Tiểu Chu thật đẹp, nhất là phần eo mông vô cùng hoàn mỹ, yêu cầu của lễ phục đối với dáng người rất cao, thầy Karl xem những video chị Tiểu Chu tham dự show biểu diễn trước đây đã chủ động chọn ra lễ phục này."

Chu Nhiêu nghe những loại lời nói này tai cũng muốn chai rồi, nhưng mỗi lần nghe được trong lòng cô đều rất vui vẻ, có cô gái nào lại không thích người khác khen vóc dáng mình đẹp chứ?

Ngoại trừ mấy ngày nay buông thả mà bụng dưới có hơi to ra một chút, còn lại những chỗ khác vẫn rất hoàn mỹ.

Chu Nhiêu lừa mình dối người mỉm cười với mỹ nhân trong gương, Trương Uyển làm trợ lý của cô năm năm bị kinh ngạc trước vẻ đẹp đến trợn mắt há mồm.

Làm việc bên cạnh Chu Nhiêu đã năm năm, Trương Uyển nghĩ trình độ thẩm mỹ của bản thân cũng phải đạt tới 90%, dù trước một ít tiểu hoa trong giới giải trí được gọi là thịnh thế mỹ nhan, cô ấy cũng không thể nào get được một chút vẻ đẹp nào, nhưng cô ấy lại thường xuyên bị Chu Nhiêu mê hoặc đến thần hồn điên đảo ---

May mắn tình cảm của cô ấy và Đại Manh rất tốt, nếu không với sự cuồng nhan sắc này cô ấy thật sự sẽ không thể khống chế nổi bản thân.

"Thay xong chưa?" Vưu Cầm đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy người đẹp mặc trang phục màu đỏ trong phòng hóa trang không khỏi nhướng mày, "Được đó, nếu em không phải hóp bụng còn tốt hơn."

Vưu Cầm không để ý tới ánh mắt Chu Nhiêu bỗng nhiên sắc nhọn, nâng tay trái nhìn đồng hồ, "Lục Già đang đợi, bây giờ xuất phát thôi."

Chu Nhiêu đội mũ thay giày cao gót do K&D định chế, tao nhã nhẹ nhàng cất bước ra khỏi phòng hóa trang.

Lúc lên xe Chu Nhiêu lơ đãng nhìn sang Lục Già, nhìn thấy bó hoa hồng ôm trong lòng người kia, phút chốc tim hẫng một nhịp.

"Nhiêu Nhiêu, cậu thật xinh đẹp!" Lục Già chân thành khen ngợi, hai tay cầm bó hoa đưa đến trước mặt cô.

Chu Nhiêu cũng không nhận hoa ngay, trước tiên yên vị, đỡ chiếc mũ trang trí trên đầu, sau khi vén làn váy để chắc chắn nó sẽ không dính bẩn, mới mất tự nhiên tiếp nhận bó hoa, khẽ gật cằm, "Cảm ơn."

Lục Già đoan chính ngồi bên cạnh, giọng điệu vui vẻ nói: "Cậu thích là được.", cô nhìn Chu Nhiêu đang ôm bó hoa hồng đỏ xinh đẹp to lớn, ánh mắt bất giác bị đường cong mềm mại trắng nõn kia hấp dẫn.

Lễ phục này vốn là kiểu cúp ngực, Chu Nhiêu thấy tầm mắt cô hướng xuống dưới liền biết cô đang nhìn cái gì, liếc mắt trông sang trước ngực Lục Già, trong lòng bỗng chốc bất mãn ---

Vì sao lễ phục của cô là dạng cúp ngực, Lục Già cũng thế, nhưng lại có thể che kín như vậy!

Lục Già cúi đầu nhìn theo ánh mắt bất mãn của cô, mỉm cười, "Vóc dáng của mình không đẹp như Nhiêu Nhiêu, cần phải tốt khoe xấu che."

Lời này cũng không phải nịnh hót, Chu Nhiêu từng không ít lần được bầu chọn là nghệ sĩ có dáng người đẹp nhất, bộ ngực đầy đặn vòng eo tinh tế, tay chân thon dài, hầu như tất cả các kiểu dáng lễ phục đều có thể kiểm soát hoàn mỹ.

Lục Già lại thuộc nhóm người đẹp mảnh mai được giới thời trang yêu thích, một tên tuổi lớn nào đó trong giới thời trang từng phát biểu trước đông đảo truyền thông rằng: nếu Lục Già làm người mẫu, bây giờ đã là người mẫu hàng đầu thế giới.

Chu Nhiêu không tiếp lời, chỉ cẩn thận chọc vào phần ren điểm xuyết trên váy.

Lời đề nghị Lục Già chuyển ra ngoài hôm qua của cô bị Lục Già xem nhẹ, Lục Già không chỉ không chuyển đi, thậm chí tối qua còn trực tiếp ôm chăn bông nằm ngủ trên sàn trong phòng ngủ của cô một đêm, hoa mỹ nói rằng nằm trước cho quen, để thu dọn phòng kia sớm một chút.

Nghĩ đến trong phòng ngủ của mình lại nhiều thêm một Lục Già, Chu Nhiêu đã cảm thấy đau đầu.

Đây hẳn là chuyện ngu ngốc nhất cô từng làm, không chỉ không đuổi được Lục Già đi, ngược lại còn để cậu ta nhân cơ hội đi vào phòng ngủ của mình.

Quả thật cô đã đánh giá cao sức kháng cự của bản thân đối với Lục Già, chỉ sợ lần sau lúc Lục Già lấy các loại lý do muốn chiếm cứ nửa bên giường của cô, cô không chỉ không từ chối, ngược lại còn lặng lẽ chia cho Lục Già nửa chiếc gối mất.

Chu Nhiêu mi thật là quá thất bại!

Các show diễn tại tuần lễ thời trang K&D thường tập hợp nhiều tên tuổi lớn, bên cạnh các sao hạng nhất còn có rất nhiều người nổi tiếng khác.

Chu Nhiêu và Lục Già vừa xuất hiện đã hấp dẫn vô số máy ảnh đi theo, dưới sự tôi luyện mấy ngày nay, Chu Nhiêu đã có thể thoải mái mà biểu diễn sự thân mật vô hạn cùng Lục Già trước ống kính, cô không cố tình làm những động tác quá nồng nhiệt, chỉ dùng một ít động tác nhỏ không quá thu hút sự chú ý để bày ra sự "ngọt ngào" giữa hai người.

Phải biết rằng chung quy ống kính có thể bắt giữ được những chi tiết nhỏ mà mắt thường không chú ý, mà những chi tiết nhỏ ấy còn gây ấn tượng hơn so với hôn môi hay ôm nhau.

Sau khi đi vào trong, Chu Nhiêu và Lục Già cùng ngồi ở hàng ghế đầu tiên.

Đây là lần đầu tiên Chu Nhiêu tham gia show thời trang của K&D, thật ra cô cũng rất hiếu kỳ với giá trị và địa vị của bản thân lại chưa từng nhận được lời mời từ K&D, lúc trước cô còn nghĩ là do Lục Già không muốn nhìn thấy mình, K&D vì quan tâm đến tâm tình người phát ngôn toàn cầu nhà mình nên không mời cô.

Bây giờ ngẫm lại hình như cũng không đúng lắm, Chu Nhiêu mơ hồ cảm giác chuyện này không đơn giản như Lục Già nói, cô không khỏi liếc sang Lục Già.

Nhận thấy ánh mắt của cô, Lục Già đang lịch sự chào hỏi người ngồi bên cạnh thấp giọng nói câu xin lỗi, nghiêng người về hướng Chu Nhiêu, bàn tay mềm mại mịn màng đặt sau lưng cô, đôi mắt trong suốt như nước, Lục Già khẽ hỏi: "Sao thế?"

Chu Nhiêu chăm chú nhìn cô một lát, lắc đầu.

Bây giờ trái phải đều là người, còn có truyền thông ở đây, cô cũng không thể hỏi vấn đề này được.

Thấy cô không nói, Lục Già mím môi cười khẽ nhéo tay cô, tựa như đang nhéo đệm thịt của một chú mèo.

Chu Nhiêu lườm cô một cái, rút tay về.

"Đây không phải chị Chu Nhiêu sao?"

Bên phải vang lên một giọng nữ quen thuộc, Chu Nhiêu vừa nghe giọng nói ấy dạ dày lại quặn lên một trận, cô khống chế bản thân không để lộ thần sắc ghê tởm hay chán ghét, bình tĩnh tự nhiên quay đầu sang chào hỏi người kia: "Chào buổi tối, Chu Huyên."

Chu Huyên, nghệ sĩ Nguyệt Tinh, ra mắt muộn hơn cô hai năm, dung mạo khí chất có vài phần tương tự cô, ban đầu sử dụng danh xưng "Tiểu Chu Nhiêu" để ra mắt, vì thế còn cố tình sửa họ của cô ta lại.

Lúc trước Chu Nhiêu nghe Trương Uyển nhiều chuyện kể rằng, Chu Huyên vốn tên Thịnh Huyên, vì ăn theo cô mà cố tình sửa thành họ Chu.

Nhìn thấy hành động này, mới đầu Chu Nhiêu còn rất khâm phục cô ta, ngay cả họ của bản thân cũng sửa lại, nhưng sau lại bị hành vi ăn theo của cô ta làm ghê tởm đến không chịu nổi.

Chu Huyên cái gì cũng bắt chước theo cô, phong cách trang phục bắt chước cô, ngữ điệu thần thái nói chuyện cũng bắt chước cô, ngay cả nước hoa cũng phải dùng giống như cô!

Nhưng rốt cuộc không phải chính chủ, chung quy khí chất cũng có chút khác biệt.

Chính vì nguyên nhân này mà thanh danh của Chu Huyên trên mạng có thể nói là tiếng xấu vang xa.

Chu Nhiêu là hoa hồng đỏ quyến rũ phong tình lại không thể xâm phạm, Chu Huyên lại là ngôi sao hở hang xinh đẹp dung tục không chịu được.

Nói chung hiện giờ giới giải trí đang bị tư bản thao túng, Chu Huyên lại dựa vào tai tiếng mà lấy được không ít tài nguyên tốt, từ một nghệ sĩ nhỏ không có tiếng tăm gì nhảy vọt trở thành sao nữ tuyến một.

Mỗi lần thấy Chu Huyên bắt chước dáng vẻ của bản thân lắc lư trước mắt cô, Chu Nhiêu liền hận không thể gột rửa đôi mắt mình, đồng thời cũng có chút không rõ, hiện tại Chu Huyên đã ở tuyến một, vì sao còn phải bắt chước cô?

Hơn nữa bắt chước cô thành dáng vẻ này cũng không cảm thấy có vấn đề à, cô thật muốn bóp cổ Chu Huyên mà lắc, để xem có thể lắc cho nước bên trong chảy ra ngoài hay không ---

Chu Nhiêu cô là loại người dung tục như thế sao?!

Chu Huyên cong môi cười, phấn mắt màu hồng đào càng tôn lên vẻ mê hoặc vô cùng của cô ta, cô ta mặc một bộ lễ phục xẻ ngực mỏng manh màu đỏ, xẻ tà hai bên sườn hầu như chạy đến đùi, dáng vẻ khêu gợi đủ khiến bất cứ người đàn ông nào sinh ra dục vọng đối với cô ta.

"Không ngờ chị Chu Nhiêu cũng mặc váy lễ phục màu này." Chu Nhiêu kinh ngạc nhìn lễ phục của cô, sắc mặt thoáng qua vẻ ghen ghét khó phát hiện.

Chẳng lẽ cô không nghe người ta nói tôi mặc lễ phục may đo cao cấp hoa hồng đỏ hoa hồng trắng của K&D sao?

Lăn lộn trong giới nhiều năm, Chu Nhiêu sớm đã luyện được công phu gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, nội tâm điên cuồng phun trào đồng thời nở nụ cười tu dưỡng vô cùng tốt, "Đúng vậy, thật trùng hợp."

Nghe động tĩnh bên cạnh, Lục Già nhìn sang, liếc mắt một cái liền thấy Chu Huyên mặc trang phục khoét ngực, cô thoáng nhíu mày.

Lục Già biết có một người tên Chu Huyên dưới tên gọi "tiểu Chu Nhiêu" dựa vào thân thể thu hoạch được không ít tài nguyên, bởi vì khinh thường cái danh "tiểu Chu Nhiêu" mà cô chưa bao giờ chú ý qua tin tức của người này, thậm chí còn bài xích.

Hôm nay vừa thấy, thật sự đúng là dung tục đến tột cùng, không biết là vị nào thẩm mỹ khiếm khuyết lại cho cô ta đội cái danh "tiểu Chu Nhiêu" này, thật nên đi khám nhãn khoa.

Thấy Lục Già nhăn mày, nụ cười của Chu Huyên trở nên có chút gượng gạo, trong lòng đã muốn nghiến răng nghiến lợi.

Lục Già có gì đặc biệt hơn người chứ, không phải giành được tài nguyên làm người phát ngôn toàn cầu cho K&D thôi sao, bày ra dáng vẻ tâm cao khí ngạo kia cho ai xem?

Trong vòng luẩn quẩn này nào có ai sạch sẽ hơn ai, ai biết lúc trên giường cô ta lại là dáng vẻ gì?

Chu Huyên ác độc nghĩ, trên mặt lại tươi cười thân thiết chào hỏi cô: "Cô Lục, chào buổi tối."

Lục Già sắc mặt lạnh lùng rũ mắt, không thèm nhìn tới cô ta, ánh mắt chạm đến Chu Nhiêu tức khắc lại trở nên dịu dàng ngọt ngào, cô kéo tay Chu Nhiêu nhẹ nhàng cọ xát thổi hơi, "Nhiêu Nhiêu, tay cậu hình như hơi lạnh, mình làm ấm cho cậu."

Chu Nhiêu ngẩn ra, cố nén ý cười mặc cô xoa tay mình.

So với Chu Nhiêu tâm tình vui vẻ, Chu Huyên bị xem nhẹ sẽ không thoải mái như thế, cô ta trầm mặc nhìn hai người an vị trên hàng ghế đầu, trong lòng nảy sinh một ý nghĩ độc ác.

Cứ đắc ý đi, rồi sẽ có lúc hai người các cô đẹp mặt!

Thấy Chu Huyên lắc mông rời khỏi, lúc đi cặp đùi trắng nõn hầu như đều lộ hết ra ngoài.

Chu Nhiêu nhịn không được bĩu môi, thật không biết cái đồ lẳng lơ đáng ghét này làm sao có được thư mời của K&D.

"Cô ta là tình nhân của giám đốc Nguyệt Tinh." Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Lục Già đột ngột vang lên.

Chu Nhiêu quay đầu nhìn, Lục Già còn đang nắm tay cô cẩn thận ủ ấm, vừa thấp giọng nói: "Vốn trước kia K&D muốn mời cậu, là kim chủ của cô ta thu về cho cô ta."

WTF?

Thì ra đây là lý do thật sự cô chưa từng nhận được thư mời của K&D sao?

Phút chốc nội tâm Chu Nhiêu phức tạp, không biết ghê tởm nhiều hơn, hay là cảm khái nhiều hơn.

Khoan đã, cô ta là tình nhân của giám đốc Nguyệt Tinh.

Trong phút chốc, dạ dày Chu Nhiêu quay cuồng một trận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.