" Tuỳ Tâm. " Lam Tư khẽ gọi, bọn họ giữ nguyên tư thế nữ trên nam dưới, Tuỳ Tâm hoàn toàn coi Lam Tư thành cái nệm thịt, áp mặt vào ngực người ta mà ngủ.
" Hửm. " Âm thanh Tuỳ Tâm nhuốm mùi rượu ngọt ngào, phát ra từ cổ họng như làm nũng.
" Nếu em còn động đậy, tôi không khẳng định sức kiềm chế của mình cao đâu. " Lam Tư hơi miễn cưỡng trả lời, giọng nói chứa đựng sự đè nén.
" Ha ha" Tuỳ Tâm ngu ngơ cười, lại nấc thêm một tiếng, không xem lời cảnh cáo của Lam Tư vào tai. Duỗi móng vuốt ôm chặt lấy thân hình thân hình cứng rắn phía dưới, thoải mái cọ cọ.
Nơi mềm mại đẫy đà của cô áp vào lồng ngực Lam Tư, khiến trái tim bên trong nhảy loạn nhịp. Lam lão đại phúc hắc lúc này lại như một thiếu niên non nớt không có nội hàm, khờ khạo nói " Em đang khiêu khích tôi đấy à? "
Tuỳ Tâm vô tư tát thẳng vào mặt Lam Tư, xoay người tìm một vị trí thoải mái nhất, lảm nhảm " Ồn ào chết đi được. "
Lam lão đại lừng lẫy bỗng dưng bị ăn tát, hai mắt liền tròn xoe như Tề Thiên Vũ thấy Châu Phi mà kinh ngạc." Được, được lắm. " Ánh sáng trong mắt Lam Tư trở nên thâm trầm " Đây là tự em tạo nghiệt nhé! "
Tuỳ Tâm thật không ngờ, Lam Tư có thể bỉ ổi tét mông cô, nhưng chưa kịp kêu gào gì đã cảm thấy thế giới bị đảo lộn, cô bị Lam Tư áp xuống dưới thân mình. Môi lưữi của lão đại xấu xa nào đó liền tiến quân thần tốc, thâm nhập vào miệng cô, nuốt hết tiếng la hét phản kháng. Chỉ còn những âm thanh mập mờ kích tình.
Kĩ thuật hôn của Lam lão đại cũng không phải quá chuyên nghiệp, anh chỉ như đứa trẻ ngấu nghiến nuốt chiếc kẹo mình yêu thích, động tác mạnh mà vụng về khiến Tuỳ Tâm thật muốn hỏi, Lam hồ ly, anh không phải lần đầu hôn phụ nữ chứ?
Câu hỏi rất nhanh có đáp án, Lam lão đại nhà chúng ta còn là xử nam.
" Lam Tư, anh đang làm gì vậy hả? " Tuỳ Tâm ở bên dưới nghiến răng, thân mình vặn vẹo, ánh mắt mơ hồ dục hoả.
Lam Tư vô tội ngẩng đầu dậy từ hõm vai của cô, ngây thơ hỏi " Không phải là thổi khí sao? "
Nói xong, còn để bàn tay chạy loạn châm lửa xuống thân thể kiều nhỏ trắng noãn, cười đến ác ý.
" Con mẹ nhà anh! " Tuỳ Tâm chửi thề, trong lòng một vạn lần khinh bỉ xử nam.
Nhưng Tuỳ Tâm à, đừng coi thường xử nam, càng đừng coi thường lão đại xử nam.
Ba tiếng trước còn chật vật giúp xử nam nào đó tìm cửa vào, ba tiếng sau Tuỳ Tâm đã hoàn toàn, hoàn toàn bại trận. Rốt cuộc cô cũng hiểu vì sao Lam Tư bị cô chọc cho gân xanh đầy trán vẫn tao nhã mỉm cười, đó là một nụ cười nguy hiểm, giết ngươi không đao mà là giết người... trên giường.
Lam lão đại không phải mình đồng da sắt sức trâu bò bình thường, chính là người đàn ông, à không, xử nam kim cương!
Không biết đến lần thứ bao nhiêu, Tuỳ Tâm mơ hồ ngất đi, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ, liệu ngày mai có thảm án kiệt sức trên giường hay không?
Hồ ly, đúng là không dễ chọc!
.
Nếu một ngày, bạn tỉnh dậy trong lòng một ngưởi đàn ông siêu cấp đẹp trai, mở mắt ra liền thấy nụ cười lười biếng ngọt ngào của anh ấy. Nắng sớm hắt lên người anh ấy như một thiên sứ, dịu dàng nói với bạn " Chào buổi sáng! " . Bạn sẽ làm gì?
Đáp án của Tuỳ Tâm chính là, đập cho bất tỉnh rồi chạy trốn.
" Ý chị là, chị đập Lam Tư rồi chạy về đây hả? " Ly Tâm kinh ngạc nhìn bộ dạng như vừa đại chiến ba trăm hiệp của Tuỳ Tâm, cảm khái nói.
" Ừ . " Tuỳ Tâm vô lực ngã trên sàn.
" Là Lam Tư, Lam lão đại đó. " Chị có biết mình chọc vào ai không hả?
" Chị thấy hối hận rồi. " Tuỳ Tâm vùi mặt vào gối, rầu rĩ nói.
" Biết sợ rồi hả? " Ly Tâm duỗi móng tay, nhìn thái độ bất lực của Tuỳ Tâm mà bật cười.
"Không. " Tuỳ Tâm bật dậy, hừng hực khí thế nói " Đáng lẽ đập bất tỉnh, hiếp xong giết xong tống vào bao mang ra biển tiêu thủ. Trên đời này sẽ bớt đi một tai hoạ."
" Oa, thật nội hàm. "