Eothur Phiêu Lưu Ký

Quyển 5 - Sự Sụp Đổ Của Tháp Phù Thủy-Chương 120 : Khởi Đầu




Eothur trầm ngâm nhìn lá thư đã được viết xong trên tay mình. Hắn đọc lại và kiểm tra thật kỹ càng trước khi đưa cho Thedes. Và giao nó cho người đi truyền tin tới Grimbold. Hy vọng ông ta sẽ phối hợp với hắn. Và họ sẽ thành công triệt phá kế hoạch của Saruman.

“ Hoàng tử,... mọi người đều đã chuẩn bị hoàn tất. “ Thedes bước vào căn nhà gỗ.

Thực chất, căn cứ bí mật của họ đúng ra là ba khu nông trại có khoảng cách nằm gần nhau. Và 1500 người được chia thành ba. Họ ở trong các túp lều được đặt sau những đồng ruộng, nhà dân,... Và nếu không thấy tận mắt, ai mà ngờ được họ lại chọn những địa điểm dân cư thế này.

“ Truyền thứ này trở về. “ Eothur nhẹ giọng bảo. Sau đó hắn đứng dậy, chầm chậm mặc lên mình chiếc giáp xích. Rồi phủ thêm một lớp giáp da có hoa văn tinh xảo ở bên ngoài.

Xoay người đi tới chiếc bàn, trên đó có đặt một món đồ đã được trùm kín bởi một lớp vải xám. Eothur khéo tay tháo ra từng li từng tí. Và lúc nó hiện ra trong mắt, hắn liền thều thào.

“ Mũ rồng Dor-Lomin. “

Từng ở qua thư viện Rivendell. Nhờ đó, Eothur đã đọc qua một sử thi truyền thuyết về người anh hùng bi thảm mang tên Turin Turambar. Kẻ đã giết chết tổ tiên của loài rồng, Glaurung. Trong đó có một khúc nói về chiếc mũ thần thoại này.

Nhưng khá dài dòng, tóm tắt đơn sơ mà nói Dor-Lomin, ra đời ở thời đại đầu tiên. Ngay khi có sự xuất hiện của con rồng Glaurung. Nó được tạo bởi chính đôi tay của Telchar, một thợ rèn người lùn, được cho là một trong những người thợ rèn giỏi nhất trong mọi thời đại. Ngoài món đồ này ra, ông ta còn chế tạo ra thanh kiếm Narsil, chiếc dao găm Angrist,...

“ Không ngờ vợ chồng lãnh chúa Celeborn lại giữ nó trong tay mình. “ Eothur lẩm bẩm, rồi hắn thở dài và đội chiếc mũ lên đầu.

Chiếc mũ vừa in đầu với Eothur. Cứ như, nó vốn được chế tạo dành riêng cho hắn vậy. Và do ở đây không hề có chiếc gương nào, thành ra hắn cũng chẳng ngắm được mình.

Mở cổng và đi ra khỏi ngưỡng cửa.

Eothur rảo bước trên con đường đất đá. Phải mất vài phút, hắn mới đột nhiên phát hiện rằng, bất kỳ ai hay con người nào mỗi lần đều nhìn qua hắn đều có chút bất động và sững sờ. Phải mất một đến hai giây, họ mới bừng tỉnh và vội vàng tiếp tục công việc dang dở.

“ Xem ra, chiếc mũ có vẻ như giúp bạo tăng nhan trị của mình. “ Eothur nghĩ thầm và khá đắc ý.

Đến trước mặt Thedes, ngay khi cậu ta vừa xoay người. Kết quả cũng giống y chang mọi người khác. Cậu ta ngước mắt lên nhìn con rồng vàng trên mũ giáp, cả người trơ cứng và ngơ ngác đứng im.

“ Ưm,... “ Eothur giả vờ chỉnh cổ họng. Đánh thức cậu ta khỏi thứ trên đầu mình. Và hỏi.

“ Đã sẵn sàng ? “

“ Vâng, thưa hoàng tử. “ Tuy miệng đang trả lời, song ánh mắt Thedes có vẻ vẫn chưa dời đi chỗ khác.

Nhận lấy dây cương từ tay cậu ta, Eothur nhảy tót lên lưng ngựa. Hắn di động, chỉnh lại tư thế ngồi trên chiếc yên cương lung lay bên dưới.

“ Đi thôi. “ Miệng ra lệnh cho mọi người chạy nước kiệu, tiết kiệm sức lực của ngựa.

...

Vài tiếng đồng hồ sau, ở gần khúc cạn của dòng sông Isen.

“ Tất cả đại đội sẵn sàng. “ Một viên chỉ huy thét lớn khi bước dọc ở một khe hở nhỏ bé trong hàng ngũ quân đội chỉnh tề. Cùng lúc đó, hàng chục tiếng cũng được cất lên theo.

Đối diện với họ, Theodred yên tĩnh chăm chú quan sát mọi người. Hơn 3000 binh lính Rohan đều đã trang bị đầy đủ và sẵn sàng cho một cuộc chiến. Một hồi sau, anh kéo ngựa cho nó đi vòng vòng và bắt đầu cất cao giọng động viên.

“ Hỡi những người anh em của ta,... Ngày hôm nay sẽ được ghi danh vào huyền thoại,... Các ngươi chính là anh hùng và đây vì,... là cái ngày mà chúng ta đứng dậy và chiến đấu một trận oanh liệt vì nhân dân vì quốc vương ! Cái ngày mà rồi ai cũng sẽ nhớ đến các ngươi ! Cái ngày mà trong tương lai, ai cũng sẽ dâng ly và hô lớn !

Vì Rohan ! “

“ Rohan ! Rohan ! Rohan ! “ Hàng ngàn tiếng thét vang trời cất lên làm cả khung trời phải rung động và nhộn nhịp theo.

Chờ cho đến khi mọi người bình tĩnh lại. Theodred nhìn qua một viên chỉ huy bên cánh trái. Ngay lập tức, ông ta cầm chặt chiếc tù và trên tay và cất hơi thổi.

“ Ù,... “ “ Ù,... “ Hàng chục tiếng tù và nổi dậy và len lỏi vào thinh không, nơi vẫn còn dư âm của tiếng thét mãnh liệt.

Theodred kéo người bạn thân thiết của mình xoay đầu. Họ cùng nhau dẫn theo các chiến binh sẵn sàng, bước vào cuộc chiến.

...

“ Chuyện gì vậy ? “ Thống lĩnh đội quân Uruk-Hai nheo mắt. Hắn ta đã chờ gần cả hai tiếng đồng hồ. trong việc chào đón lũ người phàm hạ đẳng, ngu ngốc. Nhưng thế mà, vẫn chưa có dấu hiệu gì của chúng ở xa tít ngoài xa.

Trong khi đó ở bên bờ sông phía đông, đám người Dunlend và Wargs đã khởi hành chậm hơn nhưng đã đuổi theo kịp bọn họ gần 100 mét.

“ Thưa ngài, chờ tiếp hay di chuyển. “ Một tên tướng lĩnh ở cạnh nhẹ giọng hỏi. Mất chừng vài giây suy tư, tên thống lĩnh quân Orc liền đáp dứt khoát.

“ Cho quân di chuyển. Còn nữa gọi người báo hiệu đám đằng trước dừng lại và chờ đợi chúng ta bắt kịp. “ Ngoài đoàn quân chính đang trong tư thế chuẩn bị. Kẻ thù còn tạo ra một đội quân nhỏ ở phía bắc nhằm mục đích dụ dỗ Theodred vào cái bẫy.

Isengard chỉ cần nhử Theodred đánh bại được nó, thì hắn ta sẽ không chần chừ gì “ thừa thắng xông lên “ bước vào cái tròng. Tuy nhiên, thống lĩnh quân Orc cảm giác chiến thuật này đã có vấn đề, và Rohan rất cảnh giác.

Kế hoạch của chủ nhân cần phải được thay đổi. Chúng sẽ góp quân lại tổng lực tấn công kẻ thù. Miễn là hai cánh phối hợp, phải bao vây và giết chết Theodred là nhiệm vụ vẫn hoàn thành.

Không hề cất lên tiếng tù và hay tiếng trống báo hiệu. Đoàn quân Isengard với từng tên Uruk-Hai cao to, khỏe mạnh và kết hợp những bộ giáp nặng nề bắt đầu di động rầm rầm. Hàng ngàn tiếng bước chân nặng trĩu gây ra mặt đất rung động như có một trận động đất xảy ra.

Kỳ lạ thêm, nếu như Theodred ở đây. Anh cũng sẽ ngạc nhiên vì kẻ thù trước mặt mình. Chưa bao giờ anh thấy lũ Orc có vóc dáng như thế này, ngoài ra chúng đứng giữa ánh nắng mặt trời mà không hề có dấu vết bị suy yếu. Đây sẽ không phải là đám Orc bình thường mà trước kia họ từng gặp, cũng không phải giống Uruk-Hai của Sauron chế tạo. Một giống loài rẻ nhánh mới của kẻ thù, độc quyền của Isengard.

...

Cùng lúc đó, tại doanh trại của Rohan. Khi đoàn quân Theodred đã vượt qua được bên kia khúc cạn dòng sông.

“ Elfhelm. “ Grimbold cầm trên tay lá thư chạy vội vã tới trước mặt vị thống lĩnh Helm’s Deep. Và tại thời khắc này, ông ấy đang ngồi trước một đống lửa và ăn một chút thịt gà nướng để bổ sung sức lực.

“ Grimbold, chuyện gì ? “ Mặc sẵn sàng trên người áo giáp và vũ khí. Elfhelm thả thức ăn trên tay xuống đất, ông nhanh nhẹn đứng dậy.

“ Hoàng tử Eothur muốn chúng ta cùng phối hợp. Cậu ấy yêu cầu ông hãy đưa 800 binh lính dự phòng cùng số còn lại lập ra một hàng tuyến chờ sẵn đối diện hướng bắc. “ Grimbold nhanh chóng tóm tắt mọi thứ bên trong lá thư.

“ Eothur ? Vậy chúng ta đã đúng. Kẻ thù đã chia thành hai hướng tấn công. “ Elfhelm xuýt xoa hít sâu vào một hơi, ông dừng chút rồi nói tiếp.

“ Được rồi, bây giờ tôi sẽ trở về cho người của mình hành quân. Ông hãy tạo ra một tuyến nhỏ trước đi. Tôi tới sau ông ngay. “ Elfhelm quay người chạy bứt tốc tới chuồng ngựa. Chỉ trong ba giây, ông và bốn người cận vệ đã thoát khỏi doanh trại hướng về phía Nam.

“ Kéo chuông báo động ! “ Chứng kiến Elfhelm đã biến mất trong tầm quan sát. Grimbold cất cao tiếng kêu người của mình.

...

“ Dừng lại, cho mọi người nghĩ tại chỗ một chút. “ Eothur kéo dây cương thắng ngựa lại, vừa hét lên cho các viên sĩ quan đội trưởng. Nếu như tính toán của hắn không sai, họ đã di chuyển được gần một nửa đoạn đường.

“ Cử trinh sát tới các ngọn đồi gần bờ sông. Nếu phát hiện chúng, ta lập tức di chuyển và tiến thẳng vào cuộc chiến. Sẽ không nghĩ ngơi một chặng nào nữa. “ Eothur nghiêng đầu mở miệng nói với Thedes. Cậu ta gật đầu một cái trông thật dứt khoát và mạnh mẽ, rồi rời khỏi để thi hành.

Eothur lấy ra tấm bản đồ đo đạc, nếu như kẻ thù có bộ binh. Thì nhất định tốc độ hành quân của chúng sẽ không quá nhanh. Và đủ thời gian để họ kịp bày trận.

“ Chỉ mong Theodred bên bờ kia không vấn đề gì. “ Eothur ngước đầu lên cầu nguyện, bọn người Dunlend tại nơi nay hắn đã nắm rất rõ. Chỉ còn bên kia là hoàn toàn u mê và mơ hồ. Hơn nữa, chiến tranh ai có thể nói trước và đoán trước những gì sắp xảy ra, đồng thời nếu như họ thắng không có nghĩa là ai cũng sống sót.

“ Hazz,... chiến tranh thời xưa. Chẳng đơn giản gì cả. “ Eothur gấp gọn tấm bản đồ và nhét vào chiếc túi rỗng trên lưng ngựa. Hắn nhảy xuống và quan sát tất cả người lính.

Có người đang ăn chút bánh mì khô, có người uống nước, có người thư giãn nói chuyện với nhau, có người cho ngựa ăn,... một khung cảnh trước cuộc chiến thật là bình tĩnh và giản dị. Khác xa với không khí ở thị trấn người Beornings,... dù sao những người đó chỉ là người dân bình thường trồng trọt, còn trước hắn là một đội quân vốn được huấn luyện kỹ càng.

...

“ Báo,... có một nhóm quân kẻ thù đang ở trước mặt ta. “ Theodred dừng yên và lắng nghe viên trinh sát báo cáo.

“ Không có dấu hiệu của trận phục kích ? “ Anh hỏi lại.

“ Không thưa hoàng tử. Tuy nhiên,... trông chúng,... “ Người kia ấp a ấp úng muốn nói thêm điều gì đó.

“ Nói đi. “ Theodred ra lệnh, anh không muốn bỏ sót bất kỳ một chi tiết. Thậm chí, nó có dư thừa và vô dụng đi chăng.

“ Trông chúng đang ngóng chờ,... “ Viên trinh sát nói. Song, Theodred đã ngắt lời cậu ta.

“ Chờ ai ? ta ? “

“ Không thưa ngài. Một phần kẻ thù xoay người nhìn về hướng bắc. “

“ Hướng bắc. “ Theodred lẩm bẩm. Một chút sau, đôi mắt anh lóe lên một tia sáng nhỏ xíu. Rồi anh liền vội vàng, ra lệnh điều chỉnh cho các viên chỉ huy cấp dưới.

“ Tăng tốc, lập đội hình,... cậu qua cánh trái, cậu qua,... “ Nguyên một đoàn quân kỵ binh liền dồn dập tăng thêm tốc độ. Chưa đầy đến một phút, tất cả mọi người đã dàn trận trong thế tiến công và vừa di chuyển.

Bỏ phía sau là các đơn vị cung thủ, Theodred cũng yêu cầu họ nên dàn hàng ngang ra trước, vì lát nữa nếu có gặp quân đoàn chính của chúng. Anh liền lập tức rút lui, và chúng sẽ nhận vài đợt bắn tên khi đang đuổi theo sau.

“ Theo lời trinh sát, chúng không cách ta quá xa. “ Theodred ngẫm nghĩ, anh đoán đội quân kẻ thù trước mặt rất có thể là một nhóm dùng để làm mồi nhử anh tiến sâu thêm. Và vì lý do nào đó, chúng liền dừng lại và chờ gộp chung với đám quân chính.

Một dặm, hai dặm,... kia rồi là chúng. Ở ngay trong một vùng đất trũng xuống. “ Cảm tạ tổ tiên. “ Theodred buột miệng nói. Sau đó anh cất cao giọng rú gào.

“ Tiến công,... “ Cả hàng người cất tiếng sau anh. “ Giết,... giết,... “

Như vậy, cuộc giao tranh đầu tiên của Rohan và Isengard chính thức bắt đầu.

Lũ Uruk-Hai đã lắng nghe được tiếng mặt đất vang dội và âm thanh của hàng ngàn tiếng móng ngựa di chuyển, trước khi họ xuất hiện. Tất cả tên chỉ huy giật mình hoảng hốt, chúng vội vã gấp rút cho người của mình dàn rộng hàng và chìa thẳng các mũi giáo.

“ Kia rồi, lũ Rohan. “

Đoàn quân kỵ binh áo xanh thì nương theo địa hình từ trên cao chạy xuống. Họ tạo thành một khí thế tràn trề sức mạnh, và đủ đánh văng bất kỳ kẻ nào dám cản đường. Hay giờ đây, họ dường như là một cơn sóng thác lũ có độ cao khủng khiếp đang tràn vào đất liền. Làm cho hàng trăm kiến trúc tan nát và bị phá hủy trong phút chốc.

Trước khi va chạm với hàng phòng thủ kẻ thù, Theodred ném mạnh ngọn giáo trên tay. Nó bay thẳng và xuyên qua cổ họng của một tên đối diện. Anh rút cây rìu từ dưới yên và cầm thật chặt.

“ Bùm,... Cộc lộc,..cộc lộc,... Phặc,... “ Mặc cho kẻ thù là bộ binh hạng nặng, Theored và người của mình vẫn phá tan hàng phòng ngự đầu tiên. Anh vung mạnh cây chùy bổ đôi đầu một tên Orc và chặt đứt cổ nhiều tên khác.

Về các mũi giáo uy hiếp của kẻ thù tuy không giết được anh. Nhưng nó vẫn có tác dụng khiến vài người trong đoàn ngã xuống.

P/s: Thiếu nợ tạm một chương, ba bốn ngày sau mình sẽ trả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.