Eothur Phiêu Lưu Ký

Quyển 4 - Kẻ Bảo Vệ Những Giấc Mơ-Chương 104 : Ngày Thứ Hai (2)




“ Lẹ lên lẹ lên,... ! Chạy hết sức đi lũ rùa bò ! “ Vài tên kỵ binh Orc dùng cây roi quật mạnh vào đám bưng thang. Yêu cầu chúng tăng thêm tốc độ. Và phương pháp đó bao giờ cũng có hiệu quả, làm cho mấy tên đang thở dốc phải nín hơi lại mà co giò chạy thật nhanh. Như tốc độ chúng đang từ một chiếc xe lăn biến thành một chiếc xe đạp có vận tốc trung bình.

“ Lui ra đám kia ! “ Khi tới gần chiến trường. Đám quân tiên phong hỗn loạn nhanh chóng chừa ra những đoạn khe hở vừa đủ cho kế hoạch của chúng. Tên nào hành động chậm là bị xử tử tại chỗ, không cần nói nhiều.

“ Chúng đang làm cái quái gì vậy ?! “ Vị thủ lĩnh người Woodmen tự hỏi trong lòng. Đồng thời, ông cũng đã có một linh cảm chẳng hay ho gì cho lắm. Tuy bản thân không biết thứ đó làm sao có thể hoạt động, hay nâng lên được tường rào của bọn họ. Nhưng ông tin chắc nếu kế hoạch chúng thành công, đó sẽ là chuyện xấu cho lực lượng thủ thành lẫn thị trấn.

“ Tiêu diệt bọn chúng ! “ Ông ra lệnh cho người của mình. Hàng chục mũi tên chĩa vào kẻ thù. Nhưng đám Orc bên dưới kia lại quá ranh ma và xảo quyệt. Chúng lúc túc, núp sâu vào bên trong cái thang không có lỗ hỏng, cộng thêm những tên Orc tiên phong đang che lấp bảo vệ xung quanh. Cái thang cứ càng ngày càng sát gần họ.

“ Tụi bây còn đứng đó làm gì. Tấn công mạnh và nhanh lên ! “ Sĩ quan của tụi Orc tiên phong ra lệnh. Yêu cầu kiềm chế hỏa lực, để kế hoạch tấn công của quân đoàn thực hiện thành công. Tuân theo mệnh lệnh, vô số tên Orc không ngại lửa cháy thiêu thân mà leo lên các chiếc thang nhỏ. Dù khi qua được bên đó, kết cục của chúng là cái chết. Nhưng ít ra, vẫn lôi kéo được rất nhiều sự quan tâm.

Chính vì vậy, phương pháp “ tường hỏa “ bỗng dưng mất vài phần hiệu quả uy hiếp lũ tạp binh.

Trong sự hỗn loạn của cuộc chiến. Ở gần những chiếc thang lớn kỳ lạ, một con Orc to khỏe quỳ xuống. Một con khác nhỏ hơn leo lên lưng của nó. Dạng như một người cha, người chú, cho con của mình ngồi lên cổ để đi dạo công viên hay chơi đùa.

Và cả hai bên đối diện trái phải chiếc thang, tổng cộng là tám tên hành động như vậy. Một khung cảnh khá kỳ quặc và khó hiểu, chúng như là những tên hề đứng trên vai nhau để làm trò tung hứng ở các đoàn xiếc nổi tiếng. Chuyên lang thang từ thành phố này tới thành phố khác để đem tiếng cười cho mọi người.

Tuy nhiên đừng chủ quan coi thường hành động ngớ ngẩn, ngu ngốc ấy. Chúng đứng gần đoạn đầu của chiếc “ thang “ hướng về phía quân chúng. Ngoài ra là có những tên khác đang giữ chặt cái đầu đó. Bốn tên dưới nâng nó lên một cách từ từ và chậm rãi, chuyền cho bốn tên ở trên. Hai tên đứng trước thì giơ cao hết cẳng tay, hai tên phía sau chỉ cần đặt lên trên vai là được.

“ Trái,... phải,... “ Sĩ quan bên dưới hô theo hiệu lệnh để chúng di chuyển thật là đồng đều.

Thủ lĩnh người Woodmen, Grimbeorn, Pollay... giật mình mà trợn mắt nhìn kẻ thù trong nỗi niềm kinh hoàng. Họ mắc phải sai lầm lớn là đánh giá thấp về trí tuệ đầu não của bọn chỉ huy Orc. Giống loài này có thể không phải là lũ thông minh gì, nhưng bàn về thủ đoạn âm mưu, và xảo quyệt thì là quá thượng thừa. Chiến tranh,... biến những điều không thể thành có thể.

“ Giết chúng !!! “ Họ đồng thanh rú lên bằng hết sức bản thân có.

Nhưng mọi thứ đã quá trễ. Từ lúc kẻ thù tới nơi là một đầu bên kia của chiếc thang đã đụng chạm vào tường rào. Khi chúng nâng nó lên cao, và trở thành một cái giá đỡ để xây dựng “ Lối đi “ mới hình thành. Thì chúng chỉ cần tiến một đến hai bước chân là đã đặt được thứ đó vào trong.

Vô số mũi tên lập tức giết chết tám tên Orc. Cái lối đi sắp hình thành rớt xuống. Hai cái móc sắt bắt đầu có công dụng của mình. Chúng giữ lại rồi níu chặt vào tường rào để bản thân chiếc thang không bị sập xuống. Ngoài ra là chống sự tự di động khi một vật thể di chuyển trên nó.

Một số người Beornings bắt đầu cố phá hủy “ lối đi mới “ bằng cách chạy tới để nâng nó lên và đẩy xuống bên dưới. Song, không chỉ họ có ý nghĩ đó. Mà lũ kẻ thù cũng đã phán đoán được trước. Với một tốc độ như cơn gió lướt qua, trong khoảng khắc ngắn vài tên kỵ binh Orc đã chạy hơn một nửa đoạn đường.

“ Cố lên,... đẩy nó xuống anh em ! “ Một người Beornings hô lớn với hai người bạn bên cạnh. Các đường nét cơ bắp to khỏe trên hai cánh tay anh ta lộ rõ, cùng với đó là những đường gân cứng rắn như là các sợi dây thép.

“ Cút đi !!! “ Anh ta cuối cùng đã thành công trong việc đẩy chiếc thang ra khỏi tường và làm nó sụp xuống cùng với những tên kỵ binh Orc. Tuy nhiên, một tên kẻ thù đã kịp ném ngọn lao bay ra khỏi tay. Khi hết lời cũng là lúc đầu giáo sắc bén đâm xuyên qua cổ họng của anh. Kết thúc mạng đời của một người anh hùng trẻ tuổi vô danh.

Tuy kể thì chậm, nhưng cái chết của người chàng trai Beornings xảy ra quá nhanh, chỉ trong một cái chớp mắt. Đến nỗi mà mấy người phụ giúp anh ta cũng phải ngỡ ngàng, điêu đứng. Nó quá sốc đi,... hãy tưởng tượng xem. Khi bạn và một người thân thiết đang đi trên cùng một con đường, hai người nói chuyện trông rất vui vẻ. Thì bạn chỉ mới quay đầu trong một giây. Người đó đã chết.

Không một tiếng hét, không một cử động. Chỉ có những ánh mắt mất hồn vì quá khủng khiếp. Cuộc chiến xung quanh như không tồn tại hay cái là gì so với cái hình ảnh đang được lặp đi lặp lại trong cái não bộ của mấy người đó.

“ Chiến !!! “ Và mãi cho đến lúc âm thanh vang trời của Grimbeorn xuất hiện. Thì họ mới bừng tỉnh thoát khỏi những vòng lặp của giấc mộng sợ hãi. Họ nhanh nhẹn cầm vũ khí lên chiến đấu, báo thù cho người đã khuất. Hoặc chết tại đây như anh.

Hai trong ba lối đi đã được xây dựng hoàn tất. Cũng là thời điểm mà bọn sói ma Wargs bắt đầu được tung ra trên võ đài cuộc chiến. Chúng nhanh chóng bật hết tốc lực mà không cần lấy đà. Leo lên và tấn công thẳng vào bên trên tường rào. Vì không có người ngồi trên, nên chúng nhanh hơn bọn kỵ binh nhiều lần.

Lúc mới đầu, một số người Woodmen gần đó đã không kịp phản ứng. Họ bị kẻ thù tấn công và cắn chết một cách không thương tiếc. Những người đứng xa thì dùng cung tên bắn trả. Nhưng Wargs là một chủng tộc có khả năng phản xạ, sức chịu đựng rất tốt. Một vài con né tránh được, trong khi một vài con bị bắn trúng. Nhưng không dính phải điểm yếu nên chưa bị giết chết.

“ Tránh ra ! “ Grimbeorn quyết định hóa thành gấu. Ông lao tới trước mặt chúng và trong phút chốc. Khi tay ông chạm đến cái đầu một con Wargs thì nó đã trở thành một cánh tay gấu. Và để tránh vô ý phá hủy tường rào, ông chỉ đánh bạt nó văng ra khỏi bục đứng.

“ Phá hủy lối đi ! “ Mấy người Beornings khác đã hóa thành gấu nên hiểu được ý của vị thủ lĩnh già.

“ Phập,... ! “ Kẻ thù ở bên dưới bắt đầu bắn tên vào mục tiêu rõ ràng trên cao. Thế là Grimbeorn phải cầm hai cái khiên lên để chống đỡ. Vừa là vũ khí cho bản thân, dùng để giã nát mấy cái đầu thú kia.

“ Rời khỏi đây ! “ Một con gấu vàng phá nát thành công một cái cầu. Nhưng cuối cùng, con Wargs đã cắn chặt bàn tay ông và lôi ông ngã xuống theo phía dưới.

“ Bịch,... bịch,... “ Ông ta lộn người vài vòng. Xuyên qua đám lửa và cái chiến hào bị lắp đầy bởi xác Orc. Rồi cố gắng đứng dậy, song hàng chục ngọn giáo kẻ thù đã lẹ tay đâm thẳng vào thân hình bự con ấy.

“ Gầm !!! “ Con gấu vàng dưới chiến trường thét lên một tiếng cuối cùng chứa đầy sự bi tráng. Nó không hề chịu đầu hàng và chết một cách dễ dàng như thế. Gánh hết sức mình đứng dậy, ông ta lao thẳng vào kẻ thù đông đúc trước mặt. Va chạm và đánh bay hàng chục tên Orc. Rồi ông tấn công trái, tấn công bên phải tiêu diệt và cướp đi mạng sống nhiều kẻ địch nữa.

Buồn bã và tiếc nuối, sẽ không có một cái kết có hậu nào hay sự may mắn ở bên cạnh ông. Con gấu vàng đã chết, nhưng nó sẽ chết không một chút nào gọi là đầu hàng và yếu đuối. Dưới chân nó, phải gần chục cái xác kẻ thù buộc phải quỳ xuống và nằm ở đó.

“ Bạn của tôi,... “ Bootbeorn ngăn cản người bạn bên cạnh mình muốn chui xuống chịu chết cùng.

“ Đừng để sự hy sinh của ông ấy trở thành vô nghĩa. “

“ A,... a,... a,... “ Không làm gì được, anh ta xoay người chạy trong cơn tức giận vô bến bờ. Bất kể nơi đâu có kẻ thù, hay cho dù là một con Wargs đáng sợ. Chỉ với cái khiên và ngọn giáo. Anh ta sẽ tàn sát tất cả bọn chúng. Đôi mắt anh đỏ lè chứa đầy sát khí. Tâm trí anh nhớ lại những lần cãi lộn với ông già đáng ghét đó, trong cuộc họp, ngoài đồng,...

“ Chết,... chết,... “ Một tiếng gằn giọng anh cất lên. Là một kẻ thù rớt đầu xuống. Ngay cả Bootbeorn, nếu nhìn kỹ thì đôi mắt ông cũng đã long lanh, ngân ngấn một chút giọt nước mắt trước cái chết của người anh em thân thiết.

“ Rầm,... ! “ Cuối cùng họ đã thành công phá hủy ba lối đi mưu mẹo của kẻ thù. Nhưng số người chết cũng không hề ít một chút nào. Vị thủ lĩnh người Woodmen cũng đã hy sinh khi đánh đổi tính mạng của bản thân cứu lấy hai chàng trai trẻ tuổi thuộc bộ tộc.

...

“ Cố lên mọi người !!! Chúng ta đang nắm ưu thế ! “ Eothur chặt đứt cái đầu tên Orc và cổ vũ sĩ khí quân mình. Bên dưới, lũ Orc tràn trề và đông nghẹt như là những con kiến nhúc nhích hay bu quanh con mồi. Ngay cả bản thân hắn, cũng đã giết chết gần bảy mươi tên trái phải khác nhau nhưng vẫn chưa thấy chúng rút lui hay giảm bớt. Thật sự là khá mệt chứ không dễ thở gì cả.

“ Hù,... Hù... “ Trước cổng thị trấn, một món đồ gì đó đang được đưa vô và tiến vào bên trong chiến trường. Eothur nghe được liền vội vã chạy sát tường rào để xem xét.

Đó là,... một chiếc xe công thành. Với sáu cái bánh gỗ bên dưới, cùng một khúc cây to bự có đường kính khoảng gần một mét. Đầu trên được cạo nhọn và hai bên cạnh của nó là những que gỗ để lũ Orc điều khiển di động bằng sức lực tay chân.

Ngay ở đoạn chiến hào trước cổng thị trấn thì từ lúc nào kẻ thù đã đặt thêm một tấm ván gỗ. Được bộc một lớp sắt thép ở bên dưới để chống lại sức nóng và khả năng bắt lửa, đốt cháy thiêu rụi của “ tường hỏa “.

Vũ khí công thành nhanh chóng được một đám bộ binh hạng nặng bao bọc xung quanh. Làm cho những mũi tên, tiêu thương trở nên ít tác dụng. Chỉ có thể làm giảm thời gian di chuyển của chúng.

“ Ngăn cản chúng lại !!! Bằng mọi giá. “ Hết lời, Eothur chạy vội xuống cổng thị trấn. Thét lớn cho những người hậu cần.

“ Lấy thêm mấy khúc gỗ để ngăn cửa lại. Càng nhiều càng tốt. “ Eothur cũng lo phụ giúp họ một tay. Với sức mạnh gấp 1,9 người Rohan, hắn nhanh chóng bưng bê một lần tới ba thanh gỗ dài. Ra sức gia cố lại cổng thị trấn.

Sau đó, Eothur quay trở lại bên trên quan sát. Chiếc xe công thành đã tới gần chỗ bọn họ đang đứng.

“ Lấy hết số lượng đá ném xuống ! “ Bưng một tảng đá bự khoảng gần bảy cân. Eothur thả nó xuống lên đầu những tên Orc đang giơ cao chiếc khiên. Chỉ bằng sức cánh tay của chúng thì làm sao có thể chống cự được sức mạnh của trọng lực phối hợp trọng lượng của những viên đá trắng nặng nề.

Kẻ địch bị va đập đến choáng váng. Những tên đứng sát ngoài lề chiếc cầu rớt xuống chiến hào bên dưới. Những tên phía trong thì vỡ đầu, nát sọ bất tỉnh. Nằm lăn quay tại chỗ.

“ Hỗ trợ ! ” Lũ Orc gần đó dùng hỏa lực của mình áp chế bọn họ lại. Hai đến ba người bị dính phải mũi tên, ngã rớt xuống bên dưới tường rào, có bốn người khác cũng bị thương. Nhưng họ vẫn còn sống sót và đang núp, cúi sát người xuống sau rào chắn.

“ Đẩy vào ! “ Chiếc xe bắt đầu hành động va chạm lần thứ nhất. “ Bùm,... ! “ Những miếng gỗ được nối với nhau tạo thành một chiếc cổng bắt đầu run rẫy, lay động và rạn nứt.

“ Tiếp tục ! “ Kẻ thù hét lên ở bên ngoài. Và những người đứng bên trong hoàn toàn mờ mịt, điêu đứng mà lắng nghe âm thanh của chúng. Một vài người thì bừng tỉnh, họ không thể trông chờ vào việc chúng sẽ rút lui hay bỏ đi được. Phải tự mình giữ vững cổng. Chỉ có mình mới cứu được mình.

Họ áp sát cánh cổng thị trấn. Tính dùng sức người để giữ vững nó bền chắc lâu hơn.

“ Đó là số lu dầu cuối cùng,... “ Eothur mặt mày nhăn nhó.

“ Đùng,... “ Cánh cổng đã có một vài đoạn gỗ bị vỡ nứt tạo thành những lỗ hổng lớn bé, lớn nhất là gần bằng bắp tay một người đàn ông trong khi nhỏ nhất chỉ khoảng tầm cổ tay của người phụ nữ tiểu thư.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.