Eothur Phiêu Lưu Ký

Quyển 4 - Kẻ Bảo Vệ Những Giấc Mơ-Chương 103 : Ngày Thứ Hai (1)




Khoảng chừng năm giờ sáng, khi mà bóng tối thăm thẳm trên bầu trời đang bị xua tan bởi những ánh sáng màu trắng xanh. Eothur bắt đầu cho người gọi mọi người tỉnh dậy. Chuẩn bị một ngày mới gian nan và khó khăn trùng điệp sắp tới.

Dòng người đứng dậy. Họ đi tìm một chỗ nào đó để vệ sinh cá nhân. Rửa mặt tỉnh táo,... Về bữa sáng, họ gặm, hay nhai ngấu nghiến tạm một vài miếng thức ăn hay bánh mì khô. Không hề biết thứ trên tay mình là gì, miễn là cái bụng được tạm thời lấp đầy.

Sau đấy, tay cầm vũ khí lỏng lẻo, họ ngồi xuống đâu đó sát bên bờ hàng rào. Một số đặt tay lên trán nghĩ ngẫm, hay chợp mắt trở lại một chút. Có người nếu còn sức năng động nổi thì trò chuyện, thì thầm với nhau. Có người tới gần hầm trú ẩn để ôm ấp vợ con, tận hưởng không gian yên bình, ấm áp,... Như đây là lần cuối cùng của họ làm điều đó.

“ Trông họ thật là ủ rũ và uể oải. “ Pollay ngồi xuống trên bục, một chân co vào lòng với một tay gác lên. Chân còn lại đung đưa nhẹ trong không khí.

“ Ai cũng vậy thôi,... Tốt nhất là ông cũng nên tiết kiệm sức mình Pollay. “ Eothur đưa ra lời đề nghị trong khi nằm ngửa ra trên sàn gỗ. Ông ta cũng không đáp lại, chỉ câm lặng một hồi.

“ Phù,.. Nhức cả cái eo. “ Gron từ sau lưng họ bước tới. Cậu ta vận động cơ thể mình, xoay bộ phận trên hông qua bên này rồi lại qua bên kia. Hoàn tất đến hai, ba cái động tác liên tục. Mới bắt đầu nói chuyện.

“ Hình như Radagast mới làm ra nồi thuốc dược nào đó thì phải. Ông ta bảo gọi người bưng ra và cho tất cả uống, một người khoảng chừng một bát. “

“ Hử,... Nó để làm gì ? “ Eothur tò mò mở mắt mình ra.

“ Nghe đồn là tăng cường sinh lực, hay khả năng hưng phấn gì đó. “ Eothur suýt nữa sặc nước miếng trong cổ họng mình, may là,...

“ Là tăng cường thể lực, giảm mệt mỏi. “ Pollay nhắc nhở. Ông ta còn che mặt mình lại để không ai biết mình đang ở đây. Thằng em trời đánh chết tiệt,... nhưng chịu thôi. Từ khi ba mẹ của họ lần lượt qua đời, cả hai người họ đã tự mình nương tựa vào nhau. Và ông,... hơi bảo bọc nó quá.

“ Ồ,... “ Gron đáp lại một tiếng, rồi cậu quay đầu ngó nghiêng xung quanh.

“ Ây,... “ Cậu ta phát hiện bạn mình rồi gọi tên và chạy đi mất. Một lát sau, khi bóng dáng cậu biến mất hoàn toàn thì.

“ Nếu cuộc chiến kết thúc. Tôi nhất định sẽ mời cậu đến ăn bánh mì nướng mật ong do tự tay tôi làm. “ Pollay thở dài rồi nói, giọng ông khá ngắt thành từng quãng.

“ Thế thì quá hay. Tôi tự hỏi không biết người các ông làm nó thế nào. “ Eothur bật dậy lập tức. Hắn đáp lại cùng một câu hỏi với sự háo hức, mong đợi.

“ Công thức bí mật gia truyền. “

“ Đùa à,... thôi nào ông bạn. Đến mức này rồi ông còn nói gia truyền với tôi nữa à. “

“ Tại sao lại không ? “

“ Thú thật, tôi hơi bị nghiện món đó đấy. Nói cho tôi nghe đi,... nó làm thế nào,... “

“ Bí mật. “

“ Khỉ thật,... một chút thôi,... một hay hai thành phần cũng được. “

“ Mật ong và bột mì. “

Eothur xệ mặt xuống,... cái này thì ai mà chẳng biết. Quan trọng là thành phần làm nên cái hương vị ngọt ngào, không quá đậm đà, hay nhạt nhẽo mà giữ được hương thơm mật ong một cách phù hợp nhất.

“ Tôi biết làm một món gà nướng rất ngon. Hay chúng ta trao đổi công thức đi. “

“ Không đổi. Tôi ít ăn thịt. “ Pollay lắc đầu một cách phũ phàng.

Eothur điên đầu tột độ. Hắn chịu thua nằm ngã người lại xuống sàn. Pollay thì hơi chút cong khóe môi mình lên.

“ Nó không khó quá đâu. Chỉ cần cậu làm thế này,... và quan trọng là chất liệu của mật ong,... “

...

Một chút thời gian sau. “ Ra trại !!! “ Tiếng rít của ngôn ngữ đen xuất phát từ một tên Orc.

Lập tức, từng hàng một quân Orc di chuyển chỉnh tề thoát khỏi căn cứ của bọn chúng. Những tên sĩ quan, đội trưởng dẫn đầu từng đội hô hét làm nhịp lệnh cho tất cả đi đứng đàng hoàng. Từ bộ binh cho đến cung binh, cuối cùng là bọn công binh mang theo những chiếc thang,... và,... một cỗ xe.

Chúng tụ tập trước căn cứ, bày trận đầy đủ rồi mới chịu tiếp tục tiến lên. Xếp theo một hàng dài bề ngang,... rồi các tiếng vọng thổi tù và nổi lên liên hoàn không có hồi kết.

...

“ Lũ Orc,... chúng sắp bắt đầu tấn công rồi ! “ Mọi người trên tháp canh có chút xôn xao, hoảng loạn. Nhưng từ từ, chuyện nào vào chuyện đấy. Họ đè nén cảm xúc mình lại và báo hiệu cho toàn bộ thị trấn. Họ tin rằng nếu họ đã đánh bại chúng ngày hôm qua, thì nhất định hôm nay cũng có thể đẩy lùi được chúng.

“ Ở phía bắc,... chúng cũng có kẻ thù. “ Phía bên kia thị trấn, tất cả mọi người phát hiện ra thêm một đội quân Orc đang tiến tới. So với phía Nam, đến từ Dol Guldur. Bọn này không có hàng lối chiến đấu hay bày trận gì cả. Chúng di chuyển hỗn loạn, và trộn lẫn với nhau từ cung binh đến bộ binh. Nhưng vẫn có chút sự phân chia giống loài. Những con Wargs và bọn Troll đồi đứng riêng ra.

Một đám quỷ khổng lồ không sợ ánh sáng, khác với bọn troll đá hay Troll hang động. Được coi thuộc về tạo vật mới Olog-Hai của Sauron trong thời đại thứ ba. Chúng có làn da màu xanh lá, không có to về chiều ngang như bọn kia. Mà hình dáng thon hơn nhiều.

Có hai tên trong bọn đeo trước người mình là một cây trống. Đánh ra những âm thanh “ Đùng,... đùng,... “ Như tiếng sấm chớp vang trên bầu trời. Còn ba tên còn lại thì cầm cây chùy đá trong tay mình, vỗ ngực và thét lớn như một con khỉ đột.

Dưới chân chúng là bọn Wargs nguyền rủa. Không ngừng cất tiếng hú man rợn, làm cho bầy chó trong thị trấn có dấu hiệu hoảng sợ, mất khống chế. Có con thì đáp trả bằng cách sủa inh ỏi.

Vị thủ lĩnh người Woodmen nhìn tất cả kẻ thù. Ông tự nhủ lần này sẽ không như đêm hôm qua,...

...

“ Pollay,... ông kéo thêm người qua Grimborn và Bootbeorn hỗ trợ. “ Eothur đứng trên tháp canh phân phó cho ông bạn mình.

“ À,... nếu cần thiết thì hãy cho phép hóa gấu. Bục đứng đã được gia cố lại không vấn đề gì. “

“ Một mình cậu xử lý được không ? “ Pollay cau mày hỏi.

“ Không vấn đề gì. “ Eothur hít sâu một hơi đáp.

...

“ Nghe đây,... những người anh em. Chúng ta tuyệt đối sẽ không để chúng vượt qua bức tường rào này. Sau nó là người vợ, người con, người thân yêu mến của chúng ta. Và các anh em có muốn chúng tổn thương họ không hả ? “ Bootbeorn củng cố sĩ khí mọi người ở phía bắc thị trấn.

“ Không,... ! “

“ Phải,... và cho dù hy sinh cái mạng này. Chúng ta nhất định phải ngăn cản chúng. Hu ra,... “

“ Hu ra,... ! “

“ Chuẩn bị chiến đấu !!! “

...

Gần bảy giờ sáng, trời khá nhiều mây. Vì vậy cái ánh nắng chói choang, gắt gỏng của mặt trời đã không hạ xuống thung lũng. Cùng lúc đó, gió có chút thổi nhẹ. Mang theo những cái luồng không khí mềm mại, dịu dàng cùng mùi thơm nào đó của thiên nhiên bao trùm lên cả thị trấn.

Bất kể là quân phòng thủ hay tấn công đều đang án binh bất động. Cả hai đang chờ một điều gì đó, một dấu hiệu cho cuộc chiến bắt đầu chăng.

Trong thị trấn, người Beornings lẫn Woodmen hơi chút run rẫy tay. Đầu họ bắt đầu nhỏ xuống từng giọt mồ hôi trong lúc chờ đợi. Tiếng hơi thở lúc thì dồn dập lúc thì như nín lại. Và ai nấy cũng đang góp sức tạo ra một không gian thinh lặng, với việc không phát ra một tiếng động gì cả.

Ngay giữa bầu trời thinh không, một đàn quạ từ phương nào đã bay tới. Chúng như đã đánh hơi được cái mùi gì đó của sự chết chóc và hủy diệt. Với đôi cánh đen, chúng lướt trên không trung rồi tạo thành một vòng tròn lượn quanh.

“ Quác,... quác,... “ Tiếng kêu liên hồi của bọn chúng vang lên trong tai tất cả mọi người. “ Bắt đầu rồi,... “ Eothur lẩm bẩm trong miệng mình.

Tên chỉ huy loài Orc phương bắc nhìn lên bầu trời trên cao. Hắn ta nhếch môi khẽ cười thành tiếng. Cả đám tay sai thì nhìn nhau với vẻ mặt khó hiểu.

“ Cho tấn công đi. “ “ Rõ ! “

“ Đùng,... đùng,... “ Hai tên Troll ra sức đập mạnh cái trống được để trước ngực mình.

Phía nam bên kia, cả đám loài Orc cấp cao liếc mắt nhau. “ Tấn công !!! “ “ Ù,... “

Cứ theo trình tự bình thường như những trận đánh ngày trước. Người Woodmen sử dụng mũi tên khiến cảnh bầu trời tràn ngập vết đen như những cơn mưa đầu mùa xuân buông xuống. Đến gần, là các ngọn lao tầm ngắn phóng ra, bay như những viên đạn thẳng vào đội hình tấn công của kẻ thù.

Nhưng lần này vẫn có sự khác biệt rõ rệt ở phía phe tiến công. Ở phía Nam, kẻ thù đã cho lực lượng bộ binh hạng nặng dẫn đầu. Với những tấm khiên hình vuông che khắp toàn thân cộng thêm bộ áo giáp ục ịch và nặng nề, tay thì cầm loại giáo dài khoảng hai mét. Chứng tỏ chúng rất là “ trâu “. Buộc cho Eothur phải thay đổi lệnh, hãy bắn vào phía sau của chúng, đám công binh và bộ binh hạng nhẹ.

Còn trò phóng lao. Thỉnh thoảng cũng mới ảnh hưởng được lực lượng hạng nặng này. Tuy nhiên, chúng vẫn có điểm yếu rõ rệt. Khả năng di chuyển, leo trèo và tấn công thành rất chậm chạp. Cực kỳ cực kỳ cực kỳ chậm, có thể nói là ngang với tốc độ của con ốc sên. Còn nếu để chúng muốn tăng thêm tốc độ tiến công, thì lại ảnh hưởng đến một vế khác đó là thể lực. Mang trên mình trọng lượng hàng chục ký,... không phải là chuyện đơn giản. Dù là đứng thả lỏng cũng rất nhức mỏi.

Vì thế khi đến gần chiến hào. Sĩ quan điều khiển chúng bắt đầu lúng túng vì chả có tên nào trèo lên được bốn bậc thang. Trong khi đó, Eothur yêu cầu người của mình dùng nước sôi hạ xuống, này thì thùng sắt thép.

Phía bắc, thủ lĩnh người Woodmen sử dụng các mũi tên độc tiêu diệt kẻ thù loài Troll lẫn bọn Orc. Nếu như một mũi tên bình thường dính một con Orc, thì nếu không đâm trúng điểm yếu thì nó vẫn sẽ còn sống sót. Đằng này, dính phải mũi tên độc, dù là ở chân và tay đi nữa. Một giây sau, con Orc đó sẽ tê liệt toàn thân. Giây tiếp theo là một số các giác quan mất cảm giác, cuối cùng là chìm trong hư vô.

Khi kẻ thù đến gần được tường rào. Thì tổng cộng là ba con Troll và cả trăm cái xác tên Orc ngã xuống. Góp phần tạo nên nghĩa trang dành riêng cho giống loài kẻ thù.

...

“ Thưa ngài, số lượng nước không hồi phục kịp. “ Một người thuộc hậu cần báo cáo cho Eothur.

“ Thả đá ra. “ Eothur nhíu mày. Hắn lại không nghĩ đến việc họ không đủ thời gian. Hơn nữa bản thân họ sử dụng kỹ thuật chế tạo cũng quá sơ sài. Chỉ bằng mấy khúc gỗ cháy rồi chờ đợi.

“ Vâng, thưa ngài. “

...

Một chút thời gian trôi qua, kẻ thù bắt đầu lan rộng ra hai bên cánh phía đông và tây. Chính thức tuyên cáo, chúng đã bao vây và tấn công khắp nơi thị trấn. Phía Nam và hai bên cánh của nó thì vẫn có thể chịu đựng nổi. Chó, người Beornings, Woodmen giao chiến với những tên kẻ thù leo lên tường. Họ đánh cận chiến thật là khốc liệt và dã man.

Lũ Orc man rợn thì vẫn man rợn như ngày nào. Có nhiều tên bỏ vũ khí dùng hàm răng tính cắn cổ người Beornings. Nhưng xin lỗi, với chiều cao to khỏe. Một nắm đấm hay một cái khiên đập mạnh là đủ đánh văng và méo mỏ cái bọn chỉ cao tầm 1 mét 6 lùn tịt. Tuy vậy, phiền phức của họ là số lượng kẻ thù rất đông đúc. Như một đàn kiến giết tên này lại đến tên khác không bao giờ hết.

Số người tử trận của họ bắt đầu xuất hiện. Ngay cả Eothur đang vung kiếm chém giết bọn chúng cũng có thể nhận thấy. Sau khi đâm chết tên thứ bốn mươi sáu. Eothur hét lớn, cho phép người Woodmen ném các lu “ Tường Hỏa “ xuống bên dưới.

Nhờ thế, họ đã ngăn cản được một đoạn khoảng cách kẻ thù tấn công. Khống chế lại tình hình cuộc chiến phòng thủ.

...

“ Bootbeorn,... ! Cho người ném chúng xuống. “ Phía bắc tuy có số lượng người phòng vệ đông hơn phía Nam. Nhưng đa phần là người Woodmen. Vì vậy, chất lượng không thể nào tốt bằng. Grimbeorn cũng đã đoán trước được vài phần. Tuy kẻ thù chết bởi cung tên rất nhiều, nhưng khi đánh áp sát, gần gũi. Chúng rất có thể sẽ lấy lại được thế đứng một cách nhanh chóng.

“ Rõ ! “ Các lu “ Tường Hỏa “ được thả đầy xuống. Số lượng còn nhiều hơn phía nam vận dụng. Vì vậy, ngọn lửa cháy phừng phực rất mạnh mẽ và dâng cao lên. Liên tục bắt lửa và đốt cháy nhiều tên Orc ngu xuẩn.

Phía xa ngoài kia. Tên chỉ huy loài Orc lại rất bình thản, vẻ mặt còn có chút vui mừng nữa. Như đã biết chiêu này sẽ được tung ra. Hắn ta nhếch môi mỉm cười.

“ Thả thang chó. “

Vài đại đội kẻ thù xuất hiện, chúng nâng ba cái thang dài khoảng hơn bảy mét, rộng bề ngang gần một mét. Trên đầu thì có hai cái móc làm bằng sắt không biết để làm gì. Phía sau bọn chúng, loài Wargs bắt đầu di chuyển.

Nhờ quân đội tiên phong đã hấp dẫn Grimbeorn và quân thủ thành, cộng thêm đám khói từ lửa cháy. Nên thành ra, rất ít ai để ý tới chúng đang làm cái gì. Có số ít nhìn thấy nhưng do bận rộn, lẫn chủ quan. Kết quả là không quan tâm nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.