Eo Thon - Điềm Dữu Tử

Chương 98




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lúc trận tuyết đầu tiên rơi xuống thì thành tích của kỳ thi tháng cuối cùng cũng đã có. Bùi Y Y cầm túi sữa nóng hút hai ngụm, tự chấm điểm bài thi ngữ văn của mình được một trăm mười điểm: "Tổng điểm của em vượt xa điểm trúng tuyển năm ngoái của học viện múa rồi, thật ra em cảm thấy mình không cần cố gắng quá nhiều nữa."

Thẩm Ý liếc mắt một cái, rút bài thi môn toán của cô ra, chỉ vào sáu mươi hai điểm cho cô xem.

Bùi Y Y cắn vào viên trân châu dẻo dai, thở một hơi nặng nề: "Được thôi."

Từ sau khi bản thân dần tiến bộ trong môn xã hội, Bùi Y Y đã bắt đầu có chút lơ là, chẳng qua Thẩm Ý luôn kịp thời kéo cô trở lại mặt đất.

"Ôi, tuần sau là kỳ nghỉ đông rồi, các cậu có muốn tham gia hoạt động check-in với bọn tớ không?" Ngô Tư Khải đưa đầu tới, lắc lắc tờ giấy trong tay.

Bùi Y Y giật lấy liếc mắt xem qua rồi chen vào đưa Thẩm Ý: "Chúng ta cũng đi đi Thẩm Ý, đi xem phim ăn lẩu hát K, em muốn tham gia hết mấy việc này."

Thẩm Ý lườm cô, nói: "Kỳ nghỉ đông anh về Bắc Kinh, anh chỉ có thể tham gia đi ăn lẩu hát K vào ngày nghỉ cuối tuần thôi."

Hộ khẩu của Thẩm Ý là ở trong vùng, nhưng vì công việc của bố mẹ, mấy năm trước gia đình đều đã chuyển hết về Bắc Kinh, họ hàng thân thích cơ bản cũng dọn hết lên trên đó rồi, cho nên Tết đến tất nhiên phải trở về, lúc trước Thẩm Ý cũng đã nói với Bùi Y Y rồi.

"Thế tớ cho tên hai cậu vào danh sách tham gia hoạt động vào ngày nghỉ cuối tuần." Ngô Tư Khải đẩy đầu Bùi Y Y đang tựa trên cánh tay Thẩm Ý ra, không hề thức thời mà chen vào giữa hai người, "Bùi Y Y, kỳ nghỉ đông có tổng cộng mười ngày lận đó, mấy ngày sau cậu có tham gia không?"

"Không tham gia."

Thẩm Ý cũng đi rồi, cô chẳng còn hứng thú đi chơi.

Chắc cũng do sắp sửa đến kỳ nghỉ đông, mấy ngày nay mọi người rõ ràng không có tinh thần học tập, thậm chí tới cả Bùi Y Y vì Thẩm Ý mà hăng hái tiến tới phía trước cũng bắt đầu lén lút xem tiểu thuyết.

Thời gian trước cô phụ đạo quá căng thẳng, bây giờ đã thi xong cấp chín, lần nào thi môn xã hội điểm cũng cao hơn lần trước, Thẩm Ý cũng mắt nhắm mắt mở với cô.

"Giáo viên đi xuống anh nhớ đụng em một cái."

Thẩm Ý "À" một tiếng, chẳng nói có hay không, Bùi Y Y cũng mặc kệ, xem như anh ngầm thừa nhận là được.

Tiệm sách cạnh trường nhập càng lúc càng ít thể loại, Bùi Y Y không thuê được cuốn tiểu thuyết nào hay, chỉ có thể tải app với Trâu Diễn, bắt đầu xem online.

Thể loại cô đọc cũng mở rộng từ thanh xuân vườn trường đến tổng tài bá đạo, loại truyện về tổng tài đúng thật là già một chút, nhưng mà đưa mặt Thẩm Ý vào đó thì vẫn có thể chấp nhận được, sau đó lại để mình sắm vai nữ chính, thỉnh thoảng xem tới đoạn mờ ám, bản thân còn có thể tự mình nổi lên ý muốn d*m loạn một hồi...

Bùi Y Y xem riết thành nghiện, tan học còn nói với Thẩm Ý: "Thì ra tổng giám đốc có ánh trăng sáng, anh ta kết hôn với nữ chính vì nữ chính giống với ánh trăng sáng, nhưng mà thế thì cũng cho qua đi, sau đó ánh trăng sáng từ nước ngoài trở về, anh ta còn ra ngoài dan díu với ánh trăng sáng, anh biết đáng giận nhất là gì không?"

Thẩm Ý không biết, Thẩm Ý cũng không muốn biết, anh chuyên tâm nghịch điện thoại, hỏi một câu cho lấy lệ: "Là gì?"

"Nữ chính có thai rồi! Sau đó ánh trăng sáng phải thay thận, vậy mà nam chính bảo nữ chính phá thai xong hiến một quả thận cho ánh trăng sáng!" Bùi Y Y suýt chút nữa tức giận như người trong cuộc, tình tiết này cô không cách nào dẫn mình và Thẩm Ý thâm nhập vào.

Thẩm Ý nghe xong không những không giận mà còn cười, "Bùi Y Y, em biết vì sao có loại tiểu thuyết như vậy không?"

"Tại sao chứ?"

Thẩm Ý bình tĩnh trả lời: "Bởi vì có độc giả não tàn giống em, có cung thì mới có cầu."

Bùi Y Y tức chết, ngoảnh đầu không thèm nói chuyện với anh, quá đáng thiệt chứ, chẳng có năng lực đồng cảm gì cả, bộ không thấy nữ chính thảm lắm à?

Truyện về tổng tài dài hơn thanh xuân vườn trường, trước đây Bùi Y Y mất một tuần là xem xong một cuốn, bây giờ cái bộ về tổng giám đốc này, cứ đọc như vậy cho tới thi cuối kỳ luôn.

Môn thi cuối cùng kết thúc, tranh thủ lúc chờ Trâu Diễn, Bùi Y Y còn mở điện thoại ra xem cho hết hai trang cuối.

Bình thường một bài văn hai trăm từ cô phải học thuộc lòng ngày đêm suốt một tuần mới nhớ được, đọc tiểu thuyết hơn hai triệu chữ, xem qua một lần nhưng tình tiết nào cũng nhớ rõ ràng kỹ lưỡng.

Đọc tới chữ "Kết thúc" cuối cùng, trong lòng Bùi Y Y vô cùng xúc động, kéo áo của Thẩm Ý, "Sau cùng nam nữ chính cũng ở bên nhau, thì ra trong cả quá trình, nam chính không biết mình đã yêu nữ chính từ lúc nào, ánh trăng sáng kia là người xấu, cứ luôn hãm hại nữ chính, cũng may cuối cùng đã bị trừng phạt."

Thẩm Ý "Ừ" một tiếng, "Cô ta trả thận lại cho nữ chính chưa?"

"Không có, nữ chính chỉ có một quả thận, đứa trẻ ban đầu cũng không còn, nhưng mà nam nữ chính tái hôn, sau này sẽ lại có con với nhau."

Thẩm Ý nghe cô nói xong vài đoạn, đối với loại tình tiết này đã không còn thấy kinh sợ nữa, lại "Ừ" một tiếng an ủi cô, "Em đừng đau lòng nữa, anh không có ánh trăng sáng, cũng không cần tới thận của em."

Giữa cuộc hội thoại của hai người thì Trâu Diễn đến, môn thi toán cuối cùng của cô ấy có lẽ thi rất tốt, lúc chạy tới trên mặt còn mang theo vẻ hớn hở, hỏi: "Mấy người Bùi Thông đâu?"

Trong hoạt động check in của Ngô Tư Khải thì tối nay đi ăn lẩu và hát K, bên Ngô Tư Khải có ba người, thi xong phải xả stress, mọi người đều thích náo nhiệt, Ngô Tư Khải bèn bảo Bùi Y Y gọi vài người có mối quan hệ khá tốt tham gia. Bùi Y Y gọi Trâu Diễn, còn kêu cả Bùi Thông và Thẩm Lộ.

Nếu là trước đây, Bùi Thông nhất định không tham gia loại hoạt động này, nhưng chắc vì muốn được ở cạnh Thẩm Lộ nhiều hơn, Bùi Thông trực tiếp đồng ý.

Một nhóm tám người tập họp ở trước cổng trường, Ngô Tư Khải có vé ăn lẩu, bọn họ chỉ cần ngồi taxi qua là được.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.