Eo Thon - Điềm Dữu Tử

Chương 97




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Bùi Y Y thở dài, tiếp tục nhỏ giọng nói vào tai anh: "Lúc buổi trưa ăn cơm, có nhiều chỗ ngồi như vậy nhưng cô ta cứ cố chấp ngồi cạnh anh, nhưng

bình thường cô ta cũng đâu có thân thiết với anh đâu chứ. Rõ ràng lúc ăn cơm, cô ta lại cứ nhìn lén anh mãi, anh cũng tỏ vẻ rõ ràng là không muốn chú ý tới, cô ta vẫn gắng gượng tiếp lời, cũng quá rõ ràng rồi còn gì. Phải rồi, lại còn đỏ mặt, nói chuyện với anh vì sao lại đỏ mặt?

Thẩm Ý thoáng chốc kinh ngạc, từ sáng đến bây giờ Bùi Y Y tỏ vẻ bình thản, không hề giống với người trong lòng có tâm sự chút nào, đã vậy còn là chuyện này. Trong một lúc, anh nhìn Bùi Y Y bằng cặp mắt khác với lúc trước, anh cứ mãi không hay biết Bùi Y Y còn cất giấu sự tỉ mỉ này.

"Thẩm Ý, sau này anh đừng giảng bài cho cô ta, em sẽ ghen."

Thẩm Ý không nhịn được cong khóe miệng, lúc nụ cười nở rộ từ bên bờ môi, trong lòng khoan khoái lại dễ chịu, tay anh vuốt ve mái tóc mềm mượt của Bùi Y Y, nói: "Em cũng quan sát tỉ mỉ đó."

Hả?

"Tại sao vừa mới đuổi một Lê Nhu chạy đi, thì lại có một nữ phụ chạy đến? Trong tiểu thuyết cũng không có nhiều đến vậy, haiz, chiến đấu với kẻ thứ ba mệt thật."

Thẩm Ý: "..."

Bùi Y Y thật sự rất mệt, tuần sau thi tốt nghiệp rồi, mỗi tối cô ngoài việc làm bài còn phải luyện tập, chưa tới mười một giờ chưa được đi ngủ.

Thi tốt nghiệp vào thứ bảy, Bùi Y Y vì chuyện này còn xin nghỉ nửa ngày rồi Chu Thu Vũ đi cùng với cô.

Học lực của Bùi Y Y chẳng ra làm sao, nhưng nhảy múa thì rất tốt, cùng lớp múa có rất nhiều người chuẩn bị thi cấp bảy cấp tám, Bùi Y Y thì đã cấp chín rồi. Lúc này xem xong bài thi tốt nghiệp của cô, Chu Thu Vũ cũng hiểu ra được đạo lý, đường lên trời thì đã khép lại nhưng nhất định vẫn vì cô mà mở ra một lối cửa sổ.

Mười mấy đứa trẻ, Bùi Y Y đứng hạng nhất.

Trên đường trở về, tuy Chu Thu Vũ vui vẻ nhưng cũng không lộ ra ngoài. Bùi Y Y không trầm tính như Bùi Thông, bà sợ mình hưng phấn khen vài câu thì Bùi Y Y sẽ bay bổng.

Cuối tháng còn thi cấp chín đây này, đây mới là trận đánh ác liệt của năm nay, tiếp theo là năm sau thi nghệ thuật, thi xong cái đó Chu Thu Vũ mới an tâm phần nào.

Đi thi chỉ mất nửa ngày, khi Bùi Y Y về lại trường, tiết một buổi chiều vừa bắt đầu, bước chân cô còn chưa đi vào lớp học, ánh mắt đã lo đi tìm Thẩm Ý trước.

Cho dù Thẩm Ý ngồi ở hàng ghế thứ hai của tổ bốn, nhưng Bùi Y Y vừa nhìn là đã thấy anh, cao lớn mảnh khảnh, mặt mũi sáng sủa, hết sức đẹp trai.

Một ngày không gặp như cách ba thu, nửa ngày không gặp, vậy thành ra là một mùa thu rưỡi rồi.

Khó khăn lắm mới tới giờ tan học, Bùi Y Y còn chưa kịp nói ra nỗi nhớ một mùa thu rưỡi với Thẩm Ý, bên ngoài đã có người gọi cô.

Là một nam sinh, Bùi Y Y không quen bèn hỏi: "Xin hỏi, cậu tìm tớ à? Nhưng hình như tớ không quen cậu."

Nam sinh cười cười, không ngượng không nghịu, "Tớ biết, tớ là Dương Khang của lớp 12-3, tuần trước lúc lớp cậu thi với lớp tớ thì tớ nhìn thấy cậu."

"À, là vậy sao, thế cậu tìm tớ có việc gì?" Bùi Y Y cũng không có hứng thú lắm, nhắc tới chuyện thi đấu thì càng không vui, chỉ đợi nam sinh nói xong, cô sẽ nhanh chóng quay trở lại bày tỏ tình cảm nhớ nhung với Thẩm Ý.

"Bùi Y Y, cuối tuần tớ muốn mời cậu đi xem phim."

Dương Khang vừa nói xong, mấy nam sinh đang đứng ngoài hành lang lập tức phát ra tiếng kì lạ.

Nam sinh, mời riêng, xem phim cuối tuần, những bạn học khác kêu lên kì lạ....

Lấy mấy chuyện này tập hợp lại một chỗ, đột nhiên đầu óc Bùi Y Y bừng tỉnh, từ từ mím môi.

Ô, Dương Khang này, chắc là nam phụ xuất hiện trong tiểu thuyết đi thích nữ chính đây mà...

Bùi Y Y còn chưa kịp nghĩ ra lời thoại cho nam phụ, bạn học nam nhiều chuyện đã chạy vào trong lớp mách lẻo: "Thẩm Ý, Bùi Y Y đang được người ta tỏ tình... Trời ơi, Thẩm Ý đâu rồi?"

Ngô Tư Khải đang chơi game nghe thấy vậy, nhất thời vẻ mặt khoa trương, "Gì chứ? Bùi Y Y ở bên người khác à?"

"Hả? Bùi Y Y bắt cá hai tay?"

"Không phải chứ, không phải cô ấy quen Thẩm Ý sao? Một chân đạp hai thuyền?”

Rõ ràng mọi người ở chung một không gian, nhưng không hiểu sao có thể nghe thành nhiều phiên bản khác nhau, cái sau còn khoa trương hơn cái trước, tin này tung ra trong lớp có không ít người lao nhao chạy ra xem.

Có lẽ Dương Khang rất thích vận động, da dẻ cậu ta có màu lúa mạch, lá gan rất to, bị nhiều người vây quanh nhìn xem nhưng không hề luống cuống chút nào, vẫn bình tĩnh chờ câu trả lời của Bùi Y Y.

Ngày Chủ nhật, hẹn đi xem phim.

Tất nhiên Bùi Y Y không muốn rồi, cô với Thẩm Ý còn chưa từng đi xem phim với nhau đây này, vì vậy lắc đầu: "Cảm ơn cậu nhé, nhưng chủ nhật này tớ cùng với bạn trai làm bài tập rồi, với cả tớ cũng đã đính hôn với bạn trai rồi, hai nhà cũng đã gặp mặt nhau, không thể nào đi xem phim cùng người con trai khác."

Lời vừa nói ra, người của Dương Khang lập tức bùng cháy.

Người trong cuộc Thẩm Ý vừa đi wc về, anh bước ra tay còn chưa lau khô đã bị Ngô Tư Khải chạy như điên tớ níu giữ: "Chúc mừng cậu nha người anh em!"

Thẩm Ý hơi khó hiểu, hất tay Ngô Tư Khải ra, nói: "Thời đại này tới đi wc mà cũng được người ta tới chúc mừng."

"Gì chứ, cậu còn không thừa nhận sao, mọi người đều biết chuyện cậu sắp sửa kết hôn với Bùi Y Y rồi."

Thẩm Ý: "..."

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.