Eo Thon - Điềm Dữu Tử

Chương 56




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Giáo viên thông báo qua điện thoại là Bùi Y Y đánh nhau với bạn học ở trường, Chu Thu Vũ có phần không tin, con của bà nên bà hiểu rõ. Đúng là Bùi Y Y hơi nghịch ngợm gây chuyện, nhưng từ nhỏ đến lớn bất kể là ở trường hay trong lớp bồi dưỡng, mối quan hệ với bạn học đều rất tốt, chưa từng nổi nóng với bạn học nào bao giờ.

Trong văn phòng giáo viên chủ nhiệm, Chu Thu Vũ cũng không đến sớm lắm, phụ huynh của mấy học sinh khác đã đang ngồi chờ rồi. Chu Thu Vũ nhìn qua các phụ huynh khác một lượt, nhìn vào bên trong nữa thì lại nhìn thấy mẹ của Trâu Diễn.

Hai phụ huynh quen biết nhau vừa mới ngồi xuống, thầy chủ nhiệm đã dẫn Bùi Y Y và một đám người đi vào.

Bùi Y Y đi đầu tiên, trên cổ cô có vệt máu, Chu Thu Vũ vừa nhìn thấy đã không giữ được bình tĩnh nữa.

Đánh nhau là một chuyện, nhưng đánh con gái bà bị thương lại là một chuyện khác!

Chu Thu Vũ tức giận đang định đứng lên, kết quả nhìn thấy mấy nữ sinh vào sau, người thì mặt mũi sưng đỏ, người thì trầy da trán, nhìn ai cũng thấy có vẻ đã từng khóc, mắt đỏ như mắt thỏ, trừ Trâu Diễn ra thì người nào người nấy cũng thê thảm hơn Bùi Y Y.

Chu Thu Vũ bỗng nguôi giận, chậm chạp đặt bàn tọa mới nhấc lên một nửa trở lại ghế.

Thế mới đúng chứ.

Mấy người phụ huynh nhìn rõ bộ dạng của con gái nhà mình, rối rít đứng dậy, người có lý trí hơn thì chất vấn giáo viên, con cái nhà người ta đến trường lành lặn, vì sao chưa đến nửa ngày không gặp mà lại bị đánh cho tả tơi thế này. Người bốc đồng thì quay sang chỉ trích lẫn nhau, tự xưng con gái nhà mình bình thường rất ngoan, khẳng định chắc chắn là con gái nhà mình đã gặp phải bạo lực học đường.

Thầy chủ nhiệm giảng bài thì rất hay, nhưng xử lý khúc mắc của cánh phụ nữ thì chính là một chuyện nan giải. May mà sự việc này không chỉ dính dáng đến mỗi lớp 12-8, giáo viên chủ nhiệm của những lớp khác cùng nhau ra mặt, cuối cùng cũng làm mấy bà thím tranh cãi om sòm yên lặng trở lại.

“Thưa các bậc phụ huynh, tâm trạng của mọi người những người làm giáo viên như chúng tôi đây đều hiểu cả, ai cũng không muốn con mình bị bắt nạt ở bên ngoài. Nhưng sự việc là như này, người khởi xướng là Lê Nhu, em ấy dẫn theo ba bạn nữ khác chặn Bùi Y Y và Trâu Diễn ở trong nhà vệ sinh nữ để đánh. Bùi Y Y và Trâu Diễn hai đánh lại bốn nhưng vẫn chiếm ưu thế. Dĩ nhiên, cách hành xử của Trâu Diễn hơi cực đoan, hắt nước tiểu vào bạn học là chuyện không nên làm. Có điều bây giờ sự thực bày ra trước mắt, Bùi Y Y và Trâu Diễn là tự vệ, các em ấy đều thừa nhận trước khi mọi người đến đây rồi. Chúng tôi cũng tìm được những em học sinh bị đuổi ra ngoài vào lúc đó làm chứng. Bây giờ chúng tôi mời các vị huynh đến đây là nói chuyện đánh nhau, tất cả vẫn đang là những cô học trò mười mấy tuổi đầu, sao có thể khóa trái cửa nhà vệ sinh để đánh bạn học được? Chuyện này quá tồi tệ rồi!”

Lời này vừa vang lên, những phụ huynh cãi nhau trước đó đều im thin thít, có người không kiềm chế được sự thất vọng bất lực, tiến lên cho con gái nhà mình một cái bạt tai, mấy giáo viên lại vội vàng tiến lên lôi người đó lại.

Phụ huynh của những nữ sinh gây chuyện đều có mặt hết, chỉ có Lê Nhu cúi đầu đứng ở phía cuối cùng. Bố mẹ của cô ta đều không đến, ngoại trừ lúc mới đầu bị bắt quả tang cô ta còn thấy hơi sợ. Lúc này vẻ mặt của cô ta lại có vẻ không cam lòng, có lẽ là vì cảm thấy mình không làm sai.

“Đang yên đang lành, vì sao lại đánh con nhà chúng tôi? Tôi là hàng xóm đối diện nhà em Bùi Y Y, hai đứa trẻ này đều là mọi người trong nhà nhìn chúng lớn lên, bình thường rất ngoan ngoãn, nói năng nhỏ nhẹ như mèo kêu vậy!” Mẹ Trâu Diễn nhíu mày nói.

“Bởi vì Bùi Y Y cướp bạn trai của cháu.”

Một câu nói tựa như sét đánh giữa đồng bằng, nổ ra khiến mấy người đang nói chuyện đều im bặt.

Lê Nhu nhìn Bùi Y Y bằng ánh mắt khiêu khích, cô ta đã bị hiếp đáp nên dĩ nhiên sẽ không để cho Bùi Y Y yên ổn. Một nữ sinh ngoan ngoãn như Bùi Y Y, nếu người nhà biết được Bùi Y Y yêu sớm, có lẽ lúc về nhà sẽ bị đánh chết. Cô ta đã bị nhà trường phạt, nhưng Bùi Y Y cũng nhất định phải nếm mùi đau khổ.

Yêu sớm vào thời cấp ba, là một chuyện đại kỵ trong mắt các bậc phụ huynh.

Chu Thu Vũ lập tức đứng bật dậy, nhìn qua Lê Nhu một cái rồi nhìn sang Bùi Y Y, cả gương mặt đều đã biến sắc. Cơn giận của bà đã bốc lên đỉnh đầu, nhưng lại miễn cưỡng dằn xuống, nói với thầy chủ nhiệm: “Thưa thầy giáo, bất kể là vì chuyện gì, con gái nhà tôi vô duyên vô cớ bị đánh ở trường, cũng may là con gái tôi tay chân dài phản ứng nhanh không bị bắt nạt, nếu chậm chạp một chút không biết con gái tôi đã bị đánh ra nông nỗi nào rồi. Tôi không thể tùy tiện bỏ qua chuyện này được.”

Mẹ Trâu Diễn góp lời: “Đúng, đánh người là đánh người, giữa học sinh với nhau có mâu thuẫn gì có thể nhờ giáo viên giải quyết, gọi người nhốt bạn học vào trong nhà vệ sinh để đánh, đây là xã hội đen sao?”

Mấy vị phụ huynh khác vừa mới kêu ầm lên, lúc này lại tỏ vẻ ngượng ngập, nói: “Chuyện của trẻ con với nhau ấy mà, đánh lộn một chút cũng rất bình thường, hơn nữa con gái nhà tôi bị đánh sưng vù mặt lên như này, rõ ràng là chịu thiệt từ con cái nhà các cô mà.”

“Vị phụ huynh này, nếu chị nói như vậy, thế lần sau con gái nhà chị bị khóa trái trong nhà vệ sinh rồi bị đánh, chị đừng có mà chạy đến bắt đền nhà trường nhé. Lần này may mà gây chuyện ở trong trường, về sau ra xã hội, chắc là chị phải đến đồn cảnh sát đón con gái nhà mình đó.” Chu Thu Vũ cất cao giọng nói, những người đàn bà đang nói chuyện lập tức không nói năng gì nữa.

Xảy ra chuyện ầm ĩ này, giáo viên vẫn muốn giải quyết trong hòa bình. Bốn nữ sinh đánh người được thông báo phê bình kỷ luật, còn Bùi Y Y và Trâu Diễn dù chiếm ưu thế trong cuộc đánh lộn, nhưng thuộc về hành vi tự vệ, giáo viên nhắc nhở mấy câu là xong.

Giáo viên cho mọi người quay về lớp học, tiễn những học sinh khác xong, thầy chủ nhiệm chỉ giữ Chu Thu Vũ và Bùi Y Y ở lại.

Chuyện đánh nhau đã được giải quyết xong, nhưng vẫn còn chuyện yêu sớm. Vì bị bới ra trước mặt các phụ huynh nên giáo viên không thể không quản lý.

“Bùi Y Y, em tự nói đi, em yêu đương với bạn học nào? Học lớp nào? Tên là gì?” Thầy chủ nhiệm tỏ ra rất nghiêm túc.

“Là Thẩm Ý.” Bùi Y Y trả lời rất thẳng thắn, sợ thầy chủ nhiệm không phản ứng kịp, cô lại nói thêm một câu: “Chính là bạn nam ngồi cùng bàn với em, Thẩm Ý.”

Chu Thu Vũ còn chưa nói gì, thầy chủ nhiệm đã trợn trừng mắt lên, “Thế là thế nào, em đi gọi Thẩm Ý đến đây!”

Bùi Y Y đang định đi ra ngoài, người đứng ở ngoài cửa đã đi vào rồi.

Thẩm Ý rất bình thản, hoàn toàn không có chút hoảng hốt và né tránh nào, giống như một giáo viên vừa lên lớp xong rồi quay về văn phòng vậy. Anh sải bước rộng đi vào phòng, chủ động chào hỏi: “Em chào thầy, cháu chào dì.”

Ngoài mặt Chu Thu Vũ không tỏ vẻ gì, nhưng bên trong đã tức lộn ruột lên rồi, lạnh lùng liếc Thẩm Ý một cái.

Lúc nãy bà đã nghĩ xong cả rồi, về nhà phải đánh què chân Bùi Y Y, chân của Thẩm Ý bà cũng muốn đánh, nhưng tiếc là đôi chân kia không thuộc quyền quản lý của bà.

“Thẩm Ý, có phải em và Bùi Y Y yêu nhau không?” Ngữ khí của thầy chủ nhiệm không tốt chút nào.

Thẩm Ý vẫn rất ngay thẳng: “Vâng thưa thầy.”

Thầy chủ nhiệm vừa nghe thấy thế thì cảm thấy vô cùng tiếc hận, lập tức quạt cho hai người một trận. Sau đó lại nói với Chu Thu Vũ là sẽ nhanh chóng đổi chỗ cho hai người, bày tỏ mình sẽ liên hệ với phụ huynh của em Thẩm Ý, rồi lại mong muốn Chu Thu Vũ và Bùi Y Y có thể trò chuyện nhiều hơn, chấm dứt chuyện yêu sớm.

Kỳ thi đại học đang cận kề, ai cũng không thể lỡ dở được.

Vẻ mặt của Chu Thu Vũ không thể hiện ra bất cứ sự phẫn nộ nào, từ đầu đến cuối bà đều kìm nén những lời muốn nói ở trong lòng. Bà muốn đánh muốn mắng Bùi Y Y thì cũng không thể làm thế trước mặt giáo viên học sinh được. Con cái không nghe lời nhưng vẫn có tự tôn của mình, đây đều là những gì bà đã trải qua lúc còn trẻ nên bà có thể hiểu.

Mà cũng chẳng có gì để trò chuyện cả, thành tích học tập cũng không tiện hỏi, Chu Thu Vũ nói với Bùi Y Y một câu rằng tan học về nhà đúng giờ, chẳng buồn nhìn Thẩm Ý lấy một cái, giẫm giày cao gót đi khỏi đó.

Bùi Y Y rất lo lắng, Chu Thu Vũ nói tan học thì về nhà, nhưng khi lọt vào trong tai cô lại biến thành tan học về chịu chết. Lúc nãy thái độ của thầy chủ nhiệm kiên quyết nghiêm khắc, nói là sẽ khiến cô và Thẩm Ý chấm dứt mối quan hệ ngay trong ngày hôm nay, Bùi Y Y hoàn toàn không thể chịu đựng được nữa.

Thật là phiền phức, không những sắp thất tình, mà về nhà còn phải chịu chết nữa.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.